Lý Ngọc cũng nhìn về phía bục cao, thấy rõ bốn người từ trên trời giáng xuống. Từ trái qua phải là một ông lão tóc bạc phơ cùng một nữ nhân mập mạp, ngoài cùng bên phải là hai người một nam một nữ, ngoại hình bình thường, thậm chí có thể dùng từ tầm thường để hình dung, nhưng khí chất phi phàm, nói cười gì đó với người phụ nữ bên cạnh.
Nữ nhân cuối cùng, trán cao mày ngài, đường cong tinh xảo, không chỉ có ngoại hình xuất chúng mà còn có dáng người kiêu hãnh, hoàn toàn không thua Chu sư tỷ, thậm chí còn có thể thắng hơn nửa phần.
Nàng đang cùng người đàn ông bên cạnh nói chuyện qua loa, ánh mắt thì lại hướng về phía các đệ tử phía dưới, quét một lượt, tựa như đang tìm kiếm cái gì đó. Cuối cùng, ánh mắt ấy dừng lại chỗ Lý Ngọc, ánh mắt của Lý Ngọc và nàng chạm nhau, sau đó ngoảnh mặt đi một cách rất tự nhiên…
Liếc mắt một cái, Lý Ngọc phát hiện ra người phụ nữ trên bục cao cũng đang nhìn hắn.
Không chỉ nhìn chằm chằm vào hắn, mà thậm chí còn liếʍ môi…
Trên bục cao, Tôn trưởng lão nhìn thấy bốn người này, cũng nhất thời có chút nghi hoặc.
Lúc trước khi chấp sự đến để tuyển chọn đệ tử, đều là hai người. Hôm nay, không ngờ lại có tới tận bốn người đến, đặc biệt là thân phận của hai người sau cùng, càng khiến ông ấy cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Tại sao bọn họ lại đến nơi này?
Sau khi nghi ngờ một hồi, ông ấy dẹp bỏ suy đoán của mình, đưa một tờ giấy cho nam nhân trẻ tuổi, nói: “Các vị đã vất vả rồi, đây là danh sách mười chín đệ tử tầng Luyện Khí của Bạch Vân Quán, xin hãy xem qua.”
Trên tờ giấy này có ghi tên tuổi, thời gian tụ khí, thời gian tu luyện, tầng tu vi hiện tại của những đệ tử này.
Nam nhân trẻ tuổi nhận lấy tờ giấy, lướt mắt nhìn một cái, sau đó nói với giọng nhàn nhạt: “Thiên phú của đám đệ tử này không ngờ lại thấp đến mức như vậy, không một ai đạt được yêu cầu nhập môn. Sư muội à, hà tất gì cứ phải đến nơi này?”
Nữ nhân xinh đẹp chỉ mỉm cười, nói: “Nhàn rỗi thôi mà, cứ phải tu hành ở trong tông môn, muội cảm thấy hơi áp lực, muốn ra ngoài hít khí trời một chút.”
Nam nhân trẻ tuổi cũng không nói thêm gì nữa, lại đưa tờ giấy cho ông lão bên cạnh. Sau khi ông lão xem xong, lại đưa cho người phụ nữ kia.
Đợi cho đến khi người phụ nữ xem xong, nam nhân trẻ tuổi mới nói: “Trong mười mấy người này, chỉ có một người đột phá đến huyệt đạo thứ hai, hơn nữa khoảng cách còn ngắn hơn so với thời gian tụ khí, chắc chắn đã sử dụng đan dược, đây hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu nhập môn, chuyến đi này đúng là vô ích.”
Điều kiện để vào phái Côn Lôn là nửa năm sau khi tụ khí phải khai mở được huyệt đạo thứ hai, hoặc khai mở được năm huyệt đạo trong vòng hai năm, mười chín đệ tử của Bạch Vân Quán đều không đáp ứng được yêu cầu này.
Tuy rằng có một người khai mở được hai huyệt đạo, tuy nhiên thời gian quá ngắn, nếu không phải nhờ đồ vật từ bên ngoài giúp đỡ, chỉ dựa vào bản thân tu hành, e là đã đến báo với tông môn từ lâu rồi, chứ không phải ở lại cho đến hôm nay.
Sau khi nam nhân vừa dứt lời, người phụ nữ có thân hình mập mạp không nói gì. Sau khi ông lão trầm mặc một hồi lâu, lão nói: “Không thể nói như vậy được. Điều kiện nhập môn chỉ là thứ dùng để tham khảo, nếu như bọn họ có ai đó xuất sắc, chúng ta không thể không phá lệ. Cứ xem trước đi rồi tính tiếp.”
Nói xong, ông lão nhẹ nhàng bay xuống bục cao, xuyên qua đám người, đưa mắt đánh giá những đệ tử này, mọi người ai ấy đều lộ ra vẻ mặt mong đợi.
Cuối cùng, ông lão dừng lại trước mặt một người đệ tử, cầm cánh tay của hắn lên, kiểm tra một hồi và hỏi: “Ngươi tên gì?”
Vẻ mặt của đệ tử đó lộ ra vẻ vui mừng, lập tức nói: “Bẩm tiền bối, đệ tử tên Lưu Đống.”
Ông lão lại bay trở lại bục cao và nói với ba người: “Hắn nhập một được một năm thì tụ khí thành công, là người tụ khí sớm nhất trong số những đệ tử này. Lão phu vẫn còn thiếu một đệ tử sai vặt, tiểu bối này vừa hay lại phù hợp ấn tượng đầu tiên với lão phu, vậy nên lão phu muốn phá lệ nhận hắn nhập môn, không biết ý của các vị đây thế nào?”
Đệ tử này đã tụ khí thành công vào một năm trước, đến bây giờ còn chưa khai mở được huyệt đạo thứ hai, kiếp này có thể đạt đến tầng Trúc Cơ hay không cũng không chắc chắn, hiển nhiên không đạt tiêu chuẩn nhập môn.
Tuy nhiên, cả ba không phản đối điều này.
Tiêu chuẩn đầu vào của phái Côn Lôn không được xác định nghiêm ngặt, mỗi chấp sự tuyển chọn đệ tử đều có ngoại lệ, điều này cũng tạo thêm nhiều vị trí trong việc tuyển chọn đệ tử.
Một số người có quan hệ sẽ mua chuộc các chấp sự để đạt được mục đích nhập môn.
Môn phái vẫn luôn nhắm mắt làm ngơ với những chuyện này, bởi vì môn phái cũng cần những đệ tử tạp vụ, mà những đệ tử này thì không cần tu vi quá cao làm gì, chỉ cần lanh lẹ, hiểu chuyện là được.