Chương 2

- -4 năm trước --

Tại Diệp gia, lúc này Lục Hàm mới tròn 15 tuổi.Từ nhỏ ba mẹ cô đã qua đời, cô sống với anh trai,cho nên lớn lên thiếu vắng tình cảm của bố mẹ.Đối với Lục Hàm, anh trai cũng giống như cha mẹ vậy, cho nên từ nhỏ đã tỏ ra rất hiểu chuyện,thành tích học tập cũng rất tốt. Anh trai cô - Lục Nghiêm trong một lần làm nhiệm vụ đã hy sinh.Trước khi mất có giao phó cô lại cho người đồng đội của mình, mà người này chính là Diệp Bắc Thần.Chỉ có điều anh cô không biết được Diệp Bắc Thần chính lại là nhân vật rất có máu mặt trong giới kinh doanh. Trên thương trường Diệp Bắc Thần chính là kẻ máu lạnh vô tình, làm việc đều rất dứt khoát, hơn nữa cũng rất tài giỏi,một người đàn ông có tiền muốn hô mưa gọi gió ở cái đất Lạc Thành này là chuyện vô cùng đơn giản,huống hồ là giúp đỡ người khác.

Từ đó, Lục Hàm chính thức bước chân vào Diệp gia trở thành người nhà của Diệp Bắc Thần,trở thành em gái trên danh nghĩa, nhận được hết thảy sự yêu chiều của Diệp gia, chỉ cần là thứ cô muốn, Diệp gia đều đáp ứng.Vốn là một đứa trẻ hiểu chuyện, và lanh lợi Lục Hàm chưa bao giờ đòi hỏi gì cả,cô cũng rất được lòng Diệp lão gia và Diệp phu nhân, mọi người trên dưới Diệp gia đều yêu quý Lục Hàm. Còn Diệp Bắc Thần đối với người em gái này chỉ có thể nói là anh trai đúng nghĩa, cũng hết sức quan tâm, lo lắng cho cô. Chính vì vậy mà Lục Hàm xem Diệp Bắc Thần trở thành mục tiêu theo đuổi. Chỉ có điều, tình cảm này vẫn chưa được bày tỏ thì đột nhiên có sự xuất hiện của Tịnh Vân đã phá vỡ đi mọi tốt đẹp của cô.

Trong một lần vào thư phòng của Diệp Bắc Thần tìm sách, cô vô tình đọc được nhật ký của anh. Thì ra anh đang theo đuổi một cô gái trong nơi làm việc, nhưng cô ta lại không hề thích Diệp Bắc Thần, chỉ có điều Diệp Bắc Thần đơn phương không nói ra tình cảm của mình. Lục Hàm không nghĩ đến việc một người đàn ông tài giỏi lại hoàn hảo như Diệp Bắc Thần lại phải theo đuổi người khác. Cô cứ nghĩ tình cảm của hai người họ cứ thế im lặng, cho đến một ngày Diệp Bắc Thần dẫn Tịnh Vân về nhà, cô mới biết hai người đã chính thức qua lại. Cô chỉ có thể chôn giấu tình cảm của mình với anh ở trong lòng. Tịnh Vân này ban đầu gặp cô cũng rất tốt, xem cô như em gái vậy nên Lục Hàm ngây thơ cho rằng cô ta thật lòng nên hết mực tin tưởng đem mọi bí mật cô biết về Diệp Bắc Thần cho cô ta. Lục Hàm căn bản không hề biết Tịnh Vân sớm nhìn thấy cô đã không vừa mắt bởi Lục Hàm có vẻ ngoài rất xinh đẹp lại đáng yêu, ở bên cạnh Diệp Bắc Thần khiến cô ta không yên tâm cho nên đã tìm mọi cách hãm hại Lục Hàm. Lục Hàm sau khi biết sự thật đã tìm Tịnh Vân để đối chấp nhưng dưới con mắt của Diệp Bắc Thần hành động của cô vô cùng phách lối và ngang ngược cho nên dần dần mất đi thiện cảm dành cho Lục Hàm. Còn Lục Hàm thì lười giải thích cho nên luôn im lặng chịu đựng hết mọi hiểu lầm hết lần này đến lần khác.

Có một lần, Lục Hàm ra ngoài cùng Vũ Nam Phong -trợ lý của Diệp Bắc Thần, hai người vô tình phát hiện Tịnh Vân đang hẹn hò cùng người đàn ông khác. Cô đã tố cáo với Diệp Bắc Thần, anh không những không tin còn mắng cô và bênh vực Tịnh Vân khiến cho Lục Hàm rất đau lòng.

