Yêu Người Mộng Mơ

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Cô: Nam Cung Thanh, một cô gái bình thường, gia cảnh bình thường. Có mặt ưa nhìn cộng với tính cách vô tư hoạt bát. Cô rất được cô chú trong công ty yêu mến. Là nhân viên kiểm hàng trong một công ty g …
Xem Thêm

Quyển 1 - Chương 19: Buổi sáng hạnh phúc
6h30.....

Nam Cung Thanh vẫn chìm sâu vào giấc ngủ , cô chưa nhận biết sự hiện diện của người kế bên . Mặc dù đã thức giấc nhưng Huỳnh Thiên chưa muốn rời khỏi giường . Xoay người về phía người con gái đang say ngủ . Nhìn Nam Cung Thanh ngủ , môi anh bất giác cong lên tạo thành một nụ cười ngọt ngào . Huỳnh Thiên với tay nghịch sợ dây truyền trên chiếc cổ trắng của cô , đây là chuyện nằm ngoài dự đoán của anh nhưng nhờ vậy anh biết được gu chọn đồ trang sức của cô không tệ . Khi gọi điện thoại về cho cô , lúc đó anh rất muốn xem phản ứng của cô ra sao khi nhận được món quà của anh . Nhưng cô lại bảo có đến 2 món quà gửi tặng cô . Có chút gì đó không vui , anh nghĩ chỉ có mình anh mới là người đầu tiên tặng quà giáng sinh cho cô , vì anh cố tình đặt làm món quà này từ một tháng trước . Sợ dây chuyền mà cô đeo là sợ dây chuyền do chính tay anh lên ý tưởng thiết kế . Mặt dây chuyền có hình hai chữ T đan chéo nhau ở giữ có đính một viên kim cương lớn . Nào ngờ lại có người gửi quà đến cho cô , trùng hợp thay cũng là dây chuyền . Tất nhiên anh sẽ không bỏ qua điều này , anh muốn thử xem cô sẽ chọn món quà nào . Nên đã bảo cô chỉ được chọn một trong hai . Và cuối cùng cô thật sự đã làm anh hài lòng . Sau khi kết thúc cuộc gọi , anh lập tức nhờ A Ngưu điều tra người bí mật tặng quà cho Nam Cung Thanh là ai....và người đó không ai khác chính là Tạ Thừa Quân , chủ tịch tập đoàn Tạ Thị . Khóe môi Huỳnh Thiên bắt đầu biến đổi , không còn tồn tại nụ cười ngọt ngào nữa mà thay vào đó là nụ cười nữa miệng....từ trước đến giờ , chứa ai dám đối đầu với anh vậy mà Tạ Thừa Quân lại dùng cách này để đối đầu với anh .Điều này đối với Huỳnh Thiên , nó rất nhạt nhẽo . Anh chẳng muốn bận tâm , vì anh biết rõ người Nam Cung Thanh chọn là ai cũng như hai sợ dây chuyền kia , sợ dây chuyền cô chọn là sợ dây chuyền có khắc tên cô và anh.

Cảm giác cái gì đó nhột nhột ở phần cổ , Nam Cung Thanh khẽ cựa quạy . Mắt vẫn nhắm , miệng thì phát ra vài câu

_ Tiểu Rain à , ngoan nào , đừng nghịch chị nữa . Chị vẫn muốn ngủ !

Nói tồi cô xoay người ôm lấy Rain, nào ngờ khi cô ôm lấy ai đó mà cứ ngỡ là Rain . Thấy có cái gì đó không đúng , tay cô bất đầu sờ soạn lung tung " Ủa? Sao người Rain đô và cứng quá vậy ? " . Cảm thấy lạ , Nam Cung Thanh vẫn nhắn mắt , tay thì tiếp tục mò lung tung . Huỳnh Thiên lúc này tối sầm mặt chịu không được cảm giác bị cô sờ soạn khắp cơ thể , anh lại còn bị cô coi như là Rain . Anh chụp lấy tay cô , Nam Cung Thanh giật mình mở mắt thì nhìn thấy đại boss đang nhìn cô bằng cặp mắt mất kiên nhẫn .

Sững sờ năm giây , Nam Cung Thanh bất giác lấy tay còn lại đặt lên mặt Huỳnh Thiên , cảm nhận được độ ấm của anh . Cô bất ngờ nói

_ Đại boss....anh..sao anh lại ở đây ? Đây là thật hay mơ ?

