Chương 11

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Bị Lâm Dực uyển chuyển cự tuyệt, lúc này Lâm Lạc không biết từ từ đâu ra dũng khí, có hành động phản kháng.

“Em… Em… Nếu ba người không đáp ứng… Em liền……”

“Liền như thế nào?” Lâm Dực chờ Lâm Lạc nói xong.

Thấy ca ca không thèm để ý, Lâm Lạc uy hϊếp, “Sau này em không cho daddy và ca ca làm em.”

Lâm Lạc vừa nói ra, ba người không khỏi bật cười.

“Nếu ca ca ba ba thật sự không làm tiểu da^ʍ động em, chỉ sợ em còn sẽ bò lên giường tìm chúng ta làm đâu.”

Ô ô ô…

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng vẫn hoàn toàn bị ca ca nói trúng rồi. Theo bản thân hiện tại dâʍ đãиɠ, nếu không bị cắm, cúc huyệt thật đúng là sẽ cảm thấy vô cùng ngứa.

Cho nên nói, tác dụng uy hϊếp một chút cũng không có.

“Bất quá nói như vậy, Tiểu Lạc thật sự không thích bị ca ca và ba ba làm đến mất khống chế?”

Lâm Lạc mếu máo, “Không thích.”

Vẻ mặt ủy khuất, hy vọng nhận được đồng tình.

Chỉ thấy Lâm Dực trầm tư một chút, cuối cùng mới kết luận:

“Như vầy đi, tối nay chúng ta chơi một trò chơi, nếu Tiểu Lạc thắng, sau này ca ca và ba ba sẽ nghe Tiểu Lạc, không thao Tiểu Lạc mất khống chế. Nếu Tiểu Lạc thua, vậy sau này muốn khi dễ Tiểu Lạc như thế nào, dù miệng Tiểu Lạc nói cự tuyệt, bất quá thân thể vẫn phải cho chúng ta làm. Hơn nữa làm xong không thể oán giận, như vậy có thể chứ?” Lâm Dực lộ ra mỉm cười.

Lâm Lạc nghe Lâm Dực nói, chậm rãi tự hỏi lợi và hại. Vì không muốn lại trải qua xấu hổ bị thao mất khống chế, Lâm Lạc quyết định… Đánh cuộc.

“Được, kia ca ca tính chơi thế nào?”

“Yên tâm, ca ca tính toán dùng thứ Tiểu Lạc thích nhất, nghe ba ba nói, trước khi ba ba thao Tiểu Lạc, em dùng đồ chơi tự an ủi cho ba ba xem, đúng không?”

“Ân……”

Nhớ tới lúc ấy dâʍ đãиɠ câu dẫn daddy, Tiểu Lạc không tự giác đỏ mặt.

“Tối nay ca ca dùng đồ chơi chơi với Tiểu Lạc, chỉ cần Tiểu Lạc trong vòng cao trào ba lần không cầu ca ca và ba ba làm em, vậy sau này liền nghe Tiểu Lạc. Nếu Tiểu Lạc trong vòng cao trào ba lần nhịn không được kêu, sau này chúng ta định đoạt. Đương nhiên chơi ba lần, côn ŧᏂịŧ chúng ta hoàn toàn không cắm vào tiểu huyệt.” Lâm Dực chậm rãi nói quy tắc trò chơi.

Lâm Lạc nghĩ nghĩ, không lâu sau liền đáp ứng. Nghĩ thầm, hừ hừ, nếu không bị ca ca trực tiếp cắm vào, em mới sẽ không cầu ca ca daddy làm đâu, trò chơi lần này em thắng rồi. Lâm Lạc dưới đáy lòng âm thầm tính kế.

Không nghĩ tới, sự tình tuyệt đối không có đơn giản như cậu nghĩ.

Mà Lâm phụ cùng Lâm Tường một bên hiểu nguyên tắc Lâm Dực đưa ra, âm thầm đối thoại.

