Chương 5
CHƯƠNG 5
Cả người tôi bị một cánh tay kéo mạnh về phía sau,chưa kịp định thần được chuyện gì xảy ra thì má đã hấng trọn hai cái tát cùng với tiếng chửi lớn.
-Con chó này,mày thích thái độ không..
Tôi đưa tay lên ôm mặt,ngước ánh mắt lên mới nhận ra người tát mình là một đứa con gái tóc vàng,nhìn qua đồng phục là của khối 12.Đi cùng với nó còn có mấy đứa nữa,coi cái cách ăn mặc với đầu tóc thì cũng chẳng phải là bọn ngoan ngoãn gì,chỉ là tôi không hiểu mình đắc tội gì với nó mà bị chặn đánh.Bất giác trong đầu chợt hiện lên hình ảnh của con Như,tôi bặm môi nghĩ thầm “chẳng lẽ đám người này là đồng bọn của nó”,vậy thì lần này tôi tiêu thật rồi.
Đảo mắt xung quanh một lượt, tôi nhận ra chỗ chúng tôi đang đứng là gầm hành lang của khu nhà kho chứ đồ,nơi này vắng vẻ chẳng có ai qua lại trừ những bác lao công.Mà lao công họ cũng chỉ quét dọn mới lên,thảo nào chúng nó lại dám lớn tiếng chửi như vậy,bởi vì có ai nghe thấy đâu mà biết cơ chứ.Vô duyên vô cớ bị đánh, tôi tức lắm nhưng cũng không đến mức ngu mà chửi lại chúng nó,bị ăn đòn hội đồng như chơi ấy chứ,chính vì thế đành phải nhẫn nhịn mà xuống nước chào hỏi.
-Em không có,mấy chị tìm em có chuyện gì vậy…Em làm gì sai sao ạ
Con tóc vàng nghe thấy tôi nói vậy thì cười khẩy,nó tát mạnh tôi phát nữa rồi lại chửi.
-TᏂασ mẹ thích giả nai hả con…Hồi sáng mày còn hung hăng đánh em tao, sao lúc ấy không biết sợ đi.
Hóa ra đúng là đồng bọn của con Như,thảo nào tôi đã xuống nước rồi mà chúng nó không cho lọt tai.Đưa tay xoa xoa lên mặt,tôi quay đầu vén tóc sang mang tai,biết là kiểu gì cũng bị đòn nên chẳng thèm “giả nai” nữa,mắt nhìn thẳng vào con tóc vàng,gằn giọng.
-Rồi sao..nó không đánh được tao nên mới gọi một lũ chúng mày đến à.. cũng biết nghe lời phết nhỉ. Nhìn đám bọn mày bây giờ làm tao liên tưởng đến con chó nhà hàng xóm lúc nào cũng chạy theo đít tao quá.
-Con khốn này..Mày chết chắc rồi con ạ.
Con tóc vàng nói xong,cả đám chúng nó lao vào tôi,đứa đấm đứa đá đứa dơ chân đạp,mái tóc dài cũng bị nó giật mạnh như muốn rời ra khỏi da đầu.Tôi cũng không nhẫn nhịn,hai tay khua lên loạn xạ cào vào mặt nó đến bật máu.Thấy bạn bị đánh,chúng nó càng đánh tôi mạnh hơn,cơn đau kéo đến nhiều hơn.Đẩy mạnh ép sát tôi vào góc tường,nhìn thấy đầu tóc tôi đã trở nên rối tung,chiếc áo trắng cũng hiện rõ dấu giày,con cầm đầu cười khẩy rút chiếc dép đi dưới chân ra,hất cằm với đưa bên cạnh ra lệnh.
-Ngẩng cái mặt nó lên cho tao…TᏂασ mẹ mới vào trường mà thích nổi hả con..Tao cho mày nổi luôn con nhé.
Cằm bị bóp chặt ép ngẩng mặt lên,con cầm đầu vừa chửi vừa cầm dép tát đôm đốp vào mặt tôi,từng cái rơi xuống làm đầu tôi như muốn ong ra đến nơi,vừa đau vừa tủi.Chiếc áo bị xé rách đứt sạch cúc để lộ hết da thịt,hai tay bị chúng nó kìm chặt vào tường chẳng thể nhúc nhích nổi,tôi phẫn nộ muốn gào thét sau khi nghe thấy con cầm đầu nói với mấy thằng vừa được chúng nó gọi tới.
-Nơi này vắng vẻ,buổi chiều lại chỉ có mấy lớp học..Chúng mày chơi nó cho tao,nhớ là quay lại video biết chưa…
Thằng tóc đỏ lưỡng lự :” Nơi này là trường học, nó gào lên cái là bọn bảo vệ kéo đến ngay, tốt nhất vẫn là nên thôi đi”
-Mày sợ cái đéo gì, bịt miệng nó lại thì mả bố nó cũng không kêu được.Với cả có bọn tao đứng đây canh,cứ yên tâm mà chơi nó..
Con tóc vàng vừa nói xong,thằng tóc đỏ kéo tôi vào cái nhà kho bẩn thỉu ấy,nó buộc chặt hai tay tôi vào khung cửa sổ,sau đó dùng băng keo bịt chặt miệng tôi lại mặc tôi cầu xin. Nhìn ba thằng giang hồ trước mặt đang cởϊ qυầи áo vất xuống đất,tôi sợ hãi ra sức giật tay thật mạnh hi vọng dây buộc sẽ đứt,nước mắt tuôn mỗi lúc một nhiều.Nhưng dường như ông trời luôn muốn đày đọa tôi hết cái này đến cái khác,cho dù tôi có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa,cho dù cổ tay bị trầy đến bật máu,sợi dây ấy vẫn chẳng hề lỏng đi.
-Anh, con này mới mười tám tuổi mà nhìn ngon quá..Vòng nào ra vòng đấy…
Thằng tóc đỏ cười dâʍ đãиɠ tiến lại gần tôi,nó đưa tay bóp lấy cằm ép tôi ngẩng đầu đối diện với nó,sau đó móc từ trong túi ra cái lọ nhỏ đựng những viên thuốc hồng hồng đung đưa,lên tiếng.
-Ngoan ngoãn uống một viên,anh sẽ làm em sung sướиɠ…Nghe lời thì anh sẽ nhẹ nhàng,còn không thì đau lắm đấy..
Tôi ra sức giãy dụa lắc đầu thật mạnh,hai chân dơ lên đạp loạn xạ,vô tình trúng phải tay thằng đó khiến cho những viên thuốc đổ hết vương vãi xuống sàn.Nhìn thẳng vào tôi,nó tức giận đưa tay lên tát một cái thật mạnh,sau đó túm lấy mái tóc dài giật ngược về phía sau,giọng rít lên
-Con chó mày,bố mày đã muốn dịu dàng mà mày còn không muốn,muốn mạnh tay chứ gì..
Vừa chửi tôi, nó vừa đưa bàn tay bẩn thỉu ấy túm lấy một bên ngực tôi mà nắn bóp,cấu véo,chiếc lưỡi nham nhở mυ"ŧ mạnh lên da thịt càng khiến tôi sợ hãi hoảng loạn .Hai chân bị nó ngồi lên chẳng thể nào dãy dụa được,tôi cứ ư ử khóc trong cổ họng mỗi lúc một lớn,muốn kêu gào cũng chẳng thể.
Thằng còn lại cũng đưa tay ra sờ soạng,chiếc quần Jaen bị kéo xuống làm tôi lúc này toàn thân đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng phơi bày càng khiến chúng nó thêm điên cuồng mà lao vào.Miệng bị nhét đầy những viên thuốc màu hồng,hai chân bị bọn nó tách ra giữ chặt lấy mà chẳng thể nào cử động được,tôi đau đớn nhìn lên trần nhà,nước mắt nhòe đi đến cay xè,miệng lẩm bẩm gọi tên của Chú,dẫu biết rằng chú chẳng thể nào nghe thấy được những điều này.Tôi ước gì chú đến cứu tôi,tôi ước gì ai đó phát hiện ra,nhưng không,không có ai hết..
