Yêu Phải Song Sinh

7.57/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Đây là câu truyện của tớ, đừng quan tâm nó là thật hay giả, là chuyện hay CDSHT, những ai thấy hứng thú thì hãy xem nó là một chút giải trí cuối tuần, ai không thích cứ việc cmt này nọ tớ không để bụn …
Xem Thêm

Chương 3: Ra mắt
– Sao.???

– Đại ca nghe tẩm ngẩm mà đánh chết voi nhá_ Thằng DM nói

– Ờ.. ờ..

– Ờ cái cục cờ.. Tao là tao d3o thấy ai hên như thằng này, đùng cái có gấu xinh nhất hội_ một hảo hữu bức xúc

– Mày xem lại, nó tu tâm tích đức 2 năm liền không gái gú, trời phật mới thương chứ cỡ mày hết cua con nọ lại tán con kia thì kêu cái cức gì, nhờ đại ca nhờ.

– … bla… Bla…

Tôi cũng đến chịu với bọn này, đã có gì đâu, thậm chí còn chưa cả hỏi L có người yêu chưa mà bọn cờ hó đã bàn luận như kiểu L thuộc về tôi rồi.

– Nói chán chưa tụi bây, đói rồi không về mà ăn cơm_ tôi lên tiếng chấm dứt cuộc họp tầm xào của lũ bạn, chưa kịp quay đi thì thằng C Chuột lên tiếng

– Từ từ, mày có gấu rồi thì biết phải làm gì không..??

– không, làm gì là làm gì, bố chưa có nhé

– Chưa có cũng được nhưng em nó chọn ngồi cạnh mày…

– Rồi sao.??

– Mày khao..

– Ờ, ờ… mà d3o, sao tao lại phải khao…

– Ơ thằng này, em nó có ý thế mà mày không nhận à, mày cưa phát nữa tự đổ luôn ý chứ…

– Chắc d3o đã thế, tại bàn tao ngồi 1 thôi.

– Thế bây h anh hỏi chú có chịu xì tiền ra không.

– D3o cơ, ngon vào mà ăn tao này.. lè lè > Tôi thè lưỡi trêu ngươi thằng Chuột

– Mày ngon, lên…. Thằng C phất tay như khiểu nó là trùm ở đây vậy. Cả một lũ chó chít ùa lên vây tôi vào. Co giò định chạy thì bị tóm luôn lại, mấy thằng kẹp chân kẹp tay kẹp cổ tôi vào, giãy không nổi luôn, mạ nó 9 thằng béo đè một thằng gầy..

-Muốn đánh muốn gϊếŧ thì cứ làm, tao không sợ tụi bây đâu_ tôi anh hùng

– Tao không đánh mày_ thằng Chuột tiến lại gần. Nó giơ tay lên…

– HAhahaha… haha hi hi hô hô… đồ Chuột chết … mày có bỏ tay ra không thì bảo.. hahaahahaha..

– Sao thế có chịu chưa cưng.?

– D3o, hihihi… mày …há há.. tưởng mày… hohoho.. ngon chắc..hí hí hí ha ha..

– Ờ đấy rồi sao..chết mày nè..

– Thôi thôi… hahahaha… em xin anh Chuột… hi hi hi_ thằng Chuột ra lệnh cho bọn kia căng người tôi ra xong cù thật lực, tôi thì có máu nhột, chịu sao nổi, đúng là thằng tiểu nhân bỉ ổi

-Khao không, tao chủ trì mày chủ chi, hả. _ nó lại cù tiếp, phe phẩy cái ngón tay cạ cạ vào nách tôi. hix

-d3o… hahaahahahahaha…. thôi chịu… khao.. hihihihi…

– Đó thếc ó phải ngoan không,… thả nó ra_ Thằng C chỉ đạo, mấy đứa kia buông tôi ngã bạch xuống đất

– Về bây, tối nhá mày, không trốn nổi đâu

Tôi lồm ngồm bò dậy, quân tử là phải trả thù… co chân sút thật mạnh vào mông thằng CHuột rồi chạy biến, chết mày chưa thằng chả rú như heo bị chọc tiết….

Bon bon về nhà, nghe nhạc phát ra từ chiếc Iphone, vừa đi vừa hát nghê ngao “Chuyện chàng cô đơn”. Tôi thích bài hát này, nó hơi… cổ chút nhưng không sao.Tới cổng, ngó sang thấy hàng xóm đang lục đυ.c khuân vác đồ đạc, hình như có ai dọn đến thì phải, hay là….. Tôi nhướng người lên nhìn qua hàng rào… To day is a lovely day, and i can see you… Trong một khoảng khắc, tôi đã thấy thiên thần

Vẫy tay chào L, L cx rất bất ngờ. Chuyển đến ngồi cạnh, chuyển nhà về cạnh, bạn có tin vào định mệnh ko.?? Tôi thì bắt đầu tin là có rồi đấy..Chẹp chẹp, L ở nhà mặc chiếc áo phông màu trắng, chiếc quần đùi ngắn màu hồng khoe đôi chân trắng nõn nà, dài miên man,nhìn từ trên xuống dưới da thịt L cũng trắng hồng lên dưới nắng nhìn muốn xịt máu mũi, Thằng anh cứ phải bảo thằng em bình tĩnh, sắp 18 tuổi rồi đi tù như chơi.>__< .. Bố L rót cho tôi một chén nước chè( chén trà) tôi đưa hai tay cung kính đón nhận ông khơi chuyện

– Con là bạn cùng lớp với L nhỉ.?

