Chương 118

Hải Đông ra tủ quần áo, lấy đồ xuống cho cô.

"Em có muốn đi tắm không? Cần tôi thay đồ giúp cho không?".

Cô tức giận.

"Chú thật sự nghĩ hiện tại chúng ta là một cặp, là vợ chồng thật à?".

"Tiểu Ninh, em thật sự nghĩ hiện tại là ý hay khi chọc giận tôi không?".

Đôi mắt đen thẫm của anh cố ý lướt xuống bầu ngực của cô đầy tham lam. Vân Ninh hốt hoảng, chợt nhớ ra là mình còn chưa mặc đồ, nhưng cô không buồn che đi.

"Vậy chú muốn làm gì?" - Cô cảm thấy vô cùng nực cười - "Không phải tôi chọn gì cũng thế cả sao? Người quyết định cuối cùng vẫn là chú mà?".

"Em biết thế là tốt!".

Hà Hải Đông đi đến, bế cô lên. Bên trong nhà tắm, nước trong bồn đã được xả tràn. Hơi nước ấm nóng bốc lên. Cơ thể khoan khoái có chút thanh tỉnh lẫn thư giãn.

Cơ ngơi trong dinh thự họ Hà vô cùng xa hoa, so với căn nhà trước đây của Hải Đông thì giống như ví trứng so với đá vậy. Vân Ninh thật không hiểu với điều kiện thế này thì tại sao anh phải chuyển ra ngoài sống, rồi chợt lờ mờ đoán ra là do bất hoà giữa anh và bố mẹ, mối quan hệ không mấy hoà thuận giữa Lạc Lạc và các thành viên khác trong nhà.

Bồn tắm lớn, âm sâu xuống dưới mặt sàn gỗ, xung quanh được viền đá hoa cương, còn được rải thêm một lớp sỏi bên ngoài. Bốn phía có nước phun ra từ các tượng đá nhỏ, nếu làm lớn hơn một chút thì không khác gì bể bơi của vua chúa ngày xưa. Làn da nhẵn thín của Vân Ninh chìm trong làn nước ấm. Những cơn đau dưới hông từ từ được làm dịu.

Cô nhắm mắt hưởng thụ, chợt nghe tiếng nước rào rào bên tai. Ai mà ngờ Hà Hải Đông cứ vậy liền chui vào trong bồn cùng với cô?

"Em có thích không?".

Cô nghiêng người, định chạy trốn nhưng eo đã bị anh siết chặt, ôm về để cô ngồi lên người mình.

"Chân còn bị thương, em muốn đi đâu?".

Hơi nóng bốn phía dâng lên mù mịt. Lớp da thịt trơn ướt ôm trong lòng cảm giác rất thích tay. Anh mềm dịu nhìn sâu vào đôi mắt cô. Lông mi thẳng dài, rũ xuống, có chút mê người. Sống mũi anh cao và thẳng, nhìn gần toát lên vẻ cương nghị thanh thoát. Cằm vuông cứng rắn đanh lại. Mái tóc bị nhuộm ướt một mảng.

Thời gian trôi qua chỉ càng khiến cho đường nét trên gương mặt khắc sâu rõ ràng, lộ ra vẻ từng trải. Đuôi mắt có hơi ẩn hiện những nếp nhăn nhỏ bên lộ ra vẻ khắc khổ khó giấu. Ngoài ra thì trông anh không có biểu hiện gì giống người lớn tuổi. Da dẻ vẫn căng mịn. Cơ bắp dưới hai vai cuồn cuộn cường tráng.