_ Tất nhiên là thật....không ngờ khi không có tôi , em lại tự tiện cho Rain vào ngủ cùng . Nam Cung Thanh , em thật to gan.

Nam Cung Thanh á khẩu nhìn người con trai đang nổi máu ghen kia . Bỗng cô mĩm cười hạnh phúc . Vậy anh đang ở trước mặt là thật . Vòng tay ôm lấy Huỳnh Thiên , cô khá bất ngờ khi ngủ dậy lại được nhìn thấy anh .

_ Cảm giác này không chân thật cho lắm....nhưng em...." Rất nhớ anh , anh có biết không ? "

Huỳnh Thiên không nói gì , chỉ lặng lẽ quan sát gương mặt của cô . Trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn khi cô nói cô rất nhớ anh . Anh cuối người ôm lấy cô , lấy môi phủ lên môi cô , nụ hôn lúc dịu dàng lúc cuồng nhiệt chiếm đoạt . Hơi thở nóng của anh bắt đầu cuộn lấy hơi thở yếu ướt của cô . Đầu óc của cô bị anh làm cho choáng váng , cô không thể cự tuyệt hay chống đối anh , cô đành bất lực mặc anh chiếm lấy môi lưỡi của cô . Cô có cảm giác đây là nụ hôn mà anh đã dồn nén suốt khoảng thời gian anh không gặp cô . Dường như cô không còn oxi để thở , Huỳnh Thiên lúc này rời môi cô mà dịch chuyển nụ hôn xuống phần cổ rồi tới xương quai xanh , và cuối cùng là khe hở ở ngực nơi có mặt dây chuyền .

Bị anh khống chế từ thể xác đến tinh thần , lí trí cô dần dần mất đi . Cô rất muốn ngăn anh nhưng anh lại khám phá đến nơi nhậy cảm của cô . Cô khẽ ôm lấy mặt anh , hơi thở trở nên dồn dập hơn , cô dùng lí trí cuối cùng để nói .

_ Đừng như vậy... Anh vẫn chưa nói với em là anh về khi nào ?

Câu hỏi có vẻ bị lạc quẻ , nhưng đủ khiến Huỳnh Thiên dừng lại động tác .

Huỳnh Thiên ôm cô vào lòng trở lại , anh không ngờ cô lại dùng cách này để ngăn anh lại . Đúng là cô gái ngốc nghếch .

_ Em hết chuyện để nói với anh rồi sao ?

_ Em.....- Nam Cung Thanh đỏ mặt lùng túng trong lòng anh

_ Giờ cảm thấy chân thật chưa ?Cô bạn gái ngốc nghếch của tôi - Giọng anh trở nên trầm ấm lạ thường

Nam Cung Thanh ngỡ ngàng ngước đầu nhìn gương mặt anh ở khoảng cách gần . Gương mặt này có chút ngượng ngùng nhưng chỉ thoáng qua , gương mặt mà cô ngày đêm mong nhớ . Nhưng câu nói này của anh là có ý gì ? " bạn gái ngốc nghếch ?" .

_ Anh nói...nói gì vậy ? Ai..ai là bạn gái của anh ? - Nam Cung Thanh đỏ mặt tính rời khỏi vòng tay anh nhưng bị anh giữ lại .

_ Em đeo sợ dây chuyền này tức là em đã đồng ý làm bạn gái của anh . - Huỳnh Thiên nói rồi cuối người hôn lên mặt dây chuyền

Mặt cô đã đỏ nay còn đỏ hơn , cô không ngờ một người đàn ông lạnh lùng sắc đá lại có thể làm những điều trơ trẽn này với cô lại còn tỏ thái độ sắc lang kia nữa .

_ Anh đừng có tự quyết định như thế ! em vẫn chưa nói có làm bạn gái anh hay không mà .

_ Nếu đã vậy thì....- Huỳnh Thiên ngập ngừng rồi dời ánh mắt xuống nơi nhạy cảm của cô , chỗ đó đang nữa lộ nữa che ở trước mặt anh .

Nam Cung Thanh nhận thấy ánh mắt của anh nên dùng tay nắm lấy cổ áo . Cô xấu hổ trả lời

_ Em đồng ý....á..anh là đồ sắc lang....

