Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Phu Sủng Thê

Quyển 1 - Chương 20: Đại hội luận võ mở màn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tất cả mọi người có

chút thất vọng, không còn hưng trí ngồi lại vị trí. Đám người Kiều Phi

mặc dù không phải nông cạn, nhưng vẻ mặt cũng nghi hoặc, chỉ có Mạc Vân

khi nhìn thanh kiếm thì hai mắt tỏa sáng. Lúc này Hoàng Thượng đi lên

đài nói: "Tuy rằng thanh kiếm này thoạt nhìn không được tốt lắm, nhưng

thật là Kình Thiên Kiếm thất truyền thật lâu, ở hoàng thất truyền lưu

gần trăm năm lại không người có thể sử dụng được, nhân lần này làm phần

thưởng đại hội luận võ mười năm một lần, hi vọng có thể mở rộng tầm mắt, coi như là giúp Kình Thiên Kiếm tìm được chủ nhân chân chính." Đơn giản nói mấy câu, làm mọi người lại hưng trí lên.

Lạc Nhất Nhất

đang nhìn thấy ánh mắt Mạc Vân, chỉ biết đây là một thanh hảo kiếm. Đang nghĩ tới muốn hay không bại lộ thực lực đoạt thắng, chợt nghe thanh âm

Phong Liệt vang lên: "Nhất Nhất muốn sao?" "Uh, vừa mới khi sư phụ nhìn

thanh kiếm, hai mắt tỏa ánh sáng, ta nghĩ hẳn là thứ tốt." Lạc Nhất Nhất thành thực gật gật đầu. Phong Liệt thói quen sờ sờ đầu Lạc Nhất Nhất:

"Ta giúp ngươi" Lạc Nhất Nhất không tiếng động nở nụ cười, đúng vậy,

nàng cũng không phải một người a, có phụ mẫu, đệ đệ, sư phụ yêu thương

nàng, còn có Phong Liệt có thể liều mình cứu nàng.

Từng cái

gia tộc đều là từ trong hàng ngũ các đệ tử trẻ tuổi tuyển ra người xuất

sắc tham gia, vô luận nam nữ đều phải đột phá cấp 7. Kiều Phi tuy rằng

là gia chủ, nhưng cũng vì lão gia chủ thoái vị quá sớm, cho nên hắn vẫn

có thể tham gia, nghe Hoàng Thượng nói một phen, hắn hiển nhiên cũng có hứng thú. Lạc Nhất Nhất tuy rằng tin tưởng ở đây không có người là đối

thủ Phong Liệt, nhưng vẫn lo lắng nói: "Ta nhìn không thấu thực lực Kiều Phi, ngươi cẩn thận một chút." Phong Liệt gật gật đầu nói: "Hắn đã qua

cấp 10 cao nhất, ở đây trừ sư phụ của nàng ra không có người là đối thủ

của hắn."

Lạc Nhất Nhất hiếu kỳ nói: "Vậy thực lực của ngươi mạnh như thế nào, ngươi có thể nhìn ra thực lực hiện tại của sư phụ

hiện tại sao, còn có, vì sao thực lực chân chính của Lạc Vũ Yên ta nhìn

không ra?" Phong Liệt trả lời: "Thực lực sư phó của nàng sớm đã vượt qua cấp 10 cao nhất, nhưng phiến đại lục này, cấp 10 là cấp cao nhất, nên

chỉ có thể nói bọn họ đối linh lực vận dụng càng thêm linh hoạt, khống

chế rất tốt thôi. Lạc Vũ Yên hẳn là đeo huyễn khí có thể che giấu thực

lực, về phần thực lực của ta, ở nơi ta sống chỉ có thể xem như trung

đẳng, nhưng đối phó người trên phiến đại lục này thì dư dả." Nghe xong

những lời này, trong lòng Lạc Nhất Nhất thật lạnh thật lạnh, đứng đầu ở phiến đại lục này, nhưng ở đại lục khác lại như con tôm nhỏ.

Rất nhanh Lạc Nhất Nhất liền cùng Lạc Đàn thương lượng trực tiếp thay đổi

Lạc Vũ Thần thành Phong Liệt ra sân. Đại hội sắp bắt đầu, đổi người khác khẳng định sẽ đưa tới tranh chấp, đành phải xuống tay với người một

nhà. Từ lúc Lạc Nhất Nhất tuyên bố Phong Liệt là nam nhân của nàng, Lạc

Vũ Thần vẫn ninh đầu rầu rĩ không vui, nghe nói hắn bị thay thế để cho

Phong Liệt đi lên, hắn không nói hai lời liền đồng ý. Hắn muốn nhìn thực lực Phong Liệt rốt cuộc như thế nào, có thể bảo vệ tốt tỷ tỷ hắn hay

không.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, khi mọi người thay

nhau tỷ thí, Kiều Phi đi lên một cước đá bay Lạc Vũ Huy vẫn luôn tại

trên đài mừng thầm nghĩ đến hắn (Lạc Vũ Huy) sẽ đoạt giải quán quân.

Nhìn Kiều Phi không chút lưu tình ra cước, mặt mũi người đảng phái đại

ca Lạc Đàn suýt không nhịn được. Nhưng là không có biện pháp, thực lực

người ta đã bài ra trước mắt, vẻ mặt Lạc Vũ Điệp bi thương nhìn Kiều

Phi, Kiều Phi lại liếc mắt một cái cũng chưa từng nhìn nàng.

Lạc Vũ Yên đang đấu tranh tư tưởng, muốn bại lộ thực lực hay không, nhưng

nhìn Kiều Phi lên sân, lập tức từ bỏ, giờ nàng có đi lên cũng không phải đối thủ. Lúc người chủ trì muốn lên đài hỏi còn có người khiêu chiến

hay không, Phong Liệt phiêu phiêu phi lên đài. Phía dưới lập tức sôi

trào, không nghĩ tới có người dám khiêu chiến Kiều Phi, càng không nghĩ tới là Phong Liệt mà tất cả mọi người đều nghĩ là người hầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »