Quyển 1 - Chương 4: Lạc Vũ Yên thâm tàng bất lộ

Lạc Nhất Nhất phát hiện sau khi nàng đột phá cấp tám tiến trình tu luyện

cũng rất thong thả. Xem ra cần đi lịch lãm một chút mới được.

Ban đêm, Lạc Nhất Nhất thay y phục dạ hành lặng lẽ đi vào phía sau núi. Thử hướng bên trong đi vào, nơi này giống như có một tầng kết giới trong

suốt, càng đi lực cản lại càng lớn.

Lạc Nhất Nhất vẫn rất

ngạc nhiên, phía sau núi rốt cuộc là chỗ nào. Bởi vì phía sau tứ đại gia tộc, học viện Tinh Diệu, hoàng cung đều có núi, đều mệnh lệnh cấm thông hành. Lạc Nhất Nhất từng hỏi Lạc Đàn, Lạc Đàn cũng chỉ nói sở dĩ từng

cái thế lực đóng quân nơi đây vì thủ hộ phiến đại lục này.

Linh khí phía sau núi muốn đặc hơn rất nhiều, vốn là muốn nhìn một chút có

thể gặp được một ít ma thú để luyện tập hay không, lại phát hiện đều là

một ít tiểu động vật bình thường. Rất nhanh, Lạc Nhất Nhất liền phát

hiện nàng không có biện pháp đi tiếp. Đang định dừng lại tu luyện, lại

nghe tiền phương (phía trước) có tiếng đánh nhau.

Cố hết sức lại đi tiếp một đoạn, Lạc Nhất Nhất thu liễm hơi thở, từ sau bụi cỏ

nhìn ra phía ngoài xem: một cô gái mặc y phục dạ hành mười sáu bảy tuổi

đang chiến đấu cùng một đầu ma thú, cô gái thân hình linh hoạt, ma thú

rất nhanh liền bại trận. Cô gái lưu loát đào ra ma tinh, sau đó xoay

người ngồi xuống nghỉ ngơi. Nương ánh trăng, Lạc Nhất Nhất kinh ngạc

phát hiện cô gái kia dĩ nhiên là Lạc Vũ Yên. Sợ Lạc Vũ Yên phát hiện,

Lạc Nhất Nhất chạy nhanh rời đi, hôm nay vẫn là đi về trước thì hơn.

Thật không nghĩ tới Lạc Vũ Yên ẩn thâm như vậy, nàng tiến vào tới đó đã là

vạn phần cố hết sức, không nghĩ tới nàng lại vẫn có thể đánh bại một ma

thú cấp ba. Linh lực của nàng hẳn là đã muốn đạt tới cấp chín.

Trong giới trẻ Lạc gia còn không có người có thực lực mạnh như vậy,

nàng đã có thực lực cao như vậy vì sao còn muốn che giấu, nhớ tới trước

kia, thời điểm nàng bộc lộ tài năng, Lạc Vũ Yên đối nàng cũng là ôn hoà. Nàng là giống như biểu hiện bên ngoài không tham vọng quyền lực, vinh

dự, hay là chuẩn bị để đoạt được hết thảy.

Lắc đầu, Lạc Nhất Nhất không nghĩ đến việc này nữa, chỉ cần nàng không thương tổn người

nàng để ý là được. Mỗi người đều có sự tình không muốn để cho người khác biết, nàng chẳng phải cũng như vậy sao?

Khi Lạc Vũ Thần

nhìn thấy Lạc Đàn và Lạc Nhất Nhất đứng chờ bên cạnh xe ngựa của hắn,

hắn có loại dự cảm bất hảo (không tốt), quả nhiên, Lạc Đàn nói Nhất Nhất muốn cùng hắn đến trường học, hắn có xúc động muốn lui bước, Lạc Đàn

cùng trường học đã thương lượng, Lạc Nhất Nhất ở trường có thể tự do

thông hành, không cần đi học.

Một đường không nói gì, xuống

xe ngựa ở trước cửa học viện Tinh Diệu, nhìn địa phương có chút quen

thuộc lại xa lạ, Lạc Nhất Nhất cảm giác có chút toan chát. Xem đến một

lúc lâu, nàng thật sự cùng Lạc Nhất Nhất trước kia hòa hợp thành nhất

thể.

Lần này nàng không giống như trước đến đây để đi học.

Nơi này có thư viện lớn nhất đại lục, thư viện chia làm sáu tầng, tầng

càng cao, tri thức bên trong càng thâm sâu, nhưng sách trong thư viện

không cho mượn về nhà xem, chỉ có thể xem ở bên trong, cho nên sách nơi

này mới có thể bảo tồn đầy đủ hết. Hiên tại nhu cầu cấp bách của nàng là bổ sung càng nhiều kiến thức, thuận tiện tìm xem có thể hay không tìm

được tư liệu về quả Long Lưỡi, có thể cởi bỏ bí ần trên người nàng hay

không.

Lạc Nhất Nhất nói cho Lạc Vũ Thần nàng muốn đi thư

viện, để sau tan học hắn có thể đi thư viện tìm nàng, nàng dựa theo trí

nhớ đi đến thư viện.

Đi vào thư viện lập tức liền lên lầu

5, quản lý viên nhìn thấy một tiểu oa nhi xinh đẹp, rất là ngoài ý muốn, lầu 5 vốn ít người lên, một là vì sách từ lầu 4 trở xuống cũng đã đủ

cho đệ tử học tập, hai là vì lầu 5, 6 không có mộc bài do viện trưởng

phát thì bình thường không cho người đi lên.