Thuốc dần ngấm,cả người tôi cũng trở nên mềm nhũn,ý thức mơ hồ chẳng thể kiểm soát được hành động của mình.Nhìn thấy tôi như vậy,chúng liền cởi trói và tháo băng keo xuống,sau đó lại tiếp tục dày vò tôi.Mặc dù lí trí vẫn dặn là không được phép,nhưng thân thể lại nóng bừng muốn được chúng chạm vào kí©h thí©ɧ nhiều hơn,phía dưới trở nên rạo rực khiến tôi khó chịu phải lên tiếng lẩm bẩm van xin.
-Tôi…khó chịu quá….Tôi…
-Ngoan…muốn gì…nói anh nghe…muốn nó không…
Thằng tóc đỏ cầm tay tôi đặt lên vật cứng rắn của nó,ngón tay đưa xuống kí©h thí©ɧ nơi tư mật khiến tôi rêи ɾỉ trong hưng phấn,gật đầu liên tục
-Muốn…xin anh…
Chẳng để cho tôi nói hết câu,hắn đã nhét cái vật bẩn thỉu ấy đi vào trong tôi sau đó luân động liên tục mỗi lúc một nhanh hơn,miệng không ngừng ép tôi nói những câu da^ʍ tục.
-Thích không..mẹ nó..tao hỏi mày thích không..
Toàn thân tôi theo nhịp của hắn mà lên xuống,đầu óc lúc này bị thuốc chi phối đến mụ mị,trước những cái kí©h thí©ɧ hưng phấn như vậy tôi cũng thuận theo hắn mà lẩm bẩm.
-Thích…tôi thích…
Vừa nói xong,miệng của tôi lại bị một thằng bóp chặt ép mở ra,sau đó là cả cái thứ hôi xì ấy lấp đầy trong miệng.Suốt mấy tiếng đồng hồ,chúng nó thay nhau chà đạp lên người tôi với đủ loại tư thế,còn tôi,không những không phản khảng lại mà còn hưởng ứng điều ấy,mọi thứ diễn ra điên cuồng.
Đến khi thuốc hết tác dụng,nhìn quần áo bừa bãi xung quanh,tôi điên loạn khóc thét,hai tay ôm chặt lấy vai run rẩy khóc nức nở.Với lấy chiếc áo chà mạnh đi những dòng trắng đυ.c tanh tưởi bám trên người,tôi cứ chà cứ chà đến khi làn da trắng muốt của mình bị bật máu mới dừng lại.Trong đầu lúc này chỉ toàn là nỗi hận với đám con Như,với mấy tên chó chết đã cưỡng bức tôi,tôi phải gϊếŧ nó,phải gϊếŧ nó.
Nhìn cây gậy gỗ bên cạnh,tôi vội vàng vơ lấy vụt liên tục về phía đám thằng tóc đỏ với suy nghĩ đáng sợ ấy.Nhưng sức tôi sao có thể khỏe được bằng chúng nó,vụt không được còn bị ăn thêm mấy cái bạt tai, với những tiếng chửi rủa.
-Con đĩ này,vừa nãy bị tao chơi mày rêи ɾỉ to lắm mà,giờ còn định đánh ông à
Đúng lúc này,thằng bạn nó bật video lên,khuôn mặt tôi trắng bệch ngã phịch xuống dưới sàn khi nghe thấy những tiếng dâʍ ɖu͙© phát ra ấy.Tôi đua tay bịt chặt lấy tai không muốn nghe nhưng bọn chúng nào có dễ dàng tha thứ cho tôi như thế,nó bắt ép tôi nhìn vào màn hình đang chiếu cảnh sεメ diễn ra hồi nãy,đe dọa.
-Không muốn tao tung nó lên mạng thì ngoan ngoãn nghe lời cho tao,lúc nào tao gọi thì phải đến,nếu không đừng trách tao…Biết chưa..
Nghe thấy thằng tóc đỏ nói vậy,ánh mắt tôi co rút lại đau đớn,bàn tay nắm chặt khiến móng tay đâm vào da thịt đến bật máu.Tôi không muốn mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt ghê tởm,tôi không muốn “chú” nhìn tôi bằng ánh mắt chán ghét,tôi không muốn mẹ phải buồn,phải mất mặt vì tôi.Tôi không muốn,tôi không muốn điều ấy xảy ra,chính vì thế tôi đành nhẫn nhục mà gật đầu,miệng run run đáp trả.
