Qua hết đêm nay, hơn phân nửa các đại yêu cấp cao đều biết, xấu tính hơn trời lão cẩu tệ Ứng Long thế nhưng lại tu thân dưỡng tính, bắt đầu nuôi nấng ấu tể.
Tuy rằng thân phận và chủng tộc của ấu tể bị giấu kín, nhưng theo lời Ứng Long nói, ấu tể nhà mình vừa ngoan vừa đáng yêu, mặt mày so với các yêu quái đang ngồi đây đều đẹp hơn dễ mến hơn không biết bao nhiêu lần.
Đương nhiên, mọi người đều tỏ ra nghi ngờ với ý kiến trên.
Đến nỗi Ứng Kiệu vì sao phải chọn lúc nửa đêm gọi điện, chính là vì vị gia trưởng newbie này trong quá trình chăn nuôi ấu tể gặp một chút ngoài ý muốn nho nhỏ, kỳ dậy thì phản nghịch của ấu tể tới rồi, bắt đầu gây sự cáu kỉnh.
Không phải vì Ứng Kiệu muốn khoe ra mình có ấu tể đâu nha.
Các đại yêu nhận được điện thoại căn cứ tâm thái xem việc vui, sau khi tiếp thu ý kiến quần chúng, suốt đêm góp vốn mua cho Ứng Kiệu cả một thùng lớn các loại sách vở tài liệu về bí quyết chăm nuôi con nhỏ, đặt dịch vụ chuyển phát cấp tốc đưa tới biệt thự cho anh.
Trần Họa mới vừa nhận được tin của Thái Phùng, thế mới biết chuyện Ứng Kiệu hơn nửa đêm còn gọi điện khắp nơi, mang tiếng là xin giúp đỡ, trên thực tế lại là khoe khoang chính mình có tể tể. Tiểu yêu quái tính tình ôn hòa, Ứng Kiệu lại còn có thể khiến người như vậy tức giận, thật đúng là không dễ dàng.
Đưa Thái Tuế đến Cục Quản Lý Yêu Tộc giao cho người khác xử lý xong, hắn lập tức nhanh chân chạy tới xem chuyện vui của Ứng Kiệu.
Mới vừa vào cửa, Trần Họa liền bắt gặp Ứng Kiệu đang ngồi khui thùng chuyển phát nhanh.
Hắn chấn động, cảm thấy Ứng Kiệu là bị nhục nhã quá mức mà sinh bệnh cấp tính:
"Không phải ông từng tuyên bố đánh chết ông cũng không mua đồ online sao?"
Làm một con rồng tự xưng là có phẩm vị, thực ra lại cực kỳ thích vạch lá tìm sâu, kiếm chuyện soi mói, đồ dùng của Ứng Kiệu trước nay đều là hàng định chế xa xỉ. Mua hàng online hiển nhiên không phù hợp với thân phận cao quý của anh, trực bị pass qua.
Ứng Kiệu ghét bỏ nhìn hắn một cái:
"Đây là sách đám người Khai Minh[1] đưa tui."
Anh mở thùng giấy, cầm từng cuốn từng cuốn ra ngoài, trên bìa in rõ ràng từng cái tên là─
《Cách giao tiếp với ấu tể ở độ tuổi dậy thì》, 《Hãy cho con bạn được tự do》, 《Nắm được thời kỳ mẫn cảm của ấu tể》, 《Phương pháp nuôi dạy khoa học》
Trần Họa: .
Hắn rất muốn chân thành hỏi một câu, chẳng lẽ ông Thạch Nhạc Chí[2] rồi sao?
Nhưng Ứng Kiệu lại thấy đây là ý kiến các bạn mình thiệt tình thật lòng đóng góp, anh tiện tay cầm lấy quyển sách trên cùng có tên 《Cách giao tiếp với ấu tể ở độ tuổi dậy thì》, nhăn mày nghiêm túc lật xem.
Im lặng lật được vài tờ, Trần Họa đột nhiên nghe giọng anh lầm bầm lầu bầu.
"Phải có hiểu biết và tôn trọng sở thích của ấu tể, các ấu tể đang ở trong giai đoạn phản nghịch chưa thành lập tam quan hoàn chỉnh, luôn hướng tới các đại yêu thực lực mạnh mẽ.."