“Ba, con cảm thấy ca nhất định là vừa nghe được Lạc Lạc ở trước mặt ba chơi chính mình cho ba xem, cảm thấy Lạc Lạc không chơi cho hắn xem, có điểm sinh khí.”

“Không sai, ba cũng cảm thấy như thế, hơn nữa Tiểu Dực cả đời hờn dỗi, ba cũng ngăn không được. Nhìn hắn ngày hôm thao Tiểu Lạc liền biết, lập tức nói muốn làm hai lần, dù Tiểu Lạc xin tha cũng không buông, xem ra tối nay Tiểu Lạc sẽ rất khó qua.”

Lâm phụ có điểm bất đắc dĩ nói, còn thỉnh thoảng hướng Lâm Lạc cho ánh mắt bảo trọng.

“Đúng rồi, ba.”

Như nhớ tới cái gì, Lâm Dực tiếp tục bổ sung:

“Dựa vào lần trước ba đã xem qua Tiểu Lạc tự an ủi, cũng dùng đồ chơi chơi đùa Tiểu Lạc, cho nên đêm nay trước làm phiền ba ghi hình, chờ lúc sau, ba mới có thể bắt đầu thao Tiểu Lạc, coi như phạt ba lúc trước trộm thao em ấy.”

Bị nhi tử ra lệnh cưỡng chế không thể tham dự dạy dỗ, Lâm phụ chỉ có thể nhìn con trai ngoan, tự mình đáng thương một chút.

Rất nhanh, ban đêm Lâm gia da^ʍ mĩ buông xuống. Lâm Lạc cũng như thường lui tới bị lột sạch quần áo. Duy nhất không giống nhau chính là, hai tay bị trói lên cao, thân mình trắng nõn hiện ra dưới ánh đèn. Mà ba nam nhân mặt không có hảo ý nhìn cậu.

11b

“Dực ca ca, vì cái gì muốn trói tay em?”

“Đương nhiên là sợ em sẽ nhịn không được, tự mình dùng tay chơi.”

Nghe Lâm Dực nói như thế, Lâm Lạc cũng không phản kháng, còn không có bị ca ca trói qua, này cũng coi như là một trải nghiệm mới mẻ.

Lâm Dực xoay người, tìm cái gì trong hộp, không lâu sau, hắn cầm trên tay một khối đồ vật trở về.

Lâm Lạc vừa thấy, có thể đoán trước, ca ca rốt cuộc muốn chơi mình thế nào.

Thì ra trên tay Lâm Dực là hơn mười khiêu đản, mỗi một cái đều có một cọng dây, đủ mọi màu sắc rực rỡ mỹ lệ, nhưng vào lúc này xuất hiện, chỉ có thể nói càng chứa ý vị sắc tình.

“Xem ra Tiểu Lạc thông minh của chúng ta hẳn là biết ca ca muốn chơi em như thế nào đúng không. Nhân cơ hội này thuận tiện xem tiểu da^ʍ huyệt Tiểu Lạc có thể ăn mấy thứ đồ chơi.”

Lâm Dực nói, tách nhục huyệt ướt mềm khép mở bắt đầu đưa một đám đồ chơi vào cơ thể cậu.

Mới đầu, Lâm Lạc chỉ cảm thấy có dị vật xâm lấn, bất quá lại không cảm thấy khó chịu. Trừ bỏ vì hôm qua mới bị ba người dùng cự bổng luân thao, huyệt còn không hoàn toàn chặt chẽ, chủ yếu vì thói quen có vật ra vào trong cơ thể. Nếu côn ŧᏂịŧ đều nuốt xuống, như vậy đồ chơi nhỉ chỉ chiếm một chút thể tích của nam căm không sao có thể làm khó được cậu.

Nhưng một đám đồ chơi tiến vào cơ thể, trừ bỏ cảm thấy tao huyệt chậm rãi bị lấp đầy, bởi vì chưa khởi động, vô pháp cho cậu càng nhiều kí©h thí©ɧ cùng kɧoáı ©ảʍ. Lâm Lạc bắt đầu có chút dục cầu bất mãn, không khỏi dùng cái mông bắt đầu ma sát phía dưới, hy vọng có thể được một chút an ủi.

