Q1 – Chương 41: Nhặt được bảo bối

Chương 41: Nhặt được bảo bối

Tử Minh Tà thấy nàng không có việc gì, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, bàn tay to nhẹ nhàng vổ về khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế của nàng, tuy rằng trưởng thành, nhưng là bên ngoài không có biến hoá quá lớn, vẫn là khuôn mặt oa nhi tinh xảo, chính là hơn một phần kiều mị, càng thêm động lòng người, ánh mắt như trước ngập nước trong suốt thấy đáy, mang theo một tia vô tội hết sức chọc người trìu mến, cánh môi phấn nộn hơi chu tản ra sáng bóng mê người.

"Oa nhi…. …."

Thấy rõ lửa nóng trong mắt hắn, Sở Tiếu Tiếu hơi sợ nuốt nước miếng, "Làm…. ….làm cái gì? Ách…….ngươi định…. …..ta…. ….."

"Ân"

"Ân" là cái ý tứ gì? Còn chưa chờ nàng nghĩ nhiều, cái miệng nhỏ nhắn đã muốn bị ngăn chặn, lưỡi dài linh hoạt mang theo một tia vội vàng ở trong miệng nàng tuỳ ý quấy phá.

Nhìn cặp mắt vàng bạc song đồng kia, Sở Tiếu Tiếu ưm một tiếng buông tha chống cự, cánh tay trắng noãn vòng qua cổ hắn…..

"Oa nhi….."

Sở Tiếu Tiếu có chút khuynh nhuyễn, bất mãn nói, "Ta đã muốn trưởng thành"

"Uh, ta biết" khoé miệng tà mị giơ lên, một tay ốm lấy nàng phóng tơi trên giường…..

Sở Tiếu Tiếu ngẩn người, không giám tin nói, "ngươi cư nhiên đều đem giường mang theo?" vẫn là lớn như vậy, hắn là không phải liền ngóng trong đâu.

Tử Minh Tà tao nhã thoát quần áo trên người, thanh âm mang theo khiêu gợi khàn khàn nói "Cho nên, ngươi chạy không thoát!"

"Ai nói ta muốn chạy, không chừng ai còn chịu thiệt đâu!" cảm giác được tầm mắt nóng quá mức dừng ở trên người, Sở Tiếu Tiếu bỉu môi nói! "Cũng không phải không thấy qua?"

Tử Minh Tà cười khẽ đặt người ở trên người nàng, bàn tay to ôn nhu dọc theo đường cong dao động vừa dừng vừa nói, "là không thấy qua … …." Nàng có phải hay không đã quên trước kia cùng hiện tại là không đồng dàng như vậy.

Sở Tiếu Tiếu sửng sốt mộ chút, thở dài một tiếng, vẫn là không thể nào có thói quen a!.

Tử Minh Tà nhìn da thịt trắng noãn của nàng dần dần nổi lên đỏ ửng, trong mắt cũng hơi phiếm nước, bộ dáng quyến rũ mê người, làm cho cả người hắn càng thêm buộc chặt, thái dương bắt đầu toát ra mồ hôi, vội vàng tách hai chân của nàng ra, đặt mình ở giữa hai chân nàng.

"Chờ một chút…. …." Sở Tiếu Tiếu thở hỗn hễn hai tay để trong ngực hắn.

Tử Minh Tà bất dắc dĩ nhìn nàng, biểu tình trên mặt có chút thống khổ, thanh âm thoát ra cũng không thành bộ dạng, "Làm sao vậy?"

Sở Tiếu Tiếu xê dịch, Tử Minh Tà lại đem thắt lưng của nàng tha trở về, du͙© vọиɠ nóng rực thẳng tắp để ở giữa hai chân nàng, Sở Tiếu Tiếu nhìn vẻ mặt thống khổ của hắn, còn nói thêm, "Kkông có việc gì……" Ánh mắt phiêu liếc cái cửa động xa xa, hẳn là không có người vào đi? Hừ! Ai dám tiến vào làm thịt hắn!

