"Tôi đυ.ng phải một con cóc muốn ăn thịt thiên nga, mua cháo gà tôi thích rồi chờ tôi ở dưới, muốn đi lên ăn cùng tôi. Kết quả tôi đã đuổi người đi rồi, cháo thì được tôi vui lòng nhận." Tôn Tiểu Mai vừa nói, vừa bưng chén cháo trong tay khoe thành quả.
Lăng Tuyết Nhi ngây người một lát sau đó cười, xem ra là cô suy nghĩ nhiều rồi, cô còn tưởng rằng… Thật ra nghĩ lại cũng không thể nào, Lạc Dật Long không phải người rảnh rỗi không có chuyện làm.
"Sao thế?" Tôn Tiểu Mai hỏi, dáng vẻ của Lăng Tuyết Nhi trông vô cùng thất vọng.
"Không có gì, tự dưng tôi muốn ăn pizza." Lăng Tuyết Nhi lạnh nhạt ăn cháo, cảm thấy trong miệng không có hương vị gì, quả thật cô rất muốn ăn pizza.
"Ha ha, tôi còn nghĩ rằng em muốn ăn gà rán và bia đấy." Tôn Tiểu Mai đột nhiên nhớ đến lời thoại trên phim truyền hình gần đây, muốn làm cho không khi sống động thêm chút.
Lăng Tuyết Nhi chỉ cúi đầu, tiếp tục yên lặng ăn cháo…
Được rồi, Tôn Tiểu Mai thu lại nụ cười, xem ra cô chủ phía trước không dính khói lửa nhân gian cũng không xem phim Hàn.
Ăn xong cháo gà rồi, Tôn Tiểu Mai dọn dẹp bàn thì đột nhiên có người gõ cửa.
Đến nhanh vậy? Tôn Tiểu Mai có chút ngạc nhiên. Xem ra người đàn ông này cũng rất quan tâm Lăng Tuyết Nhi, không biết Lăng Tuyết Nhi thích cậu Lăng nhiều hơn chút, hay là người đàn ông này nhiều hơn chút.
Haiz, cả hai đều tốt, cả hai đều tốt…
Tôn Tiểu Mai nghĩ, vừa làm bộ mình đang rất bận rộn, vừa nói: "Tuyết Nhi có thể mở cửa giúp tôi không?"
"Dạ, được." Lăng Tuyết Nhi đáp.
Khi cô kéo cửa ra, một chú hề trên mặt bị tô đầy đủ màu sắc đang đứng trong tầm nhìn của cô, cười cười nhìn cô.
"Surprise! Cô chủ!" Vẻ mặt chú hề đáng yêu cùng với miệng lưỡi bất ngờ, có ý muốn khiến cho Lăng Tuyết Nhi hứng thú.
Nhưng mà Lăng Tuyết Nhi ngây ngẩn cả người, từ trước đến nay cô chưa từng thấy người nào vẽ mặt mình đẹp đến vậy…
Chú hề tiếp tục vui vẻ nói: "Chúc mừng cô chủ, cô chủ ơi, ngài đã trúng thưởng may mắn của chúng tôi, hôm nay có thể ăn pizza miễn phí của chúng tôi, nếu ăn cảm thấy ngon thì hoan nghênh lần sau ngài đến tiệm chúng tôi ăn tiếp, đây là phiếu giảm giá và pizza miễn phí mà chúng tôi đưa cho ngài."
Hai tay chú hề dâng lên phần thưởng.
Hóa ra là đến đưa pizza. Nhưng mà tại sao lại là pizza? Lăng Tuyết Nhi nghi ngờ.
"Ôi trời, vận khí tôi thật tốt, không phải lần trước chỉ điền vào cuốn sổ điều tra thôi sao, lần này đã đưa đến cửa rồi!" Thấy Lăng Tuyết Nhi sững sờ không có phản ứng, Tôn Tiểu Mai nhanh chóng chạy đến nhận lấy phần thưởng trên tay chú hề.
"Các cô chủ cứ dùng từ từ, tôi đi đây, hẹn gặp lại lần sau." Chú hề đáng yêu phất tay hôn gió các cô...
"Hẹn gặp lại…" Tôn Tiểu Mai phất tay, không hôn gió lại, sau đó đóng cửa lại.
Tôn Tiểu Mai đặt hộp pizza lên bàn, sau đó mở ra.
"Tuyết Nhi, không phải em muốn ăn pizza sao? Mau đến đây!" Tôn Tiểu Mai tự lấy một miếng cho mình, bắt đầu ăn.
Lăng Tuyết Nhi từ từ đi đến, nhìn Tôn Tiểu Mai đang ăn, vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
"Sao vậy?" Trong miệng Tôn Tiểu Mai đầy pizza, mồm miệng không rõ hỏi.
Lăng Tuyết Nhi không nói gì. Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, bắt đầu tìm kiếm, xem xét khắp nơi trong phòng.
Tôn Tiểu Mai bị Lăng Tuyết Nhi làm cho ngây ngốc, bỏ pizza xuống, nhắm mắt đi theo sau cô, cô đang tìm cái gì vậy?
"Em tìm gì thế?" Tôn Tiểu Mai nhịn không được khó hiểu hỏi, nếu cứ tiếp tục như vậy, trong nhà sẽ bị con bé này làm đến mức trở thành một nơi hỗn loạn.
"Suỵt!" Lăng Tuyết Nhi dựng thẳng ngón trỏ đối với cô ấy, đè nhỏ giọng mình, sau đó nhỏ giọng nói: "Chị không cảm thấy giống như chúng ta đang bị nghe lén à?"