Đương nhiên, nhất cử nhất động của cậu hoàn toàn không tránh được trong mắt ba người. Đặc biệt là Lâm Dực từng bước nhét sεメ toys vào Lâm Lạc, càng tà ác cười cười.

“Tường, xem ra tiểu huyệt Tiểu Lạc đã bắt đầu ngứa, em còn không giúp em ấy mở chốt, cho Tiểu Lạc nếm một chút ngon ngọt?”

Lâm Tường nhận được mệnh lệnh, lập tức vặn vị trí nhỏ nhất. Nháy mắt, đồ chơi trong tràng đạo bắt đầu đồng thời chấn động. Mà vì món đồ chơi chấn động, Lâm Lạc bắt đầu như có như không rêи ɾỉ.

“Ân… Ân……”

Lâm Lạc cảm thấy đồ chơi mang tới kí©h thí©ɧ không đủ, kẹp chặt đùi, bắt đầu co rụt lại, hy vọng đạt được càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.

Nhưng Lâm Dực cố tình muốn đối nghịch cậu.

“Tường, Tiểu Lạc lại không ngoan, giúp anh kéo chân em ấy, anh còn muốn tiếp tục bỏ vào.”

Kế tiếp mà đến là một viên tiếp một viên khiêu đản nhét vào bên trong, từng bước từng bước. Ước chừng nhét chín cái, lúc này nhét đầy, một cái cuối cùng thậm chí ở huyệt khẩu, muốn rớt không xong, hơn nữa từ nhục huyệt kéo dài ra chín cọng dây đuôi nhỏ, thoạt nhìn càng làm người cảm thấy tú sắc khả xan.

“Ân… Dực ca ca… Không cần lại nhét… Toàn bộ tiểu huyệt đã bị nhét đầy…… Lại nhét Tiểu Lạc sẽ hư……”

Bị chín chấn động không cùng phương hướng làm kɧoáı ©ảʍ một đợt tiếp một đợt, Lâm Lạc không khỏi xin tha.

Mà ý Lâm Dực vốn không muốn vào lúc này chơi Lâm Lạc hư. Nếu thật sự chơi hỏng rồi, vậy du͙© vọиɠ hắn cùng hai người khác nên giải quyết thế nào? Hắn không có hứng thú gian thi.

“Nếu Tiểu Lạc đáng yêu yêu cầu, vậy để chín cái thì tốt rồi, bất quá làm điều kiện trao đổi, Tiểu Lạc phải khép chặt lại, rồi dùng sức co rút tao huyệt, khi nào ca ca nói có thể mới được thả lỏng.” Lâm Dực ra lệnh.

Lâm Lạc nghe vậy, nhớ tới hôm qua xin tha thế nào Lâm Dực cũng không buông tha mình, có điểm lo lắng hắn thật sự sẽ lại nhét khiêu đản. Thế là ngoan ngoãn nghe lời, khép chặt toàn bộ hạ thân, đùi cũng vậy.

Không nghĩ tới, cậu mới làm ra động tác, Lâm Dực liền cầm lấy khăn vải, trói chặt hai chân, hoàn toàn không cho cậu cơ hội tránh thoát.

“Dực ca ca, làm gì trói chân em?”

Lâm Lạc không rõ nguyên do hỏi, nhưng hạ thân bị đồ chơi thao lộng, dâʍ đãиɠ cọ xát chăn, hy vọng đạt được càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.

“Đương nhiên là sợ Tiểu Lạc nhịn không được không nghe lời, ca ca đã quyết định, Tiểu Lạc lần đầu tiên nhất định phải bị đồ chơi chơi đến cao trào.”

“Tường, anh đã làm tốt, kế tiếp đổi em.”

Lâm Tường chờ lâu ở một bên vừa nghe, nhanh chóng cầm đồ dư lại trên bàn, lấy băng dán hướng tới Lâm Lạc hoàn toàn không thể động đậy.