Tử Minh Tà cũng không quản được nhiều như vậy, cúi đầu xuống hôn môi của nàng, kích thước lưng áo trầm mạnh xuống, sau đó dừng lại không dám động, Sở Tiếu Tiếu lại chính là khẽ hừ một tiếng, nhìn hắn bộ dáng ẩn nhẫn, có chút không đành lòng, "Tà, không có việc gì…. ……Ta không đau……."

Tử Minh Tà để trán lên cái trán của nàng, mồ hôi trên thái dương chảy đến trên mặt nàng, thở hỗn hển nói, "Ngoan…. …..chờ một chút…. …."

Long kí cầm lấy bảo bối của chính mình giáo dục hơn nữa ngày, trên đời này ai cũng có thể dắc tội, chính là không thể đắc tội với Phượng Vương, bằng không hắn cũng không thể giũ được long cân của hắn, bất quá nghé con mới sinh này không sợ hổ, Long Vực hừ hừ hai tiếng, căn bản không đem lời nói của hắn để trong lòng, Long kí tức giận đến thổi thổi râu, phất tay áo rời đi, nghỉ điều này cũng quá một canh giờ, như thế nào còn không gặp Phượng Vương cùng chủ nhân đi ra đâu?

Long Kí nghi hoặc nhíu nhíu mày, hi vọng không có gì ngoài ý muốn, lo lắng mà chuẩn bị đi xem, lại ở cái cửa động nghe được tiếng ái muội mơ hồ đứt quảng truyền đến trong tai, nét mặt già nua không khỏi đỏ lên, thầm nói, "chủ nhân như thế nào cứ như vậy làm a?" Rung đùi đắc ý đi trở về, trong miệng thì thào nói, "Xem ra hôm nay là sẽ không đi ra" Vừa vặn có thể cùng nhóm thủ hạ nói cáo biệt, dù sao ở chung lâu như vậy, vẫn là có điểm tình cảm.

Mơ mơ màng màng cảm giác được trong cơ thể có gì đó lại lớn lên, Sở Tiếu Tiếu vội vàng trừng lớn mắt, tay chận lại trước ngực hắn, "không cần…. …….. mệt chết…. …… …" Thanh âm cũng có chút vô lực, nhưng là thanh âm kiều mị kí lại hết sức dụ hoặc người.

Cảm giác được hô hấp của người phía trên càng hỗn loạn, Sở Tiếu Tiếu hai mắt nước mắt lưng tròng, đáng thương hề hề nhìn hắn " Tà……"

Tử Minh Tà hít một hơi thật sâu, "Ngủ" Phủ phủ sợi tóc ẩm ướt của nàng, nhìn nàng bộ dáng mệt mỏi, nhịn không được nhíu nhíu mày, xem ra thân thể của nàng có chút vấn đề.* ăn người ta xong rồi còn nói người ta có vấn đề…..thiệt là^-^ *

*Mĩ mĩ ngủ vừa cảm giác*(k hỉu ak), Sở Tiếu Tiếu mặc một bộ nam trang đi ra sơn động, một đám thú thấy nàng liền trừng mắt, Sở Tiếu Tiếu sờ sờ mặt, ngẩng đầu nhìn Tử Minh Tà, nghi hoặc nói, "Tà, ta rất kì quái sao?"

Tiểu Hắc nhìn nàng một cái, rõ ràng dung mạo cùng trước giống nhau, nhưng lại có chút không giống, hơn một phần là không rõ lại làm cho người ta thoát không khỏi được dụ hoặc, mắt nhìn những người khác cùng một dạng ngóc, mở miệng miễn cưỡng nói, "Là bọn hắn chưa từng thấy qua mỹ nữ" Trong giọng nói kia là mười phần khinh bỉ, trải qua lần này tiến giai quỷ khí trên người nó càng thêm nòng hậu, dù cách nó rất xa, nhưng đều cảm giác được âm lãnh xâm nhập cốt tuỷ.

