Chương 15: Hàn Dạ quốc
Sở Tiếu Tiếu trở lại Vân Hinh viện không lâu, Sở Luyến Nguyệt thật sự liền chạy tới khoe với nàng chuyện hôm nay, hoàn toàn quên mất tiểu nha hoàn kia .
Sở Tiếu Tiếu nhàm chán nghe nàng nói cả buổi , sau đó ngồi ở bên ao sen thêm một lúc nữa , mới lười biếng vào nhà.
Bóng đêm tràn ngập, ánh trăng chiếu sáng vành vạch ở trên bầu trời đêm, Sở Tiếu Tiếu cởϊ qυầи áo trên người , đi vào dục, ghé vào bên cạnh thành trì , thoải mái mà thở ra một hơi .
Sở Ngự vốn không hà khắc về việc vật chất ở Vân Hinh viện , cho nên những thứ ở Vân Hinh viện đầy đủ không thiếu thứ gì, Nhưng mà Vân Hinh chỉ muốn tình yêu của hắn mà thôi, mấy thứ này có đủ bù đắp lại tình yêu nàng ta dành cho hắn không ?
Sở Tiếu Tiếu kỳ thật cũng không cảm thấy Sở Ngự làm việc không tốt , mọi người đều ích kỷ, ai cũng có tính toán ở trong lòng , hắn từ bỏ Vân Hinh , chỉ vì nàng ta kém Sở gia .
Nhưng mà hắn gặp phải nàng chứng tỏ hắn xui xẻo ! Khuân mặt tươi cười ngọt ngào nhưng ánh mắt lại xẹt qua ánh sáng lạnh .
Dòng nước nhẹ nhàng mà lướt qua da thịt, rất là thoải mái, Sở Tiếu Tiếu nhắm mắt lại hưởng thụ, không nghĩ một lúc đã ngủ .
Tiếng nước chảy vang lên rất nhỏ, Sở Tiếu Tiếu giật giật, không có cảm giác nguy hiểm, mơ mơ màng màng tưởng Minh Yên, miễn cưỡng nằm úp sấp, không động đậy .
Trên lưng đột nhiên có cảm giác ấm áp da thịt , nháy mắt thanh tỉnh, nhưng lại ngửi được hương hoa mạn châu sa , trầm tĩnh lại, xoay người vòng tay quanh cổ Tử Minh Tà , miễn cưỡng ngáp một cái, hỏi,"Ngươi như thế nào lại tới nữa?"
Tử Minh Tà ôm nàng ngồi trên đùi, bất mãn nói,"Oa nhi, ngươi thật sự không có biểu hiện cao hứng gì hả ?"
Sở Tiếu Tiếu cười tủm tỉm ôm lấy khuân mặt tuyệt mỹ của hắn , hôn một cái ,"Ta thật cao hứng a!"
Tử Minh Tà chế trụ đầu của nàng , hôn thật sâu , hắn thật sự rất ma mãnh nha ! Rõ ràng ban ngày mới thấy qua, lại như trước tưởng niệm nàng, chạy tới xem nàng.
Thật lâu sau, Sở Tiếu Tiếu đột nhiên đẩy hắn ra, thần sắc quái dị nhìn hắn, khó có được một lần lắp bắp nói,"Ngươi…… Ngươi cư nhiên……"
Tử Minh Tà cười đến vẻ mặt tà mị, ngón tay ái muội vuốt ve đôi môi phấn nộn của nàng , thanh âm gợi cảm mị hoặc,"Ta làm sao vậy? Ân?"
Vốn tưởng rằng sẽ nhìn được biểu hiện nàng thẹn thùng, không nghĩ tới Sở Tiếu Tiếu hai tay cầm cằm hắn , nghiêm túc hỏi ,"Tà, ngươi thật xác định ngươi không có luyến đồng phích? Ngươi có phải nhìn thấy tiểu hà tử liền ôm ôm , cắn cắn mấy cái ?"
Tử Minh Tà sắc mặt hóa đen , trên môi nàng trừng phạt cắn một ngụm ,"Ta chỉ muốn đem ngươi ăn vào bụng !"
Sở Tiếu Tiếu rũ mắt nhìn nhìn cái gì đó đang sưng lên nóng bỏng , nhíu mày nói,"Tà, ngươi có biết ta không lớn nha !"
Tử Minh Tà cánh tay căng thẳng, vô cùng thân thiết cắn cắn cái mũi nhỏ đáng yêu của nàng ,"Ta biết, nhưng ta chỉ muốn ăn ngươi!"
Sở Tiếu Tiếu nhìn hắn một cái, khóe miệng dương lên ,khuân mặt đáng yêu cư nhiên nổi lên một tia tà mị ,"Tà, ngươi đã sớm không có cơ hội hối hận , cho nên…… Ngươi cứ chậm rãi tận hưởng !" Trong mắt mang theo một tia vui sướиɠ khi người gặp họa, tay nhỏ bé vỗ khuân mặt hắn, "Ôm ta đi lên, ta đã ngâm thật lâu!"
Tử Minh Tà thở dài một tiếng, chỉ trách hắn cư nhiên yêu một tiểu oa nhi không lớn , như vậy ngáy nào hắn mới được ? Nhìn trong lòng tiểu oa nhi nhỏ bé , khóe miệng lại nhịn không được giơ lên, trong mắt lộ vẻ sủng nịch.
"Oa nhi!" Khàn khàn thanh âm mang theo cảnh cáo, bàn tay to ử trên người Sở Tiếu Tiếu sờ loạn .
Sở Tiếu Tiếu vô tội nháy mắt mấy cái,"Là ngươi nói chỉ có thể sờ ngươi, nếu không ta bảo con mèo nhỏ đi ra !"
