Chương 8

*Tối hôm đó:

– Tớ có việc gấp! Tớ đi một lát nhé! – Roy ôm mũ bảo hiểm chạy cái vù ngang phòng khách, nơi nó và Hani đang ngồi.

Roy vừa khuất bóng thì Ken cũng từ trên lầu bay xuống:

– Halee à! Cho anh mượn xe một lát được không? Anh có việc gấp!

– Dạ chìa khóa em để cạnh tivi đấy! Anh cứ tự nhiên ạ! – nó vừa lướt máy tính bảng (cái này mới mua chứ không phải phần vi tính gãy làm hai đâu nhá) vừa trả lời.

– Cám ơn nhóc nhiều nghe! – Ken bẹo má nó rồi bay nhanh ra nhà xe.

*Tại nhà xe:

– Anh lui xe ra đi! Mũi xe của tôi bị anh chắn rồi này! Như vậy sao tui ra được?

Roy hét lên khi Ken lái xe chắn ngay cửa ra vào. Ken thì bị bánh xe của Roy cảng đường không chạy ra ngoài được. Nói chung là ùn tắc giao thông rồi đó. Ken vò đầu bứt tay khổ sở:

– Cô lui xe ra là yên chuyện rồi! Trời ơi tui đang gấp lắm!

– Tôi gấp hơn anh nhiều đấy! Tránh không thì bảo?

– Được! Đã thế thì cả hai khỏi ra ngoài, tôi cứ đậu xe thế đấy để xem cô làm sao?

“Brừm…..brừm…”

– Đừng tưởng tôi sợ anh nhé! – Roy nổ máy và nhấn ga.

“Ầm…..xoảng”

Nó và Hani đang ngồi trong nhà thì giật bắn mình, tiếng động hơi lớn nên Vinlee và Jee cũng nghe thấy. Cả hai vội vã chạy xuống lầu. Nó ngơ ngác:

– Tiếng gì thế nhỉ?

– Ê nghe giống tiếng đèn xe bị vỡ ghê ha! Hihihi….. – Hani cười tươi chăm chóc dũa móng tay.

– CHẾT RỒI! – nó vứt cái máy tính xuống bàn rồi phi thân qua khỏi cái ghế sô fa, nó chạy hết tốc lực về phía nhà xe.

Vinlee, Jee và Hani cũng chạy theo. Chiếc limo trắng của nó đã bị mô tô của Roy “hun” một phát rụng luôn cái đèn phía trước. Ngoài ra còn một số hậu quả khác như móp đầu xe, trầy xe và bong một ít nước sơn,.v…v….

Nó ngồi phịch xuống đó mà thơ thẩn, khóc không nước miếng….nhầm nước mắt luôn. Nó tự hỏi bản thân kiếp trước đã gây ra nghiệp chướng gì mà kiếp này lại sống chung với một cái đám phá hoại không gớm tay thế chứ?

Trong vòng một ngày mà nó đã thiệt hại không ít về cả vật chất lẫn tinh thần. Máy tính quà tặng sinh nhật của mẹ Jee, xe hơi quà của ba Roy và chưa kể đến những thứ họ đánh nhau với vệ sĩ làm vỡ. Roy làm mặt ăn năn lay lay tay nó:

– Tớ xin lỗi nha!

– Để anh mua chiếc khác đền cho nhóc nha! – Ken xoa xoa đầu nó.

Nó không nói không rằng bỏ vào trong nhà vào phòng đóng cửa lại. Mọi người biết nó giận rồi nên lẽo đẽo vào trong nhà theo nó. Họ ngồi đầy đủ dưới phòng khách trừ nó:

– Nhóc giận thiệt rồi! Ai trong chúng ta cũng có lỗi cả! – Jee nói.

– Em làm hỏng cái máy tính mà cậu ấy rất quý! Không biết làm sao đây? – Hani chống cằm ủ rũ.

– Còn em thì làm hư chiếc xe mà cậu ấy rất cưng do ba của em tặng! Cậu ấy lúc nào cũng lau chùi, sử dụng nó rất kĩ lưỡng. Thế mà lúc nãy em đã vô ý quên mất! – Roy cũng buồn xoa.

– Anh thấy áy náy quá à! Tự dưng đến ở nhờ mà còn làm hỏng đồ của nhóc nữa! Haizzz – Ken thở dài.

– Anh có cách này! Mọi người có muốn làm không? – Vinlee reo lên.

Cả bọn túm tụm lại bàn bạc rồi tản ra thi hành.

*Trong phòng nó:

Nó nằm sấp trên giường ủ rũ nhai nhóp nhép bịch snack trên tay. Mặt nó ỉu xìa trông rất tội nghiệp. Sao họ đánh nhau, choảng nhau toàn làm hư đồ của nó thế không biết. Cũng may là chưa phá sập cái nhà này, nếu không chắc nó phải ra ống cống hay gầm cầu mà nương thân quá! Đúng là khổ thân nó mà!!!! Hic…hic….

“Cốc…cốc….cốc”

– Nhóc à! Mở cửa cho anh đi! – giọng Vinlee vang lên.

Nó ngẫm nghĩ rồi ngồi dậy mở cửa, hai anh em nó ngồi xuống giường. Nó vẫn không vui vẻ lên được vì nghĩ đến những món quà mà người lớn tặng.

– Nhóc con! Em giận họ à?

*Lắc đầu*

– Thế sao em buồn thế? Em không khỏe hả?

*Lắc đầu*

– Thế thì sao em lại trốn trong phòng? Ra ngoài với mọi người đi!