Mỹ nữ? Sở Tiếu Tiếu nháy mắt mấy cái, theo nàng đoán, hiện tại bộ dáng của nàng cùng kiếp trước giống nhau, hẳn được xưng là đáng yêu đi?

Diệp kung hừ hừ hai tiếng khinh thường nói, "Chính là đẹp đến lừa gạt người" Bộ dạng hồn nhiên kia làm cho người ta muốn tiến lên ôm vào trong lòng cẩn thận che chở, nhưng điều kiện tiên quyết là không biết được tính cách ác ma của nàng!

Trong mắt Phi Vân là không chút nào che dấu thưởng thức, *đốt đầu**là s ak, giúp mình vs* nói, "Chủ nhân rất được" Da thịt như tuyết kia, mắt sáng như thu thuỷ, cái mũi khéo léo, cánh môi phấn nộn, ai dám nói không xinh đẹp? Không cẩn thận thấy cổ của nàng có nhiều điểm dấu vết ái muội, vội vàng xấu hổ chuyển mắt đi nơi khác.

Còn lại là Long Vực hai mắt sáng ngời, lập tức nhào vào trong lòng Sở Tiếu Tiếu, con ngươi đen bóng yên lặng nhìn nàng, "Chủ nhân, ngươi gả cho ta được không?"

Long Kí hung hăng run rẩy, con a con, ngươi làm sao giám cùng chủ nhân tranh giành nữ nhân đâu? Ngươi này không phải muốn chết sao?

Tử Minh Tà sắc mặt âm trầm, một phen đi tới trước mặt Sở Tiếu Tiếu nhắc tiểu bò sát trước ngực hung hăng ném vào trong lòng Quỷ Sát, lạnh lùng liếc mắt nhìn chúng thú một cái, ôm Sở Tiếu Tiếu xoay người bước đi.

Sở Tiếu Tiếu hoạt động cước bộ, lấy tay sờ sờ mặt mình, có chút nghi hoặc, chẳng lẻ thế giới này thẩm mỹ xem không giống với kiếp trước? Sẽ không a! Nàng sống mười ba năm cũng không phát hiện không giống a!

"Ách…. …..Tà…. ……Làm cái gì?"

Tử Minh Tà nhíu nhíu mày, trong mắt có chút lo lắng nói, "Thân thể có hay không không thoải mái?"

Sở Tiếu Tiếu lắc lắc đầu, nàng tốt lắm a! Tử Minh Tà ở trên trán nàng hôn một cái, như trước có chút lo lắng, tìm đến Long Kí hỏi.

Long Kí suy tư nói, "Linh hồn vừa mới chuẩn trị tốt, khẳng định còn có thể có chút bệnh trạng không khoẻ, khả năng sẽ có vẻ dễ dàng mệt mỏi, cũng có khả năng sẻ thỉnh thoảng cảm thấy đau đớn, bất quá qua một đoạn thời gian thì tốt rồi"

Sở Tiếu Tiếu khó hiểu nói, "Nhưng là ta không có mệt a!" Ngược lại là cảm thấy tinh thần tốt lắm!

Long Kí sửng sốt một chút, có chút xấu hổ nói, "Cái kia…. ….Có thể là bởi vì chủ nhân…. …….Cho nên người mới có thể khoẻ nhanh như vậy, tuy rằng chủ nhân chuyển thế, nhưng dù sao cũng là Tà long đế tôn"

Sở Tiếu Tiếu nháy mắt mấy cái, nhìn bộ dáng hắn già nua nét mặt đỏ bừng, có chút hiểu được hắn chỉ là cái gì, nhưng là đảo mắt nhìn Tử Minh Tà, nàng có phải hay không nhặt được bảo bối.