"Không cho phép!"
A…… Sở Tiếu Tiếu cười trộm trên người hắn cọ xát , cảm giác được thân thể hắn càng ngày càng cứng lại, rốt cục lòng từ bi trỗi dậy, có chút buồn cười nói,"Tà, thân thể của ngươi cư nhiên có phản ứng ?" Thật sự rất khó làm cho người ta tin tưởng hắn bình thường!
Trong đôi mắt vàng bạc lưu chuyển tất cả đều là thâm trầm du͙© vọиɠ, Tử Minh Tà ôm thân hình mềm mại của nàng , trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ, "Ngoan, ngủ!"
"Loảng xoảng " Minh Yên sững sờ ở cửa, sắc mặt trở nên đỏ bừng, vội vàng lui ra ngoài, còn cẩn thận đóng cửa lại .
Có một lần trải qua, lần này phản ứng cũng không dữ dội , nhưng là như trước có chút choáng váng , tiểu thư có phải hay không làm quá mức? Nếu như nhị hoàng tử bội tình bạc nghĩa làm sao bây giờ? Tiểu thư làm thế nào lập gia đình a ?
Qua tiếng vỡ kia , Sở Tiếu Tiếu cũng bị đánh thức, mơ hồ nhu nhu mắt, ngồi dậy, nhìn dưới thân Tử Minh Tà hoàn toàn xích͙ ɭõa , than thở nói,"Tà, đi lên!" Vươn tay nhỏ bé lôi kéo hắn.
Tử Minh Tà đã sớm tỉnh, hí mắt nhìn một loạt động tác của nàng, cảm thấy rất đáng yêu!
Ngồi dậy, đem nàng kéo vào trong lòng hôn hôn, có chút bất mãn nói,"Oa nhi, ta như thế nào cảm thấy cơ thể của ta đối với ngươi không có lực hấp dẫn gì a ?" Tuy rằng thân thể nàng không lớn , nhưng là nàng nói như thế nào cũng mười ba tuổi đi? qua tiếp một năm liền đến tuổi cập kê, hai người đồng thời xích͙ ɭõa , phản ứng của nàng thật bình thường !
Nghe vậy, Sở Tiếu Tiếu cao thấp đánh giá hắn, làn da trắng nõn mịn màng , cơ ngực dày lớn , eo thon , cơ bụng tám khối săn chắc , hai chân thon dài hữu lực , cơ bắp đường cong hoàn mỹ gợi cảm , lại cộng thêm khuân mặt yêu nước , khắp nơi tràn ngập dụ hoặc.
Sở Tiếu Tiếu khóc không ra nước mắt, một mỹ nam như vậy , lại chỉ có thể nhìn , rốt cuộc vì sao nàng không lớn a ? "Tà……"
Nhìn nàng bộ dáng ủy khuất Tử Minh Tà rốt cục tâm lý cũng cân bằng, vẻ mặt sung sướиɠ ôm nàng đứng dậy, Sở Tiếu Tiếu bất mãn ở trên người hắn nhéo hai cái , cảm giác được hắn cứng ngắt, mới cười tủm tỉm nhìn hắn, trong mắt mang theo khıêυ khí©h.
Tử Minh Tà vẻ mặt bất đắc dĩ, sủng nịch hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của nàng , một bên giúp nàng mặc quần áo, vừa nói "Thánh chỉ khả năng hôm nay sẽ đến, một tháng sau Hàn Dạ quốc sẽ có sứ giả tiến đến, nghe nói lần này người tới là Hàn Dạ quốc Thái Tử cùng Thái Tử phi, hai người tương đối ân ái, hơn nữa đều là nhân trung long phượng, phụ hoàng là có ý làm cho Sở Luyến Nguyệt tiến cung cùng Thái Tử bồi dưỡng cảm tình, chỉ sợ cũng sẽ ban cho bọn họ linh dược làm cho bọn họ tăng lên thực lực, miễn cho đến lúc đó đã đánh mất thể diện quốc gia !"Sở Tiếu Tiếu gật gật đầu, Hàn Dạ quốc này là phụ quốc lớn nhất của Phong Vực , sớm có tâm không phục , lần này tiến đến, khẳng định sẽ tìm lý do phiền toái tại đây là thế giới cường giả vi tôn , luận võ khẳng định là tránh không được!
"Ngươi làm như nào khiến hoàng đế mang ta đi?"
Tử Minh Tà thản nhiên nói,"Bởi vì hắn thấy nợ mẫu phi ta quá nhiều , cho nên đối với yêu cầu của ta đều đã hết sức đồng ý !" Chính là hắn trời sinh lãnh tình, mặc kệ là mẫu phi hay phụ hoàng , hắn đều không có nhiều cảm tình, cũng có lẽ là vì hai người kia không đủ thương hắn , mẫu phi yêu nhất là phụ hoàng, mà phụ hoàng yêu nhất là giang sơn!
Sở Tiếu Tiếu ôm hắn hôn một cái , nàng giống như càng ngày càng mê luyến hương vị của hắn !"Sứ giả chắc sẽ tìm đến ngươi gây phiền toái !" Hắn không có tu luyện thiên phú chuyện là mọi người đều biết, sứ giả khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội để nhục nhã Phong Vực quốc !
Đối với Tử Minh Tà, Sở Tiếu Tiếu có thể cảm giác được hắn sâu không lường , nhưng không cách nào cảm giác được huyền lực trên người hắn gia động , giải thích duy nhất là hắn tu không phải huyền lực , mà giống như một loại lực lượng cường đại như hồn lực !