Bây giờ anh lại một lần nữa vì Tịnh Vân nhẫn tâm nhục mạ cô, Lục Hàm từ một cô gái nhu mì bỗng trở nên lạnh lùng, cũng rất cố chấp và ngang bướng.

- --Bệnh viện Ôn Hân ---

Tại phòng điều trị đặc biệt, Lục Hàm hai mắt nhắm nghiền,Hạ Minh Triệt vẫn ngồi bên giường bệnh của cô, đầu gục xuống bên giường đang thϊếp đi. Mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi khiến cô khó chịu mở mắt.Ánh đèn chiếu vào khiến cô không khỏi nheo mắt. Khẽ đưa tay sờ vết thương sau đầu đã được băng bó lại, cô mới nhìn xuống thấy Hạ Minh Triệt đang ngủ say bên cạnh. Cô định ngồi dậy nhẹ nhàng bước xuống giường để tránh làm phiền đến anh nhưng không thể nào nhấc nổi cơ thể của mình.

Nghe tiếng động, Hạ Minh Triệt cũng bị đánh thức, ngước lên thấy Lục Hàm đang nhìn anh ta chằm chằm.

- Em tỉnh khi nào sao không gọi anh, em muốn đi đâu à!

Lục Hàm: Em hơi khát nước, muốn dậy lấy nước uống.

Nhìn sang bàn tay đang bị ống tiêm ghim lại của cô, Hạ Minh Triệt lại tiếp tục hạ giọng trầm xuống, nhẹ nhàng cúi xuống giúp cô kéo cao cái gối rồi nâng cô ngồi dựa vào.

- Em ngồi yên đây, không được đi đâu cả, để anh lấy nước cho em.

Nói xong lập tức đứng dậy đi lại bên phía bàn rót một cốc nước ấm đưa qua cho Lục Hàm. Lục Hàm nói cảm ơn rồi nhận lấy uống một ngụm, sau đó mới thoải mái nhìn anh.

- Anh Minh Triệt, anh sao lại nhìn em như thế, mặt em dính gì ạ!

Lục Hàm vừa nói vừa đưa tay sờ lên khuôn mặt trắng bệch của mình, rõ ràng là không có gì mà.

Hành động gượng gạo của cô khiến Hạ Minh Triệt không khỏi đau lòng, anh ôn hòa nói:

- Đầu em còn đau không? Trời lạnh như vậy không ở nhà còn ra ngoài làm gì vậy. Có phải Diệp Bắc Thần bắt nạt em không, để anh đi xử lý cậu ta.

Vừa nói vừa làm mặt dữ tợn, chuẩn bị quay đi thì Lục Hàm đưa tay nắm lấy tay anh kéo lại. Bàn tay cô rất lạnh khiến Hạ Minh Triệt hơi run lên, anh cúi xuống nhìn cô, ánh mắt Lục Hàm giống như hơi mờ, rõ ràng là rất muốn khóc nhưng lại không hề rơi một giọt nước mắt nào, vẫn cố gắng chịu đựng không nói ra. Bộ dạng tỏ vẻ quật cường này của cô khiến anh cảm thấy rất đau lòng. Anh ngồi xuống trước mặt cô, nghiêm túc nhìn thẳng cô, dịu dàng giống như một người anh trai vậy khiến Lục Hàm rất cảm động.

- Muốn khóc thì cứ khóc đi, ai bắt em phải nhịn chứ? Trước mặt anh, em không cần giả vờ kiên cường, không phải đã nói anh cũng giống như anh trai của em sao?Rốt cuộc em đã chịu đựng bao lâu rồi, dạ dày không tốt thì đừng ăn cay, bây giờ thành ra như vậy, đau lắm phải không?

Nghe được lời an ủi của Minh Triệt, Lục Hàm không khỏi tủi thân, cô liền như một đứa trẻ nhào vào lòng anh mà khóc thật lớn giống như chưa bao giờ chịu thiệt thòi lớn như vậy. Hạ Minh Triệt cũng im lặng để cho Lục Hàm khóc, anh biết hiện tại cô đang rất đau lòng, anh cũng không ép buộc cô. Chỉ sợ cô nghĩ quẩn rồi tự làm hại bản thân thôi.