Sau khi trả lời cô vội lấy tay che gương mặt đang đỏ của mình . Huỳnh Thiên mĩm cười nhẹ nhàng gỡ đôi bàn tay đang che khuôn mặt của cô để mặt cô đối diện với anh . Huỳnh Thiên trều mến nhìn cô nói

_ Anh yêu em...cô bé ngốc nghếch ! Từ nay về sau...anh không cho phép em được rời xa anh , có biết không ? - Nói rồi anh đặt lên trán cô một nụ hôn .

_ Vâng...em cũng yêu anh!

Nam Cung Thanh hạnh phúc ôm lấy Huỳnh Thiên . Cô không biết cô yêu anh từ bao giờ và anh cũng yêu cô từ khi nào . Nhưng bây giờ cô có thể biết , anh đã chính thức nói yêu cô . Một câu trả lời mà cô luôn thầm chờ đợi từ anh .

Rời khỏi vòng tay của nhau , Huỳnh Thiên đi vào nhà vệ sinh thay đồ . Hôm nay anh muốn cùng cô ra ngoài ăn . Nam Cung Thanh không dám từ chối nên chỉ nằm im trên giường chờ anh . Cô nằm trên giường nhưng vẫn còn mơ hồ . Cô không tin bây giờ cô và đại boss , sếp của cô đã chính thức trở thành người yêu . Cô không biết , khi đi làm , anh có công tư phân mình với cô hay không ?" Chắng là không đâu , một người nghiêm nghị trong công việc như đại boss chắc là cô tư phân minh rồi " . Nam Cung Thanh đang nằm miên mang suy nghĩ bỗng tiếng tin nhắn làm cô giật mình .

Nam Cung Thanh sững sờ nhìn điện thoại , Tạ thừa Quân nhắn tin cho cô . Thì ra sợ dây chuyền còn lại là do cậu ta tặng . Nam Cung Thanh đắn đo nhìn điện thoại , cô có nên trả lời hay không , có nên nói từ chối món quà này không ? .

Huỳnh Thiên bước từ phòng tắm ra , anh vừa gọi đầu nên tóc ướt . Thấy vậy Nam Cung Thanh bỏ điện thoại xuống , ngồi dậy leo xuống giường cầm lấy chiếc khăn từ tay anh , nhẹ nhàng lau tóc cho anh .

Huỳnh Thiên khẽ cười ngồi im cho cô lau tóc . Cô bây giờ đang ra dáng bạn gái của anh . Tay thì lau tóc cho anh nhưng đầu óc cô lại nghĩ về chuyện của Tạ Thừa Quân . Lặng lẽ quang sát cô nhưng thấy cô có điều gì đó bất thường , Huỳnh Thiên nắm lấy tay cô để cô dừng động tác , Huỳnh Thiên cau mày hỏi

_ Em suy nghĩ chuyện gì ? Nhìn có vẻ không tập trung chuyên môn lau tóc cho anh thì phải .

_ Anh à...em vừa nhận được tin nhắn từ người mà em đã từ chối ở buổi hợp lớp - Cô thành thật nói , cô không muốn giấu anh bất cứ điều gì . Cô vẫn tiếp tục lau tóc cho anh

_ Tạ Thừa Quân ? - Huỳnh Thiên bình thản nhắm mắt nói

_ Sao anh biết cậu ta ? - Nam Cung Thanh bất ngờ dừng động tác

_ Lúc nhìn thấy cậu ta đứng cùng với em ở quán baz , anh đã nhận ra cậu ta là ai . Cậu ta vừa nhắn gì cho em ?

_ Cậu ta nói cậu ta là người tặng cho em sợ dây chuyền , vì muốn em bất ngờ nên đã không để lại danh tính . - Nam Cung Thanh bối rối nhìn anh

Huỳnh Thiên trầm tư suy nghĩ , một lát sau anh mới trả lời , nhưng giọng điệu anh trầm đi

_ Gửi trả lại món quà cho cậu ta , nó không thích hợp với em , anh sẽ nhờ trợ lý Ngưu làm điều đó.

_ Vâng ạ....

Cô biết Huỳnh Thiên không được vui vì thế cô sẽ để chuyện này cho anh quyết định . Có lẽ , cô nên hẹn Tạ Thừa Quân ra nói chuyện rõ ràng .

Thêm Bình Luận