Yêu Straight

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Hiện đại, 1 vs 1. Người edit: Natalia - Ảo Tình Dạ Nguyệt - Nhật Lạc Raiting: T Chuyện tình ấy diễn ra ở Trường Xuân, đông bắc Trung Quốc. Một chuyện tình không quá sức bi thương, cũng chẳn …
Xem Thêm

Chương 19
Đó là lần đầu tiên tôi làʍ t̠ìиɦ trên giường đất.

Dù nằm trên chăn đệm thế nhưng tôi vẫn cảm thấy giường rất cứng. Nhất là, khi Tiểu Vĩ nặng nề nằm trên thì lưng tôi cảm thấy rất đau. Bất quá giường đất cũng có chỗ tốt đó là lăn qua lăn lại bao nhiêu lần vẫn chẳng vấn đề gì. Thậm chí còn không một tiếng động.

Hôm đó cả hai đều kích động. Như đất hạn mưa lành, củi khô bén lửa nên chỉ chốc lát chúng tôi đều phát tiết.

Sau khi lắng dịu, Tiểu Vĩ ôm chặt lấy tôi áp vào l*иg ngực. Tôi cũng cứ vậy mà rúc vào thân thể ấm áp của cậu, vòng hai tay qua vuốt ve tấm lưng trơn nhẵn.

Ở đây, trong một đêm đông tĩnh lặng chốn nông thôn, bên lò sưởi ấm cúng đầu giường, trong l*иg ngực rộng lớn của Tiểu Vĩ, tôi bỗng dưng có cảm giác, chúng tôi thật giống một gia đình.

Vuốt đầu ngực đen và đưa mặt cọ cọ vào cằm Tiểu Vĩ, tôi lẩm bẩm: [Về sau lúc cả hai chúng ta đã kết hôn, anh cứ tìm những chỗ như thế này để khi nào chúng ta muốn, chúng ta có thể ở cùng nhau thật dễ dàng.]

Cậu không lên tiếng, chỉ ôm chặt lấy tôi.

[Sau khi anh kết hôn, em sẽ làm phụ rể cho anh.] Tôi cười ha hả. [Đêm tân hôn, anh không được ngủ với cô dâu mà phải ngủ với em, vì anh là của em, nghe không?]

[Vậy tối nay em làm vợ anh luôn đi.] Cậu thấp giọng bên tai tôi.

[Làm thế nào?] Tôi ngẩng đầu nhìn cậu.

Mắt cậu lóe lên một tia lạ thường. [Làm từ phía sau]

[Không được.] Tôi trước kia cũng từng thử qua hai lần, cả hai lần ấy đều rất khó chịu đến mức phải bỏ dở giữa chừng. Huống hồ cái thằng bé của Tiểu vĩ to như vậy… [Của anh lớn lắm…]

[Anh sẽ làm chậm thôi, chắc chắn em sẽ dễ chịu mà.] Thanh âm của cậu như có ma lực.

[Nhưng sẽ rất đau.] Tôi bắt đầu do dự.

[Không đau đâu.] Tay cậu cũng bắt đầu xoa nắn phía dưới người tôi. [Khi em nói đau là anh dừng lại liền, thế đã được chưa?]

[Nhưng chỗ này đâu có dầu bôi trơn?]

[Dùng cái này nè.] Tay cậu sượt qua tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn chưa khô quánh lại trên người tôi.

Cậu đẩy lưng tôi xuống đệm giường. Tư thế này khiến tôi cảm thấy có chút lăng nhục, cũng có chút như bị cưỡиɠ ɠiαи. Rồi, ngón tay cậu bắt đầu nhẹ nhàng tiến vào mặt sau của tôi. Động tác cậu rất nhẹ, rất dịu dàng. Đó là một thứ cảm giác thật kì diệu, giống như có ai đó đang cù lét nơi nào đó trong người tôi vậy.

[Thoải mái không?] Cậu nhẹ giọng hỏi.

Tôi oán hận vùi đầu vào gối, không đáp. Nhìn cậu điệu nghệ như thế, hẳn là quen thuộc lắm rồi, chắc chắn trước kia đã làm với bao cô.