– Vâng, ngồi cạnh luôn đó bác.TÔi bổ xung, có vẻ bố cô nàng không khó tính nên tôi cho phép mình nói chuyện tự nhiên hơn

– Umm, gia đình bác mới chuyển về đây, con bé nó vẫn chưa quen biết nhiều, lại nhút nhát từ bé nên có gì con giúp đỡ nó nhé

– Vâng, thưa bác

-Mà con tên gì…??

– V.N.P ạ

– À ờ, điệu nhảy của cơn gió phía nam nhỉ..

– Vâng, hỳ hỳ..

Nói chuyện với bác cảm thấy hợp dơ, thoải mái phết.. hỏi han đôi ba câu công việc, gia đình. Tôi biết được bác làm ăn kinh doanh khách sạn nhà hàng trên HN, cũng bận rộn nhiều nên quan tâm L hơi ít. Tôi cũng kể cho bác về gia đình mình, trường học ra sao, sống ở đây thế nào.Qua lại chán chê chuyển sang chủ đề bóng bánh

– Con thích CLB nào..??/

– MAnchester UNited thưa sir, đá hay bá cháy con bọ chét

– Oui, oui, hay đấy, ta cx thích Mu từ lâu rồi.. Fan từ lúc có thế hệ vàng xuất hiện đấy.

– Vâng, cái thế hệ đấy nổi tiếng mà bác, con là con thích nhất Paul Scholes, hắn ta mà nã pháo tầm xa thì thôi rồi..

– Bác thì bác thích Ryan Giggs hơn, đá lắt léo, khiến cho hậu vệ đối phương theo bóng rất khó, lại trung thành nữa

– Ấy không có được nha, con cũng thích Ryan Giggs nữa.

– Thằng này khéo nói thật, mà C, con bảo con cũng hay xem đá bóng mà, ở Mu con thích ai nhất.??

Ông mãnh tên C nãy h ngồi im im ra chiều cay cú hông có thích tôi và bố L nói chuyện với nhau được hỏi bất ngờ thì hơi lúng túng, một lúc suy nghỉ anh chả phán một câu

– Cái thế hệ vàng đấy con thích nhất Ronaldinho, đó mới là cầu thủ hay nhất

Tôi với bố L á khẩu. Tôi há hốc mồm còn bố L hỏi lại. Tụt hết cả cảm xúc

– Con có chắc không vậy.?/

– Sao ạ, con cũng là Fan MU mà sao không biết.

Nhìn sang L đang mím chắt môi lại, má hơi hồng nên chắc nhịn cười, L vừa ra ngồi cạnh bố mình một lúc, có nghĩa là đối diện tôi.Bố L cười xòa cho qua rồi vội chuyển chủ đề khác.

– C với P này, hôm nay 2 con ở lại đây ăn cơm với bác cho vui.

Ku C nhanh nhảu ton hót ngay

– Vâng thế thì còn gì bằng ạ, gì chứ em L nấu ăn ngon nhất luôn đó bác

– Em không nấu hôm nay_ L bẽn lẽn

– Hả, à không, ý anh là ai nấu cũng được , được ăn cùng em với bác thì cái gì cũng ngon cả_ ông mãng tráo trở

– Con thì sao, P ?_ bác quay sang tôi

– Thôi ạ, để dịp khác con sang, dì con nấu cơm ở nhà rồi với cả bác mới đến đây ở con cũng không dám làm phiền bác nhiều

– Không sao đâu, cứ ở lại đây ăn với cái L nè_bác có vẻ níu khéo tôi.hihi

– Sao lại lôi con vào, bố mời chứ bộ_ L nhăn mặt phụng phịu

– Dạ thôi, cũng muộn rồi con xin phép về nhà cho bác ăn trưa còn nghỉ ngơi_ tôi nhìn đồng hồ, cũng 11H30 rồi chứ sớm chi mà ngồi hoài

– Ừ, thế thôi chiều rảng sang đây chơi nha con

– Vâng, chào bác, chào L, chào C. tôi cúi đầu chào một lượt rồi đi ra cửa, L chạy theo mở cổng

– Ủa mà nãy h không có thấy, mẹ L đâu..???

Thêm Bình Luận