Chương 22: Yên phi nhiễm vân thiên - Giao nhân

Lúc phu quân đi chinh chiến ở Đông Hải, mang về một giao nhân đang mang thai.

Giao nhân nói: "Thai nhi trong bụng ta là của tướng quân, tỷ tỷ có chịu chung chồng với ta không?"

Ta không chịu chung chồng với nàng.

Đêm đó, nàng chết trong hồ, một xác hai mạng.

Từ đó, phu quân lạnh nhạt với ta năm năm.

Sau đó, ta mang thai, phu quân tự tay ép ta uống thuốc phá thai, lạnh lùng nhìn máu tươi nhuộm đỏ váy áo ta.

Lại mở mắt ra lần nữa, ta trọng sinh về ngày tướng quân chiến thắng trở về.

Chưa đợi giao nhân mở miệng, ta chủ động nói với tướng quân: "Ta mang thai, thai nhi trong bụng ta là của thái tử, cầu tướng quân hưu ta."

Trên đầu tướng quân xanh mượt.

Tin tức truyền đến tai thái tử, hắn nổi giận: "Thẩm Yên Phi, cô động vào ngươi khi nào?"



"Yên Nhi, đợi một chút nữa, vi phu sẽ sớm có thể báo thù cho nàng."

Ta trốn ngoài thư phòng, nhìn thấy phu quân Kỳ Lỗi đang vuốt ve một bức tranh.

Bức tranh vẽ một giao nhân, nàng có dung mạo kinh diễm lòng người, đuôi cá lấp lánh ánh sáng.

Nàng tên Dung Yên. Là chiến lợi phẩm mà phu quân mang về từ Đông Hải năm năm trước.

Lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng, bụng nàng hơi hơi phồng lên, đã có thai.

Hoàng đế hỏi Kỳ Lỗi đánh thắng trận rồi, muốn có phần thưởng gì.

Kỳ Lỗi nói: "Thần muốn xây một hồ sen ở sau nhà, cầu bệ hạ ban thưởng nước hồ Tử Cấm, để đổ đầy hồ sen."

Mọi người đều biết, nước trong ngự hồ được Công Bộ vận chuyển từ Đông Hải ngàn dặm xa xôi đến đây.

Chi phí vận chuyển làm nước trở nên quý giá hơn cả ngọc trai.

Hoàng đế vung tay, chấp thuận thỉnh cầu của Kỳ Lỗi.

Kỳ Lỗi đặc biệt vì Dung Yên mà đào hồ nhân tạo ở hậu viện, trồng hơn một nghìn đoá hoa sen.

Dùng nước ngự hồ để chứa đầy hồ sen, giữa hồ xây một ngôi nhà nước bằng mấy vạn viên vỏ sò.

Phu quân và Dung Yên ngày đêm vui vẻ trong ngôi nhà nước vỏ sò, hoàn toàn không coi chính thê là ta vào mắt.

Sau đó, Dung Yên chết, một xác hai mạng, máu tươi nhuộm đỏ nước hồ.

Từ nhỏ ta và Kỳ Lỗi đã là thanh mai trúc mã, cha ta là Trấn quốc đại tướng quân.

Hắn không cha không mẹ, từ nhỏ đã được cha ta nhận nuôi.

Ai cũng biết hắn là dưỡng phu của ta.

Lúc người khác chê cười hắn, hắn luôn cười cho qua chuyện: "Được làm dưỡng phu của Yên Phi, ta rất vui."

Cha ta dạy hắn võ công, dạy hắn bày binh bố trận. Từ năm mười sáu tuổi, hắn đã đi theo cha ta chinh chiến khắp nơi. Tám năm sau, trở thành đại tướng quân được mọi người kính ngưỡng.

Lúc chúng ta thành thân, hắn từng vô cùng yêu thương hôn lên trán ta: "Yên Phi, có thể cưới được nàng, cả đời này ta chết cũng không hối tiếc."