Tôi chỉ vào chàng trai trên màn hình rồi lắc đầu.
"Lý Nghiệp mỗi ngày sau khi ra khỏi công ty đều trực tiếp về nhà. Cuối tuần anh ấy đều ở nhà với tôi. Anh ấy còn đưa tôi đi công tác nữa. Làm sao anh ấy có thể có con ngoài giá thú được chứ?"
"Chẳng lẽ ông muốn nói với tôi rằng đứa con trai này do mối tình đầu của anh ấy sinh ra trước khi chết sao?"
"Đúng vậy." Luật sư Trương trịnh trọng gật đầu.
Chiếc cằm đang tươi cười của tôi đột nhiên ngừng cử động.
Ánh mắt tôi ngơ ngác nhìn Lý Sách và luật sư Trương trước mặt.
Có lẽ họ đang nghĩ tôi sẽ sợ hãi trước tin tức này và cảm thấy phát điên.
Lý Sách còn chu đáo đưa tay ra xoa xoa vai tôi.
Tôi liền kinh tởm né tránh bàn tay dơ bẩn của anh ta.
"Chi Vi." Lý Sách trực tiếp gọi tên tôi: "Chúng tôi đã thảo luận kỹ càng rồi, yêu cầu cô giao ra 30% cổ phần cũng là vì muốn tốt cho cô."
"Đứa trẻ này quả thực là con ruột của anh cả, một năm trước khi qua đời, anh cả cũng đã từng cho người điều tra thông tin về đứa trẻ này, cũng đã cho lấy mẫu xét nghiệm ADN tận ba lần, không thể nhầm lẫn đâu được. Chắc cô cũng đã nghe nói, mối tình đầu của anh cả và anh cả đã ở bên nhau một năm rồi sau đó mới chia tay, đứa bé chính là có trong thời gian đó..."
Tôi ngây ngốc nhìn anh ta, nhìn miệng anh ta cứ liên tục há ra khép lại.
"Đứa trẻ này bây giờ cũng đã trưởng thành và biết rõ ràng về thân phận của mình. Thằng nhóc đó tỏ ra rất tức giận và vô cùng căm ghét anh cả vì nghĩ rằng năm đó do anh cả nói chia tay với mẹ cậu ta nên mới dẫn đến cái chết của mẹ cậu ta."
“Vậy thì sao?” Đại khái tôi đã tiêu hóa được những gì anh ta vừa nói, và tôi thực sự cũng đang mong chờ xem anh ta sẽ ném ra quả bom nào tiếp theo.
Lý Sách bỗng nghiêng người về phía trước, cách tôi rất gần.
A Triệt ở phía sau đột nhiên mạnh mẽ xuất hiện, cậu ta lập tức kéo tôi lui về phía sau, để Lý Sách cách tôi hơn một mét.
Sắc mặt A Triệt lúc này vô cùng lạnh lùng, những ngón tay cầm cán ô của cậu ta nắm chặt đến mức trắng bệch.
Bởi vì hành động đột ngột nên Lý Sách khẽ loạng choạng hai bước, anh ta vừa ngẩng đầu liền giận dữ mắng A Triệt: “Tên người hầu kia, cậu là cái thá gì ở đây? Tôi đang nói chuyện với cô chủ của cậu, cậu là cái thá gì mà có quyền ngăn cản! Để tôi nói cho cậu biết, trước đây tôi mặc cậu muốn làm gì thì làm tất cả đều là vì nể mặt anh cả của tôi, lúc anh cả của tôi còn sống, cậu phục vụ Chi Vi tức là phục vụ anh cả của ta, tôi vì nể mặt anh cả nên mới không so đo với cậu! Bây giờ anh cả của tôi đã chết! Cho dù hôm nay tôi có cưỡиɠ ɧϊếp Chi Vi ngay tại chỗ này thì cậu cũng phải trơ mắt ra mà nhìn."
“Câm miệng!” A Triệt lập tức xông lên muốn đấm cho Lý Sách một quyền, ánh mắt cậu ta lúc này đầy dữ tợn và hung ác.
Tôi cảm thấy hơi đau đầu, vì muốn nhanh chóng nghe hết những chuyện này vậy nên tôi liền bảo A Triệt dừng tay.
“Dừng tay! Chẳng lẽ cậu không nghe ra anh ta đang cố tình khıêυ khí©h cậu sao?”
Lý Sách không có gan làm ra những chuyện anh ta vừa nói, tôi thừa biết rõ chuyện đó.
Nhưng tôi không chắc việc A Triệt ra tay lỗ mãng với Lý Sách như vậy có phải là vì cậu ta đang bảo vệ danh dự của Lý Nghiệp hay không.
A Triệt buông tay xuống, cậu ta lạnh lùng nhìn Lý Sách.
Sau đó cậu ta quay lại nhìn tôi.
Ánh mắt tôi chăm chú nhìn cậu ta đi tới phía sau tôi, ngay lúc cậu ta vừa dừng lại, tôi liền ném cho cậu ta một ánh mắt đầy lạnh lùng.
Đứa trẻ này ngày càng trưởng thành nhưng hành động vẫn còn rất bốc đồng!
A Triệt cúi đầu tiếp tục cầm ô cho tôi.
Tôi đứng thẳng lưng lên, ra hiệu cho Lý Sách tiếp tục nói.
Lần nữa Lý Sách cũng không dám làm bậy nữa, cậu ta quy củ đứng trên con đường nhỏ cách tôi một mét, chỉ vào máy tính bảng rồi mở miệng:
“Giây phút anh cả biết được đứa trẻ này là máu mủ ruột thịt của mình là vào một tuần trước khi chết. Khi đó, cả người anh cả đã rất yếu, giây phút biết mình còn có một đứa con trai đang sống lưu lạc ở bên ngoài, anh cả liền lâm vào hôn mê, và cuối cùng cũng không gắng gượng nổi nữa liền qua đời.”
“Trước đó, vì anh cả không biết rõ đứa con trai này có phải là ruột thịt của mình hay không nên anh cả mới ghi trong di chúc là để lại 30% cổ phần công ty cho người thân trực hệ, cũng không có viết rõ rốt cuộc là cho vợ hay là cho con trai. Đoán chừng lúc đó anh cả đã có suy nghĩ, nếu như con trai là giả, như vậy ba mươi phần trăm cổ phần sẽ để lại cho cô; còn nếu như con trai là thật…"
“Vậy thì ba mươi phần trăm cổ phần này cần phải phân chia lại.”
“Nhưng mà, anh cả còn chưa kịp sửa đổi di chúc thì đã......”