Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này Lý Hiên cũng đi tới bên cạnh hắn ta, nhìn vào bên trong hai cỗ quan tài, đồng thời tò mò hỏi: "Mã Đô úy cho rằng những gì bọn họ nói không phải sự thật?"
"Ta đã tìm được vị trí của nó rồi, nhưng còn một vấn đề khiến ta tò mò."
Ánh mắt của Mã Thành Công có chứa linh lực, tập trung vào giếng nước trong sân, hai tay hắn ta khoanh trước ngực, cái nhìn hiện vẻ bối rối: "Tình tiết vụ án không có chỗ nào bất hợp lý, ngạt thở mà chết cũng là đặc trưng hại người của quỷ nước, nhưng ta thấy hồn lực của con quỷ nước kia mới đến Tam trọng lâu, lấy đâu ra năng lực gϊếŧ hai người trong một đêm chứ?"
Lý Hiên hơi gật đầu, hắn biết, tất cả các loại ác linh lệ quỷ trước khi tiến vào Tứ trọng lâu đều rất khó gây ra thương tổn với người sống huyết khí thịnh vượng.
Vừa lúc đó, ánh mắt của hắn khẽ dời đi: "Lệ bổ đầu, trước đó mọi người có mời ngỗ tác (*) đến nghiệm thi không?"
(*) Ngỗ tác: người khám nghiệm tử thi vào thời xưa, giống với pháp y ngày nay.
Chu Tước Đường và nha môn Ứng Thiên Phủ hợp tác nhiều năm, vì thế bọn họ và bổ khoái khu vực này cũng quen biết lẫn nhau. Nguyên thân của Lý Hiên tuy đi làm bữa đực bữa cái nhưng hắn vẫn quen được rất nhiều người, biết vị bổ đầu mặc áo đen này tên là Lệ Toàn, quản lý hơn nửa con phố ở phía Nam cầu Nhị Đầu, trong đó có một nửa trùng với khu vực quản hạt của bọn họ.
"Không có." Lệ bổ đầu giật mình: "Ta có đề cập qua, nhưng người nhà không đồng ý, bọn họ không muốn giày vò người chết thêm. Hơn nữa cũng không quá cần thiết nhỉ? Lúc đó rất nhiều người tận mắt thấy, đúng là lệ quỷ làm hại, hơn nữa đều là ngạt thở nên tử vong."
"Nhưng ta ngửi thấy một chút mùi hạnh nhân." Lý Hiên chỉ hai thi thể: "Có thể bọn họ đã gặp phải ác linh, nhưng hai vị trong quan tài này lại là trúng độc mà chết."
Ánh mắt Mã Thành Công nghiêm lại, nhìn kĩ hai thi thể một lần nữa: "Ngươi chắc chắn chứ Khiêm Chi? Trúng phải độc gì?"
"Toàn thân bầm tím, đường thi ban màu đỏ tươi, còn có thoang thoảng mùi hạnh nhân, đây là trúng độc Xyanua (*)."
(*) Xyanua: Xyanua là một hợp chất hoá học có thể gây tổn thương cho não và tim mạch, nếu tiếp xúc ở liều lượng thấp có thể gây những hậu quả như khó thở, đau tim, nôn mửa, thay đổi máu, đau đầu, làm rộng tuyến giáp. Chỉ cần 50 mg – 200 mg xyanua hoặc hít phải 0,2% khí xyanua, có thể gϊếŧ chết ngay lập tức một người trưởng thành. Xyanua được dùng làm thuốc độc rất nhiều từ xa xưa, nhất là hydro xyanua được chế độ Quốc xã ở Đức sử dụng để xử tử tập thể trong phòng hơi ngạt trong suốt thời kỳ Holocaust (Thời kỳ Holocaust là một cuộc diệt chủng do Đức Quốc xã cùng bè phái tiến hành và dẫn tới cái chết của khoảng 6 triệu người Do Thái.).
Lý Hiên thấy trên mặt Mã Thành Công và tất cả mọi người đều hiện vẻ nghi hoặc, liền vội đổi giọng: "Là hạnh nhân đắng! Loại độc này được tinh chế từ hạnh nhân đắng mà thành. Trước khi chết thường sẽ cáu kỉnh bất an, sợ hãi không rõ lí do, toàn thân co giật, hô hấp khó khăn, thậm chí trực tiếp ngừng thở. Nếu liều lượng lớn, thời gian tử vong sau khi trúng độc là trong ba mươi hô hấp. Nếu như có thể giải phẫu thi thể họ, có thể thấy bắp thịt và máu của bọn họ màu đỏ tươi, không giống với người chết thông thường."
Lý Hiên vừa nói ra lời này, đám người nhà họ Lâm lập tức biến sắc, mọi người đều trố mắt nhìn nhau, ánh nhìn của mỗi người đều là vẻ hoài nghi.
"Trúng độc? Sao lại trúng độc mà chết được?" Người trung niên khoác đồ tang kia không thể tin nổi: "Lúc đó hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào——"
"Để ngỗ tác nghiệm thi là biết chân tướng rõ ràng thôi."
Lý Hiên hàm súc quét mắt nhìn đám người nhà bên cạnh: "Nhị đệ của ngươi chắc vẫn còn người nhà đúng chứ? Vị Lâm huynh này chết một cách kì lạ, tuyệt đối không phải bị lệ quỷ làm hại. Ta đoán hung thủ còn chưa kịp xử lý vật chứng, nhưng nếu kéo dài thời gian vậy thì chưa chắc có thể điều tra rõ ràng."