Chương 33: Người bạn cũ (18+)

Nghe được câu đó chẳng hiểu sao thằng em gã Nat lại ngay lập tức thức giấc. Cô khẽ khàng không chờ đợi câu trả lời của anh, đúng hơn có lẽ cô thấy xấu hổ vì sự dạn dĩ của mình nên không dám nghe hắn trả lời, dù cô cũng đã kịp nhìn thấy anh ta nở nụ cười mãn nguyện. Cô chủ động leo lên ngồi trên đùi anh, thân hình cô lọt thỏm trong lòng hắn. Như có một phép tiên, thằng nhỏ đâm vào đúng cái lỗ hang mà khi ngồi xuống trên đùi anh cô để lộ ra. Gã Nat ngây ngất bấu chặt lấy người tình, cô đang chủ động nhấp nhô trên cơ thể hắn. Kể từ giây phút ấy, hình như những tiếng kêu kɧoáı ©ảʍ của cô còn to hơn, át đi cả những tiếng phì phò và nghiến răng của hắn, hắn thấy yêu người đàn bà của mình biết bao. Với cô, hắn đã có tất cả những gì mình cần. Giờ phút này thật tuyệt với hắn, không chỉ gã giải toả được mọi nỗi bức xúc của cơ thể mà hắn đã phá vỡ được sự e dè của người yêu trong chuyện ái ân, hắn ta mỉm cười khi thấy cô nhắm nghiền mắt tiếp tục nhấp nhô trên bụng mình, đêm truy hoan của gã và cô hình như lúc này mới thực sự được bắt đầu.

Cô bỗng di chuyển chậm lại, thở hổn hển, hai bắp đùi như mềm oặt đi sau khi đã gắng sức. Anh ta đưa hai tay nhấc cặp mông của cô lên rồi hạ xuống, hông anh cũng chuyển động dần. Cô ôm chặt vào cổ anh. Ngoài cái mùi hương gợϊ ȶìиᏂ trên cơ thể cô, anh cũng đã ngửi được mùi thơm trên mái tóc dài đang xõa rũ rượi của cô khi cô áp đầu vào vai hắn. Anh dần nhấc hông cô nhanh hơn, cô cũng ghì chặt người vào anh hơn. Anh dùng hết chút sức lực cuối cùng xả ồ ạt những tinh hoa của anh vào trong cô. Cô ngồi im một lúc, đầu gối lên vai anh, thở hổn hểnh như vừa mới đánh trận.

• NATHAN'S POV

- Nóng quá, em xuống được chưa?

Con nhỏ lắc đầu, mặc kệ thằng em tôi còn đang cắm sâu ở trỏng, vẫn ngồi ôm chặt lấy tôi không buông. Tôi cũng mặc kệ, ngồi hít lấy hít để không khí. Làm tận hai trận liên tiếp khiến tôi cũng muốn đừ cả người rồi mặc dù cũng không phải là vắt kiệt sức lực. Tôi nhấc đầu nhỏ ra, hôn nhẹ nhàng lên cái bờ môi mềm mại đó.

Con nhỏ từ từ đứng dậy, thằng em đang được nhả ra từ từ. Bao nhiêu tinh hoa của tôi ở bên trong của con nhỏ chảy dài ra rớt lên cả đùi của tôi. Con nhỏ trở về ghế, lấy cái khăn tay vội vàng lau đi. Tôi cũng vớ tay lấy ngay cái quần mặc vào. Trời cũng gần sáng rồi, còn chẳng về thì tính ở đây làʍ t̠ìиɦ mãi hay gì.

- Em mặc đồ vào đi.

Con nhỏ ngoan ngoãn mặc lại quần áo, ngồi im thin thít suốt cả chặng đường. Chỉ khi vào tới phòng rồi con nhỏ mới bắt đầu chịu mở miệng.

- Anh đừng gặp con nhỏ hôm qua nữa được không?

Nói thật tôi cũng hơi bất ngờ vì con nhỏ có thể nói thẳng thừng như vậy, nếu bình thường thì con nhỏ đã mặc kệ chuyện tư của tôi rồi. Thực ra tôi có thể không gặp lại nhỏ Katy, chỉ là đã quyết định đẩy nhỏ Bren ra xa khỏi tôi thì việc này có cần thiết nữa hay không. Nhưng tôi cũng không thể nói thẳng thừng với con nhỏ Bren được, với cái tính của nó thì tôi chắc chắn cho dù tôi có nói như thế nào thì nó cũng cố gắng ở lại bên cạnh tôi. Cách duy nhất tôi chỉ có thể nghĩ là đó là phải tự làm cho con nhỏ rời khỏi tôi.

- Em không cần bận tâm.

