Từ xa, một người đàn ông vội chạy về hướng Diệp Phong và Lạc Phàm. Đó không ai khác là chủ của bữa tiệc! Cao Chính - Chủ tịch tập đoàn C.P, hay chính xác hơn là một lão già béo ú.. Chiếc bụng to tướng và quả đầu hói khiến Lạc Phàm mất thiện cảm ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Tay hắn xuýt xoa, giọng liên tục nịnh hót Diệp Phong:
- Không ngờ ngài Hứa đây lại đến dự tiệc của tôi. Thật vinh hạnh làm sao! Mời ngài vào trong dự tiệc. Nào nào..
Hắn giơ tay ra tỏ ý mời Diệp Phong vào trong. Diệp Phong im lặng nắm tay Lạc Phàm đi vào. Từ phía sau, ánh mắt *** dục của tên Cao Chính liên tục nhìn Lạc Phàm từ mái tóc búi đến tận gót đi. Đôi mắt hắn như dán chặt vào vòng eo nhỏ và đường cong vòng 3 của cô. Hắn liền chuyển hướng hỏi cô nàng thư kí xinh đẹp của mình:
- Cô gái đi bên cạnh Hứa Diệp Phong là ai? Em biết không?!
Cô thư kí nhìn về hướng Lạc Phàm một lúc rồi quay sang đáp với giọng nũng nịu:
- Em chưa thấy cô ta bao giờ. Chắc chỉ là cô tình nhân mua vui của Hứa tổng thôi~ Mà anh hỏi cô ấy làm gì? ~~ Đừng nói với em là..
Tên Cao Chính như bị trúng tim đen, mặt hắn lấm la lấm lét trả lời:
- Cô bớt đa nghi lại đi! Tốt nhất là làm tôi hài lòng còn không thì chiếc ghế thư kí của cô trước sau gì cũng có người thay thế.
Vừa nói xong, hắn liền đi khỏi.. Bỏ mặc lại cô "tình nhân nhỏ" đang tức giận phía sau. Hắn ngồi vào một góc nhìn về phía Diệp Phong và Lạc Phàm đang cười nói vui vẻ. Đúng lúc một tên phục vụ đi ngang qua. Cao Chính liền kéo vai lại xì xầm to nhỏ điều gì đó vào trong tai tên phục vụ. Nói xong, hắn lấy trong túi ra một xấp tiền nhét vào túi tên kia..
----
Trong buổi tiệc, Diệp Phong gặp rất nhiều đối tác và nhân vật lớn. Sự có mặc của anh như một miếng mồi béo bở. Những lời chào hỏi, nịnh hót liên tục bủa vây xung quanh anh.. Lạc Phàm tự cảm thấy nhàm chán liền xin phép Diệp Phong đi xung quanh tham quan chút. Diệp Phong gật đầu nhưng cũng không quên nhắc nhở cô:
- Được rồi. Nhưng cô đừng đi đâu xa tầm nhìn tôi quá đấy. Xong rồi thì quay lại chỗ tôi.
Lạc Phàm ngoan ngoãn gật gật đầu. Cô thích thú ngồi vào một góc nhỏ nghịch điện thoại. Bỗng nhiên tên phục vụ lúc nãy đứng trước mặt cô. Một tay để phía sau nhã nhặn mời:
- Thưa tiểu thư. Cô có muốn dùng chút rượu không ạ?
Lạc Phàm vừa đúng lúc buồn miệng liền đưa tay lấy cốc rượu. Cô đáp:
- Được! Cảm ơn.
Tên phục vụ cúi đầu chào rồi đi khỏi. Từ phía xa, một đôi mắt biểu đầy sự thèm thuồng nhìn chằm chằm về phía Lạc Phàm..
"Chỉ là một con điếm nhỏ của Diệp Phong thì không sao đâu nhỉ? Xong việc thì vứt một xấp tiền dày vào mặt ả kêu giữ bí mật là được.. Làm gì có con đàn bà nào mà chẳng mê tiền?! Ha~ Thật mong chờ cảm giác đó quá.."