.
-Tôi.biết rồi…
Sau khi tôi nói xong,đám chúng nó cũng mở cửa đi ra,nhìn bên ngoài tôi lúc này mới biết trời đã nhá nhem tối.Nhớ đến mẹ đang đợi cơm ở nhà,tôi vội vàng mặc lại quần áo vào người,cố lết thân mình đi về phía nhà vệ sinh rửa mặt sạch sẽ,cả người rã rời chẳng khác gì cái xác không hồn.
******
Đứng trước cửa hàng,tôi cố làm ra vẻ tự nhiên nhất có thể bước vào,nhìn thấy mẹ chỉ nhỏ giọng chào một tiếng sau đó liền sải bước đi lên phòng,không dám ở lại thêm một giây phút nào vì sợ bà sẽ ngửi thấy được mùi tanh tưởi dính trên quần áo.Lên tới phòng của mình,tôi chốt chặt cửa lại sau đó lao vào nhà tắm bật nước xối xả,với lấy cục lưới tắm chà mạnh lên người,bật khóc tức tưởi khi nghĩ đến những tiếng rêи ɾỉ,những cảnh tưởng ghê tởm ấy.Nhìn vào mình trong gương,khuôn mặt sưng vù cùng với trên người xuất hiện rất nhiều những vết xanh tím,tôi càng thẫn thờ chẳng khác gì người chết.
Ánh mắt dừng lại ở hộp dao bào đặt trên hộp đựng đồ,tôi run run cầm nó lên,cái ý nghĩ tự tử liền xẹt qua đầu.Và rồi tôi cứ chìm đắm trong nó với những lời tự thuyết phục bản thân rằng chỉ cần tôi chết đi,sẽ không ai uy hϊếp tôi được nữa,tôi cũng sẽ không phải nhớ đến cái điều ghê tởm ấy nữa,tôi cũng không sợ mẹ tôi vì mình mà xấu hổ nữa.Có lẽ tôi chết đi mọi chuyện sẽ tốt đẹp..
-Vũ,xuống ăn cơm đi con,làm gì trong đấy mà lâu thế,cả tiếng đồng hồ rồi..
Nghe thấy tiếng của mẹ,tôi giật mình thoát khổ cái suy nghĩ điên rồ ấy,ngón tay cầm dao bào cũng khựng lại,miệng lẩm bẩm toàn những từ không đâu.
-Vũ,có nghe thấy mẹ nói gì không..
Giọng mẹ lại vang lên lần nữa,tôi khịt mũi đáp trả.
-Con ra ngay đây mẹ..
Tôi vội vàng mặc quần áo vào người,nhìn lại bản thân một lượt nữa xem có để lộ những dấu vết kia hay không,xong xuôi mới đẩy cửa đi ra ngoài.Vừa bước xuống lầu đã nghe thấy được tiếng nói chuyện của mẹ với chú.
-Ngại quá,con bé nó lê mề khiến anh phải đợi lâu
-Không sao đâu..Em cũng đừng khắt khe với bé Vũ quá,cô bé đang tuổi mới lớn cũng cần có thời gian riêng tư của mình mà.
Sau khi chú nói xong,mẹ tôi chợt trở nên im lặng,mãi một lúc sau mới ngập ngừng lên tiếng.
-Anh Dương,chuyện thuê nhà,em biết anh là người đứng sau dấu mặt…Anh..tại sao lại làm như vậy
Chúc Dương lắc đầu :” Đừng quan trọng hóa vấn đề lên như thế,căn nhà này tôi cũng không có ở đến,cho mẹ con em thuê vừa không sợ mất đồ đạc,vừa được tiền,tôi thấy rất yên tâm”
Nghe đến đây,tôi thật không thể ngờ được người cho mẹ con tôi thuê nhà lại là chú,còn cái bác làm hợp đồng kia chỉ là người họ hàng xa,bảo sao lúc mẹ con tôi nói giá thuê với hàng xóm,mọi người ai cũng ngạc nhiên như nghe câu chuyện cười,bởi vì một căn nhà hai tầng nằm ở trung tâm với đầy đủ thiết bị chẳng ai cho thuê với giá 4 triệu cả.Cứ nghĩ đến việc được ở trong ngôi nhà chú đã từng ở,tâm trạng tôi liền trở nên tốt hơn hẳn,nhưng chưa được bao lâu thì trong đầu lại hiện lên câu hỏi,không biết chú đến nhà tôi làm gì,có phải hay không là muốn nói cho mẹ tôi về việc gặp phụ huynh lúc trưa.Khuôn mặt chợt trở nên căng thẳng,tôi rón rén bước chân hướng về phía nhà ăn,nhìn thấy chú và mẹ liền cất giọng.