Con nhỏ đứng nhìn tôi một lát, cái vẻ mặt như đéo tin tưởng tôi, bất an.

- Thật sao? Lúc nảy em ngửi được người anh có mùi nước hoa con ả đó. Con nhỏ đó đứng cách một tí thôi em đã ngửi được nồng nặc mùi rồi, thế anh giải thích cho em nghe sao cơ thể anh lại dính phải? Vô tình va vào nhau à?

Đúng là nhỏ Katy đó xức nước hoa nồng nặc khắp người luôn, nhưng lúc nảy thật tôi chẳng để ý gì cả. Bây giờ cảm giác cứ như đi nɠɵạı ŧìиɧ mà bị bắt quả tang vậy. Tôi còn chẳng biết được nhỏ Bren sẽ làm gì nếu nhỏ biết được giữa tôi và nhỏ Katy đã mém có gì gì rồi.

- Em thôi suy nghĩ vớ vẩn đi, anh mệt rồi. Anh ngủ.

Tôi cố gắng tránh né hết mức có thể. Tôi nằm vật ra nệm, cả đêm tôi chẳng có ngủ mà còn phải đánh hai trận với em nó nữa, mệt rã rời luôn rồi. Tôi nhắm nghiền mắt lại, thật yên tĩnh, cũng may con nhỏ không hỏi tới chứ nếu không tôi bực bội lại cãi nhau nát cả cái phòng này lên nữa, nghĩ rồi tôi ngủ luôn lúc nào chẳng hay.

Khoảng giữa trưa tôi tỉnh dậy, ngủ chẳng đủ giấc gì cả, nhưng cũng không thể ngủ vô nổi. Đầu nhức như búa bổ, mở mắt ra thấy con nhỏ cũng đang ngủ say sưa luôn. Nhìn nó ngủ mà lòng cứ buồn mãi, sau này chắc mỗi lần mở mắt ra sẽ chẳng bao giờ có thể thấy con nhỏ nữa rồi. Tôi ngồi dậy, tính lấy gói thuốc làm một điếu thì chẳng còn nữa. Tôi nhẹ nhàng khoác ngay cái áo vào rồi đi ra ngoài.

Đi bộ khoảng mười lăm phút là có ngay cửa hàng tiện lợi. Vừa bước vào thì đcm gặp ngay cái thằng 'bạn cũ' của tôi, Kai. Để ôn lại quá khứ một chút, ngày xưa thì tôi với thằng này có thể nói là chơi chung với nhau, cũng chẳng biết có phải gọi là chơi chung không hay chính xác hơn là hợp tác cướp bóc. Cứ cướp được bao nhiêu tiền chúng tôi đều chia đều cho nhau, còn hỗ trợ nhau trong việc phạm tội nữa mà. Chúng tôi tách rã nhau từ khi tôi quen con nhỏ Ivy. Rắc rối hơn nữa nhỏ Ivy là người yêu của thằng Kai. Cả đời tôi thì toàn tạo nghiệp không chứ có biết yêu là gì đâu, cũng chẳng biết lòng dạ của con nhỏ Ivy lúc đó như thế nào. Nó quen thằng Kai nhưng trong khoảng thời gian chúng tôi 'chơi chung' với nhau con nhỏ cứ lén la lén lút quan tâm tôi... Có thể vì tôi chẳng nhớ nổi cảm giác được quan tâm, yêu thương là như thế nào nên lỡ trót xiêu lòng bởi nhỏ Ivy. Bây giờ thì rõ nó chỉ là một con khốn rồi.

Vào một đêm trăng thanh gió mát tự dưng nhỏ Ivy gõ cửa phòng tôi. Tôi cũng bất ngờ vcl, con nhỏ lao vào ôm chầm tôi rồi bắt đầu khıêυ khí©h thằng nhỏ tôi. Con nhỏ này thực sự khá giỏi trong chuyện ân ái, nó làm tôi một đêm lên tận chín tầng mây luôn chứ. Vào cái thời điểm còn non dạ này thì tôi cũng chẳng quan tâm đến việc con nhỏ thực sự nghĩ cái gì, chỉ biết chăm lo cho sự ích kỷ, ham muốn của bản thân thôi.

Trớ trêu thay lúc nhỏ Ivy xông vào thì tôi cũng đã quên mất luôn việc khóa cửa phòng. Chó đẻ hơn như mấy cảnh trong phim trong truyện, thằng Kai qua kiếm tôi để đi 'làm ăn' thì được một phen hoàng hồn tận mắt chứng kiến thân thể lõα ɭồ cường tráng của tôi. Nói chứ nó chỉ để ý tới nhỏ Ivy đang lõα ɭồ thôi chứ để ý tôi làm gì. Nhỏ Ivy thấy thế còn ôm chặt lấy tôi cứ như đang thêm dầu vào lửa vậy.