Nét mặt Ứng Kiệu như suy tư gì đó, anh lặp đi lặp lại đoạn này nghiền ngẫm trong chốc lát, sau đó quay đầu hỏi Trần Họa:
"Có phải trong mắt các tiểu yêu quái, người của Tổ Đặc Vụ vừa thần bí vừa mạnh mẽ không?"
Trần Họa nhướn mày lên:
"Đương nhiên rồi, ngày thường tui tới lầu một làm việc, những tiểu yêu dưới đó đều cung cung kính kính, còn tìm tui ký tên nữa kìa."
Ứng Kiệu càng thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng, anh lại hỏi:
"Vậy.. Thao Thiết thì sao? Những tiểu yêu đó cũng sùng bái Thao Thiết sao?"
Cái này Trần Họa không biết, trên thực tế hắn cũng không mấy khi ghé vào Cục Quản Lý Yêu Tộc làm gì. Tuy rằng đã nghe nói Thao Thiết gia nhập Tổ Đặc Vụ từ lâu, nhưng đến tận bây giờ hắn cũng chưa gặp mặt đối phương. Còn các tiểu yêu khác lại lan truyền rất nhiều lời đồn thổi về Thao Thiết.
Hắn nghĩ nghĩ một chút:
"Hình như là.. đúng thì phải?"
Rốt cuộc, hễ là yêu thì sẽ sùng bái kẻ mạnh, yêu nào thực lực càng cao, các tiểu yêu lại càng sùng kính.
Ứng Kiệu cảm thấy mình đã tìm được điểm mấu chốt.
Khương Lam hôm qua bỗng nhiên nổi giận, là sau khi anh nhắc đến Thao Thiết.
Ứng Kiệu đột nhiên cảm thấy không quá vừa lòng với suy đoán của mình, nhưng lại không thể không thừa nhận: Xem xét từ biểu hiện hôm qua mà nói, tiểu yêu quái có lẽ rất sùng bái Thao Thiết.
Thời đại mạt pháp, yêu tộc xuống dốc. Đã từ lâu, trong giới không còn phân biệt cái gì hung thú, cái gì thụy thú nữa. Đại yêu mạnh mẽ như Thao Thiết, dù tính tình tàn bạo bất nhân, cũng có khả năng có một đám fan.
[1] Chú thích trong #2 – Các yêu quái thần tiên chương 14.
[2] Thạch Nhạc Chí: Đây là một cách nói vui bắt nguồn từ phương ngôn ở Vu Hồ An Huy, có nghĩa là "mất trí", "điên". Vì Thạch Nhạc Chí (石乐志) [shí lè zhì] hài âm với "thất liễu trí" (失了智) [Shīle zhì] . Đây là do phát âm địa phương, nhưng bên đó thường hay thích dùng các từ hài âm thế này để ám chỉ những vấn đề nhạy cảm, ví dụ như "gϊếŧ chết ngươi", gϊếŧ ở đây là [杀] nhưng chữ này nhạy cảm và thậm chí một số trang web sẽ censore nó đi nên cách nói "cá mập ngươi" ra đời, vì cá mập là [鲨] nhưng hai từ này đều phát âm là "shā" cả. Một ví dụ phổ biến khác mà nhiều người biết hơn nữa là "giếng băng sâu" rộ lên ầm ĩ một thời, vì giếng băng sâu "thâm tỉnh băng" hài âm với "thần kinh bệnh" nên từ đó nó được dùng để thay cho "thần kinh bệnh". Đặc biệt là ở Tấn Giang, có thời kỳ phong sát H văn và đam mỹ các kiểu, từ đó ra luật hài hòa cua đồng không được viết H hoặc dùng các từ ngữ nhạy cảm nữa
Hễ có từ cấm nằm trong truyện thì truyện sẽ bị website tự động khóa không cho post đến khi nào tác giả sửa lại thì thôi. Nếu ai có đọc convert thì nhiều khi sẽ thấy có những câu bị mất chữ và thay vào đó là mấy cái ô vuông, đấy là chữ cấm đấy
Các tác giả điêu đứng vì cái lệnh này lắm.