Vấn đề quan trọng nhất hãy bắt đầu bằng một câu đơn giản thế này: Anh là người yêu bạn thân nhất của tôi. Các bạn bắt đầu thấy sự khốn nạn của tình huống mà tôi đã và đang trải qua rồi phải không?
Vấn đề quan trọng nhất hãy bắt đầu bằng một câu đơn giản thế này: Anh là người yêu bạn thân nhất của tôi. Các bạn bắt đầu thấy sự khốn nạn của tình huống mà tôi đã và đang trải qua rồi phải không?
Xem Thêm
Tôi gắp thức ăn cho anh, anh hỏi :
- Em thuộc tuýp người thích chăm sóc người khác à ? - Cũng với tùy người. Một lúc sau, anh đưa tôi về nhà. Tôi lén để khăn của tôi xuống ghế sau. Khi xuống xe ở trước cửa nhà, tôi mỉm cười, vẫy tay chào, không quên nói thêm :
- Anh về cẩn thận nhé. Chút sau, tôi nhắn tin, đã có sẵn một cái cớ để nhắn rồi mà. «Anh về chưa?» Một lúc lâu sau, tôi thấy anh nhắn lại : «Anh về rồi. C chờ anh ở cổng nhà. Anh đang nói chuyện với C».
Khỉ thật, tôi hoàn toàn quên mất chính mình đã khuyên con bạn thân làm lành với anh. Và kinh khủng hơn, khăn của tôi vẫn đang nằm ở ghế sau xe anh. Nếu nó vào xe, chắc chắn sẽ nhìn thấy. Thậm chí, xe anh giờ cũng toàn mùi nước hoa của tôi. Tôi đang làm gì thế này…