Nét mặt lúc đó của thằng Kai khá là bình tĩnh, tôi cũng chẳng có một chút biểu hiện nào vì chúng tôi vốn không phải là bạn, những kẻ xấu xa như bọn tôi thì việc quay lưng đâm nhau cũng là chuyện thường tình. Tôi lúc nào cũng luôn đề cao cảnh giác với tất cả mọi người kể cả với những người tôi 'làm việc' chung. Nó lặng lẽ quay đi, chẳng nói một lời, không một chút hành động bất mãn nào cả. Tôi cũng lấy làm lạ, nếu những tên côn đồ như thế này chẳng phải nhào và gϊếŧ ngay tôi sao. Tôi cũng chẳng quan tâm, ôm chầm con nhỏ Ivy rồi ngủ luôn một mạch.

Kể từ lúc đó thì chẳng còn thấy tung tích thằng chó này đâu nữa. Bây giờ lại gặp nó xuất hiện ở đây, cũng đã hơn ba bốn năm nay rồi chứ đâu ít ỏi gì. Thằng chó đó đứng trước mặt tôi, vẫn kiệm lời như ngày nào. Nó hất mặt lên rồi nhếch mép cười, một nụ cười khá là 'thân thiên' để chào đón 'người bạn cũ' lâu năm không gặp. Tôi vẫn đứng im đấy nhìn nó, không chút biểu hiện nào. Nó tiến về phía trước và đi ngang qua tôi như người dưng. Tôi cũng mặc kệ nó, lấy nhanh vài gói thuốc rồi ra về.

Đang trên đường về thì nhận được tin nhắn nhỏ Katy. Nó rủ tôi tới quán nó tối nay, cơ mà ngày nào tôi chả tới đó, việc gì nó phải rủ chứ. Một ý nghĩ điên rồ vừa chạy ngang trong đầu tôi: lợi dụng nhỏ Katy để đẩy nhỏ Bren ra xa, kế hoạch này vừa tuyệt vời vừa ngu ngốc. Làm như thế chắc con nhỏ sẽ hận tôi cả đời quá, nhưng đâu phải có mình con nhỏ hận tôi, cả thế giời này dường như đều đã ghét tôi rồi, thêm con nhỏ nữa thì cũng đâu có sao.

Vừa mở cửa phòng ra thì đã ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, con nhỏ dậy từ lúc nào để chuẩn bị nhỉ. Tôi bước vào, đặt mấy gói thuốc xuống sàn rồi làm ngay một điếu. Con nhỏ chẳng nói năng gì, tôi cũng không biết bắt đầu từ đâu. Tự dưng cảm thấy cả hai xa lạ quá thể. Con nhỏ đặt tô cơm xuống trước mặt tôi, rồi nó cũng cặm cụi ngồi ăn không ngừng.

- Tối nay anh có việc ra ngoài. Em ở nhà cẩn thận đừng để xảy ra chuyện như hôm qua.

Con nhỏ chẳng thèm ừ hử, cứ liên tục ăn không ngừng. Tôi cũng chẳng biết nói gì hơn, kéo hết điếu thuốc rồi lại ăn cho xong tô cơm. Mùi vị này chẳng biết mai sau tôi có còn được nếm trải lại hay không nữa. Tâm trạng tôi bây giờ cũng chẳng thoải mái gì, tôi muốn nói chuyện với nhỏ Katy quá chừng, có lẽ chỉ có nó mới giúp tâm trạng tôi khấm khá lên được thôi. Trời sập tối là tôi phi ngay ra ngoài luôn.

Vừa bước vào quán đã thấy nhỏ Katy giơ tay vẫy vẫy tôi rồi, nhỏ này nó cứ làm mấy cái hành động như lâu lắm không được gặp tôi vậy. Tôi cũng được coi như là khách quen của nó, nó biết rõ mỗi lần tôi tới đây hay uống cái gì. Tôi không cần kêu thì ngay ngày hôm nay nó đã ngay lập tức giơ cái ly bia ra trước mặt tôi. Lòng dạ đàn bà thật khó đoán, kể cả với nhỏ Katy. Tôi đón nhận lấy ly bia và nốc sạch sành sanh một hơi luôn. Thiết nghĩ từ lúc gặp nhỏ Katy tôi cũng chưa từng có một giây phút nào đề phòng nó cả.

Bỗng thấy người hơi chóng mặt, cảm giác như bị bỏ thuốc vậy. Tôi chạy ào vào toilet nam, xối nước lên mặt liên tục nhưng vô ích. Mắt nhắm chặt lại, chẳng còn thấy gì nữa...

TO BE CONTINUED