-Chú ạ..
Chú quay mặt nhìn tôi cười nhẹ,đáp :” Chào cháu..”
Tôi đứng hình trước nụ cười ấy,đôi mắt cứ nhìn chăm chăm khuôn mặt chú không rời,nó đẹp quá,hàm răng trắng bóc đều như hạt bắp,đôi mắt thì híp lại mang theo những tia ấm áp càng khiến chú nhìn trẻ hơn rất nhiều.Trái tim trong l*иg ngực đập bịch bịch như muốn nhảy ra ngoài,tôi vô tình quên mất ở đây còn sự có mặt của mẹ,cứ trân trân đứng đó chiếu ánh cái nhìn đầy cảm xúc vào chú,cho tới khi bả vai bị đập mạnh mới hoàng hồn thoát ra.
-Vũ,con sao thế..
Tôi giật mình lắc đầu,lắp bắp :” Con..con không sao đâu mẹ..Con không sao”
Mẹ tôi gật đầu :” Vậy thì ngồi xuống ăn cơm đi,chú Dương đợi con một lúc lâu rồi đấy”
-Dạ,con biết rồi,con xin lỗi
Tôi kéo ghế ngồi xuống,mời chú và mẹ xong cầm bát cơm lên ăn ngon lành,trong đầu lúc này ngoài chú ra thì chẳng còn những vướng bận gì khác.Mẹ tôi và chú vẫn nói chuyện hỏi nhau về công việc của hai người,đôi lúc tôi cũng có tham gia vào đó mấy câu,không khí cũng vì thế mà trở nên ấm cúng.Bất giác tôi lại nhớ đến việc chú đã từng yêu mẹ,tâm liền trở nên khẩn trương,trong đầu không ngừng hiện lên câu hỏi liệu bây giờ chú có còn yêu mẹ nữa hay không,nếu chú yêu mẹ rồi thì tôi biết phải làm sao bây giờ,tôi cũng thích chú nữa.
Không gian bỗng dưng trở nên im lặng,tôi theo phản xả ngẩng đầu lên,vô tình chạm phải cái nhìn chăm chú đầy dò xét của mẹ,đôi đồng tử lập tức co rút lại,sự bất an đâu đó ngay lập tức kéo đến,khó khăn lắm mới mở miệng được,
-Sao vậy mẹ,sao mẹ nhìn con ghê vậy…Miệng con dính cơm sao.
Mẹ tôi đặt mạnh bát cơm xuống bàn,nghiêm giọng :” Vũ,nói cho mẹ chiều nay con đi đâu..”
Tôi ấp úng :” Con đi học mà mẹ,mẹ hỏi gì kì vậy..”
Mẹ đưa tay vén tóc tôi hất sang một bên,quát lớn :”Có thật con đi học không,vậy cái này là cái gì,nó từ đâu mà có hả….Nói..”
Chú Dương thấy mẹ mắng tôi thì can ngăn :” Mai,đừng quát con bé…Em đang làm Vũ sợ ấy”
Nước mắt đảo quanh hốc mắt chẳng dám nhìn thẳng vào bà,cổ họng tôi nghẹn lại không thể nào nói được câu gì.Đã vậy hành động này của tôi lọt vào mắt mẹ lại chẳng khác gì khẳng định điều bà suy nghĩ là đúng,vì vậy càng lớn tiếng hơn.
-Trả lời mẹ,con với ai hả…
Tôi sợ hãi lắc đầu,trên mặt lúc này đã tèm lem nước mắt,nói trong tiếng nấc nghẹn :” Con..con không ..có..ai..Mẹ..con..”
---------