[Muốn không?] Cậu giống như thực hiện ma pháp. Không thấy tôi trả lời, cậu rút tay và chuẩn bị đưa “nó” vào.

Theo bản năng, tôi kẹp hai chân lại. Cậu nhẹ khảy chỗ đó của tôi, như dỗ trẻ nhỏ [Đừng sợ, thả lỏng đi.]

Lúc tôi vừa thả lỏng người thì đã thấy cậu tiến vào rồi.

Tôi kêu đau thảm thiết, nước mắt cũng tuôn trào. Thật sự cảm thấy dường như đằng sau muốn nứt ra. Cậu dừng lại, nhưng không rút ra, nhẹ hôn phía sau gáy và vành tai của tôi. Cứ thế một lúc lâu, cậu nhẹ giọng hỏi [Còn đau không?]

Nơi đó giống như bị lửa thiêu vậy. Tôi gật gật đầu.

[Thế thì thôi nhé?] Nói xong cậu toan rút ra.

Tôi giữ chặt tay cậu.[Em muốn tiếp tục. Đã đỡ đau rồi.]

Không biết vì sao, nhưng tôi mong lần đầu tiên của mình là cho Tiểu Vĩ. Tôi cảm thấy cần phải là cậu, nhất định phải là cậu.

[Anh tới chút nữa vậy, nếu đau quá thì em kêu ngay nhé.] Cậu nói đặc biệt dịu dàng.

Tôi cố chấp úp mặt vào gối không nhúc nhích, mặc kệ cậu làm gì ở phía sau. Nước mắt lấm lem cả gối. Đau như kim châm muối xát, nhưng tôi chẳng rên một tiếng.

Dần dần, cậu cũng vào hết, bắt đầu ra vào từ từ.

Tuy rằng cơn đau vẫn chưa dịu xuống, nhưng cùng lúc đấy trong tôi dâng lên một cảm giác khác. Tôi cảm thấy đầu cái đó của cậu chạm sâu vào từng phần trong con người tôi. Trong lòng tôi có một cảm giác khoan khoái thoải mái khó nói nên lời. Cảm giác đó tựa như muốn bắt lấy một thứ gì đó mà không được, cứ nổi trôi bồng bềnh giữa không trung.

Tiểu Vĩ cũng cảm nhận được phản ứng của tôi nên nhẹ giọng nói [Thoải mái không?]

Tôi gật gật đầu. Tay cậu lần ra phía trước, nắm lấy cái của tôi, vừa tiếp tục chuyển động vừa xoa xát nó.

Tôi chịu không nổi ngăn tay cậu lại.

Tiểu Vĩ ngày càng thở dốc, trong thân thể tôi vật đó càng lúc càng trướng to hơn.

Tôi cảm thấy mình không chịu được nữa nên càng cố nắm tay cậu, năn nỉ: [Anh, dừng lại, em chịu không nổi.]

Có điều cậu không dừng lại mà chuyển động mỗi lúc một nhanh.

Tôi cảm thấy không thể nhịn được nữa thế nên đành xuất ra. Dòng dịch trắng cứ thế mà trút cạn, cả người tôi run lên.

Cái đó của Tiểu Vĩ cũng cảm nhận được sự run rẩy và co rút của tôi, thế nên sau cú thúc mạnh, tôi cảm thấy trong cơ thể mình đong đầy một dòng nóng ấm. Chịu không nổi kí©h thí©ɧ, lần thứ hai dâng trào, sau đó lại kí©h thí©ɧ Tiểu Vĩ, làm cậu phun đầy vào cơ thể tôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm nóng bỏng.

Tác động lẫn nhau, cả hai cùng lên tới đỉnh.

Trong giây phút ấy, tôi điên cuồng kêu lên: [Tiểu Vĩ, em yêu anh]

Và cũng phút giây ấy, tôi cơ hồ nghe được câu mà suốt đời tôi không bao giờ có thể quên [Tiểu Tùng, anh cũng yêu em.]

~~~~~~~~~~~

Thêm Bình Luận