*Lắc đầu*

Nó nằm phịch xuống giường mệt mỏi, Vinlee mỉm cười xoa đầu nó. Thực ra Vinlee khùng khùng điên điên vậy thôi chứ thương em gái lắm đấy nhá! Nãy giờ câu nào cũng đều ngọt ngào cả đấy! Nhìn mặt nó đáng yêu làm Vinlee thấy thương nó hơn. Anh nhìn đồng hồ rồi nói với nó:

– Đi theo anh! – anh kéo tay nó lôi đi.

Anh dắt nó xuống dưới vườn, anh chỉ về phía mọi người đang xếp hàng ngang đang quay về phía nó:

– Em xem mọi người đã làm gì cho em này!

Nó tiến về phía mọi người, trước mặt nó là Roy và Ken cùng chiếc xe hơi bị hỏng ban nãy. Mặt hai người dính đầy nhớt và màu, trông như ma lem vậy.

– Sức anh chỉ tới đây thôi! – Ken cười đưa tay quẹt mồ hôi trên má.

– Xấu thì cậu đừng chê nhé! – Roy cũng tươi cười nhìn nó.

Nơi bóng đèn vỡ đã được thay bằng một cái đèn khác và vết bị trầy đã bị một tờ decan đè lên. Trên ấy có dòng chữ:” Chúng tớ xin lỗi!” được Roy viết bằng chữ nghệ thuật rất đẹp và ngộ nghĩnh. Nó sờ lên đó rồi bất giác nở nụ cười nhẹ.

Hani bước đến bên cạnh nó, cô chìa ra một chiếc hộp to như cái vali có hình trang trí rất dễ thương, cô nói chậm rãi:

– Anh Ken tặng tớ bộ mỹ phẩm cao cấp này đấy! Vì nó mà tớ làm hỏng máy tính của cậu nên bây giờ tớ tặng nó lại cho cậu! Đừng giận tớ nữa nha! – cô nở nụ cười con nít ra lấy lòng nó.

Nó cũng nhận lấy rồi mỉm cười, Jee đưa cho nó cái Ipad trong khi trên mặt anh cũng đang lấm tấm mồ hôi:

– Anh đã cài đặt các phần mềm giống mẹ anh rồi này! Hì…nhóc đừng buồn nữa nha! Thật sự là khó lắm đấy!

Nó cũng đưa tay đỡ lấy, mọi người ai cũng cười toe toét nhìn nó. Nó đưa những thứ đó cho Vinlee cầm hộ rồi chậm rãi bước đến bên cạnh Roy và Hani. Nó nhẹ nhàng ôm lấy hai cô, nước mắt nó trào ra nhưng miệng vẫn cười rất hạnh phúc:

– Cám ơn nhiều lắm các bạn của tớ! Đáng lẽ ra tớ không nên nhỏ nhen mà giận mọi người!

Roy và Hani vỗ vỗ lưng nó:

– Tụi tớ xin lỗi! Tại tớ bướng bỉnh mà ra cả! – Hani nói.

Nó rời người hai cô rồi bước đếnôm Ken và Jee:

– Cám ơn hai anh đã tốt với em như em gái!

Jee ôm nó vào lòng còn Ken thì lấy tay gạt nước mắt của nó. Tất cả lại trở về y vị trí cũ như chưa hề có cuộc chiến tranh Thế Giới thứ III nào xảy ra. Nó cũng mọi người vào phòng khách ăn uống nói chuyện vui vẻ.

– Mấy anh sáng mai nhớ thức sớm nha! Em đã làm hồ sơ nhập học cả rồi đấy! – nó đưa miếng trái cây vào miệng trong khi trái cây trong miệng các anh đang rớt ra.

– HẢ???? – cả ba đồng thanh miệng há hốc.

Roy nhét luôn cả miếng táo to đùng vào miệng Ken làm anh mắc cổ, sặc bán sống bán chết. Jee nói:

– Tụi anh chỉ mới xả hơi được một ngày thôi mà!

– Nhưng tụi anh đã xả của em biết bao nhiêu tài sản rồi biết không? – nó nói.

Tất cả im lặng vì nó đã chọc đúng chỗ nhột của mọi người. Vinlee cất tiếng:

– Tụi anh sẽ đến trường theo ý em mà! Đúng không? – Anh quay sang hai thằng bạn.

– Ờ ờ đúng hihi….. – hai anh đồng thanh.

– Đồng phục em để sẵn trên phòng đấy nhá!

Tất cả đồng loạt gật đầu. Đến giờ khuya nên mọi người về phòng, không biết hôm sau đi học sẽ như thế nào ta??????

*Tại một nơi khác:

– Đã làm hồ sơ nhập học chưa? – hắn hỏi.

– Dạ rồi thưa cậu chủ!

Hắn khoát tay cho tên thuộc hạ ra ngoài, hắn ngả người thư thả trên ghế sô fa, miệng cười đắc ý:

– Phen này tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ! Halee!!!! Hahahaha…..

Một tràng cười mang rợ, biếи ŧɦái vang lên sau đó.

“Phịch”

– Ui da!

Do đắm chìm trong mộng tưởng nên hắn từ sô fa mà lăn luôn xuống đất. Hic…bó tay!!!!! Ngồi còn chưa vững mà đòi đấu với Nữ Hoàng Siêu Quậy Halee. Đúng là không biết tự lượng sức mình!!!! Cầu cho hắn bị Halee dùng trò nào dã man nhất để đối phó cho chừa tật kiêu căng. Xí….. Ngày mai đón xem hắn bị Halee chơi xỏ nhé mọi người!!!!!