Chương 42

Cung chủ là người có tính tình như thế nào hắn ta rất rõ ràng, cho dù đối mặt với việc lớn cũng có thể giữ vững bản thân tu dưỡng xuất sắc, ăn nói tao nhã, dùng lời lẽ đàng hoàng.

Loại từ "cút" này từ trong miệng hắn phát ra, gần giống như trời sập vậy.

Thạch Thiên Cơ phải tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân sự việc. Hắn ta gọi ảnh vệ Triệu Lăng tới, hỏi Triệu Lăng có phải gần đây có tin tức nào xấu truyền tới không.

Triệu Lăng lắc đầu.

“Trong chùa có người nào va chạm với Giáo chủ à?”

Triệu Lăng lắc đầu.

"Vậy tại sao Cung chủ lại đột nhiên mất bình tĩnh? Ngươi có thể cho ta một cái đề nghị, chúng ta cùng thảo luận chút, nếu không làm rõ nguyên nhân nơi này xảy ra chuyện gì, sau này chúng ta cũng không sống tốt đâu." Thạch Thiên Cơ sốt ruột thúc giục.

"Gần đây không có gì đặc biệt, ngoại trừ việc gặp qua yêu nữ họ Diệp kia."

Thạch Thiên Cơ sửng sốt, đột nhiên hiểu tại sao, khi nãy hắn ta ở trong Đại Hùng bảo điện, dường như nhìn thấy Cung chủ đang ở cùng một chỗ với Diệp Xu.

Cả người Thạch Thiên Cơ cảm thấy như bị sét đánh. Không thể nào, Cung chủ nhà hắn ta lại vì chuyện Diệp Xu hiến thân mà nổi khùng với hắn ta? Quan trọng là, chuyện đó thì liên quan quái gì tới hắn ta? Có phải là hắn ta chủ động làm cho Diệp Xu tới hiến thân đâu, Cung chủ muốn phát hỏa thì cũng nên tìm Diệp yêu nữ kia tính sổ mới đúng chứ?

Thạch Thiên Cơ cân nhắc trong thời gian hai nén nhang, cuối cùng cũng ngộ ra, ngay lập tức hạ lệnh, rút lại câu chuyện “Tu luyện Cửu Dương Thần Chưởng cần âm khí hòa hợp”, đổi câu chuyện khác mới mẻ hơn truyền bá ra ngoài. Vì cuộc sống tương lai suôn sẻ của hắn ta, dù cho hắn ta cảm thấy vô tội, hắn ta cũng phải sửa.

Yêu nữ quả nhiên là yêu nữ, hại người rất nặng.



Ngay khi trong lòng Thạch Thiên Cơ vừa mới kết thúc việc oán thầm Diệp Xu, đầu bếp mới đã mang canh bao tử heo đi tới.

Thạch Thiên Cơ ngửi ngửi, lập tức cau mày.

Cái quỷ gì đây! Thứ này hôi tới nỗi hắn ta còn không muốn ăn, huống chi là đưa cho vị Cung chủ vẫn luôn chán ăn kia hả trời!

Đầu bếp mới cũng đã chết, không còn xương cốt.

Thạch Thiên Cơ nghĩ đến món canh bao tử heo là ý tưởng của Diệp Xu, lại nghĩ tới vừa rồi mình bị ức hϊếp cũng là vì Diệp Xu, lập tức không thể không tính toán.

Hắn ta cầm chén canh bao tử heo, đi thẳng tới nơi ở của nàng, tìm nàng tính sổ.

Khi Diệp Xu trở lại viện, Trang Phi đã mang theo đám thuộc hạ hái được hai giỏ cà tím lớn trở về. Trang Phi nói với Diệp Xu, lúc nàng ấy từ ruộng rau sau núi trở về, đã nhìn thấy sườn núi phía Bắc có măng.

“Theo lý thuyết mà nói mùa này măng không nhiều, chỗ kia lạnh lẽo, ấm chậm, chỉ có mùa xuân mới mọc măng được."

“Thật tốt quá, ăn cơm trưa xong chúng ta đi đào măng đi.” Diệp Xu rất thích ăn măng, nhất là măng tươi, vừa giòn vừa mát, mỗi lần ăn tiếng lạo xạo khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

Trang Phi cũng rất vui vẻ, từ lần trước ăn món đậu hủ chiên do cô nương nhà mình làm, Trang Phi nhìn thấy món nào cũng sẽ thầm nghĩ: Món này nếu là do cô nương nhà mình nấu, không biết sẽ ngon đến cỡ nào. Bây giờ nàng ấy mới nhận ra rằng ăn uống là một chuyện tuyệt vời khiến mọi người không thể dừng lại.

Đã gần trưa, bếp đất trong sân đã được nhóm lên, Diệp Xu xắn tay áo nấu ăn.