- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Yêu Quá Nên Làm Càn
- Chương 14
Yêu Quá Nên Làm Càn
Chương 14
Chỉ cần đứa con ngoài giá thú kia không kịp xuất hiện trong thời gian cho phép, luật sư sẽ mặc nhiên phán định đứa con riêng đó đã từ bỏ quyền sở hữu 30% cổ phần, như vậy trong trận chiến tranh vô hình này tôi đã có được một quân bài có thể lật ngược cả ván cờ!
Tôi phải giữ lại phần tài sản thừa kế này, không phải là vì tôi là góa phụ của Lý Nghiệp mà là vì tôi thèm muốn thân phận góa phụ của gia chủ Lý gia đến mức nào.
Nhưng mà…
Trong sản nghiệp trong tay Lý Nghiệp còn có một quỹ tài trợ cho trẻ em nghèo khó mà cha tôi để lại năm đó!
Quỹ này là do một tay cha tôi sáng lập và ông ấy đã dùng nó để làm quà tặng sinh nhật năm mười tám tuổi của tôi. Đây cũng là công việc kinh doanh duy nhất mà tôi từng nhúng tay vào. Tuy tôi không am hiểu về kinh doanh nhưng tôi biết tài trợ cho những đứa trẻ khó khăn đi học là một dự án rất cảm động lòng người.
Nếu tôi không còn quyền lên tiếng ở Lý gia, như vậy quỹ này nhất định sẽ bị bán đi, mấy năm trước các chi, nhánh khác của Lý gia cũng đã khuyên Lý Nghiệp đem quỹ này bán đi, dù sao Lý gia cũng đã rất nổi danh, cũng không cần loại quỹ này để duy trì hình tượng thiện nguyện vì cộng đồng của bọn họ, so với ba cái hình ảnh rẻ tiền đó bọn họ càng hy vọng đem quỹ này để đổi lấy một khoản tiền mê người.
Nhưng tôi đã nhiều lần cầu xin Lý Nghiệp đừng đem bàn quỹ này, cho dù Lý Nghiệp không yêu tôi nhưng anh ấy vẫn đối xử rất tốt với tôi và tôn trọng tôi.
Cho nên hoạt động của quỹ này mới có thể tiếp tục kéo dài đến tận bây giờ, hơn nữa quyền lực điều hành quỹ vẫn luôn nằm ở trong tay tôi.
Nhưng bây giờ Lý Nghiệp đã chết.
Người đi thì trà cũng lạnh.
Thư thỏa thuận buộc tôi từ bỏ di sản đã bày sẵn ra trước mặt tôi, phía sau là hai vệ sĩ cao lớn, cường tráng của nhà họ Lý.
Tôi tin chắc rằng nếu hôm nay tôi không kí thì bọn họ sẽ không để tôi rời khỏi đây với tâm trí bình thường đâu.
“Đại phu nhân.” Lý Sách đại diện cho tất cả trưởng lão trong nhà đứng ở bên trái tôi, anh ta chống tay lên bàn, nghiêng người nhìn tôi:
"Mời ký tên, không có gì phải đấu tranh nữa."
Tôi không nhúc nhích, giơ ngón tay chỉ vào chiếc ghế trống đối diện và nói:
“Con trai của Lý Nghiệp vẫn chưa tới.”
“Đại phu nhân định đặt hy vọng cuối cùng vào việc con trai của Lý Nghiệp từ bỏ quyền thừa kế sao?” Lý Sách khó hiểu nhìn tôi, đột nhiên có chút tiếc nuối cười nói:
"Tốt nhất cô đừng có ảo tưởng phi thực tế như vậy, cậu ấy đã về nước từ năm ngày trước, hôm nay nhất định cậu ấy sẽ đến tham dự!"
Bàn tay tôi đặt ở dưới gầm bàn khẽ nắm chặt chiếc váy tối màu.
“Ngay cả khi đứa con ngoài giá thú của Lý Nghiệp không đến…” Một trưởng lão ngồi rất gần chiếc ghế trống ở đầu kia của chiếc bàn dài ngước lên nhìn tôi và nói với giọng trầm và cứng nhắc:
“Một ả đàn bà ngoại tộc như cô cũng đừng hòng lấy đi cho dù chỉ là 1% cổ phần của Lý thị!”
Con ngươi của tôi dần trở nên sắc bén, tôi đẩy bản thỏa thuận trước mặt về phía trước, đứng dậy khỏi ghế, bình tĩnh lên tiếng trước mặt tất cả trưởng lão và con cháu của Lý gia:
"Đáng tiếc, chỉ cần hôm nay tôi không ký thì phần tài sản thừa kế này vẫn thuộc về Lâm Chi Vi tôi. Sao nào, chẳng lẽ các chú, các bác ở đây định gϊếŧ tôi ở đây luôn nếu hôm nay tôi không ký sao?"
"Lâm Chi Vi!" Lý Sách mắng tôi: "Đừng ở đó nói hươu nói vượn, chúng tôi làm việc này đều vì lợi ích của Lý gia! Cũng là đang suy nghĩ cho lợi ích của cô!"
"Vì lợi ích của tôi?" Tôi chế nhạo, ngẩng mặt lên đối diện với anh ta.
"Tôi thấy các người đang cố gắng phân chia tài sản thừa kế của Lý Nghiệp thì đúng hơn!"
Tôi đưa tay chỉ vào chiếc ghế trống dành cho đứa con ngoài giá thú, gằn từng chữ nói với bọn họ:
"Sao vị thiếu gia này vẫn còn chưa xuất hiện? Đừng tưởng rằng tôi không biết ngoài cửa sổ đang xảy ra chuyện gì! Kỳ thật các người cũng không có ý định giúp đỡ đứa con ngoài giá thú của Lý Nghiệp quay về nhận tổ quy tông. Mấy người chỉ coi cậu ta như một con rối mà thôi, một con rối trá hình để giúp mấy người lấy đi số cổ phần trong tay tôi! Mấy người liên tục thôi miên tôi rằng cậu ta sẽ đến, một khi cậu ta đến thì cậu ta sẽ ra tay để chống lại tôi, các người mượn lời nói dối này để bức bách tôi ký tên, thực ra có khi chờ đến năm sau thì e là cậu ta cũng không đến, các người ở ngoài mặt tuy nói là sẽ giúp tôi đem số cổ phần này chuyển giao cho con riêng của Lý Nghiệp, nhưng kỳ thực đã âm thầm tịch thu khoản cổ phần này, âm thầm thâu tóm mọi nguồn lực của Lý thị!"
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Yêu Quá Nên Làm Càn
- Chương 14