Chương 7: Bị sói ăn
“Nga?” , trong mắt hướng lão đại hiện lên tia kinh ngạc,thêm chút hứng thú nhìn Lục Cẩm nói : “Anh đã có bạn gái rồi ? Thật không tin được, sao trước đây không thấy anh giới thiệu?”
“Tôi làm bất cứ việc gì không cần phải báo cáo với bất kỳ ai, chỉ cần tôi hiểu rõ là được” , Lục Cẩm thản nhiên nói.
Có khí phách…Cô thầm tán thưởng, chỉ là…Anh có thể không ôm cô chặt như vậy không, cô sắp đứt hơi rồi.
Hướng lão đại hừ lạnh một tiếng, nói : « Quả nhiên là con trai của thủ tướng Lục, khí thế không giống người bình thường nhỉ ».
« Không dám. » , Lục Cẩm cười, nhìn Hướng lão đại nói : « Bây giờ tôi có thể đưa bạn gái tôi đi được chưa ? »
Nghe vậy, hắc y nhân đi lên phía trước chuẩn bị nói gì đó, nhưng Hướng lão đại xua tay, nhìn Lục Cẩm nói : « Nếu đã là bạn gái anh, đương nhiên có thể đi »
Lục Cẩm không nói gì, chỉ là khi kéo cô đi qua hắc y nhân có liếc anh ta một cái. Mà người đứng bên cạnh là cô, rõ ràng nhìn thấy sau khi hắc y nhân tiếp nhận ánh mắt đó, cả người run nhè nhẹ, thậm chí có suy nghĩ muốn chạy trốn.
Thấy vậy, cô nhất thời đắc ý, anh ta vừa rồi dọa cô, giờ đến lượt anh ta rồi.
Trong xe.
Cô ngồi ngay ngắn trong xe, không dám thở mạnh, bởi vì giờ khắc này sắc mặt của yêu nghiệt không được tốt lắm.
“Ly Vũ Vũ,” Yêu nghiệt chậm rãi kêu lên
“Có” , cô lập tức đáp, bây giờ anh ta là to nhất, không thể chọc vào.
“Càng ngày em càng biết cách chọc giận đàn ông nhỉ?” Lục Cẩm cười như không cười nhìn cô, trong mắt tràn ngập uy hϊếp.
Tuy rằng rất muốn kháng nghị, nhưng nhìn ánh mắt nguy hiểm, không có ý tốt của tên yêu nghiệt, lại nhớ đến những hành động không mấy tốt đẹp trước kia của hắn, cô quyết định giả đáng thương, có thể giảm bớt nỗi tức giận không tên của ai kia. Thế là cô vặn vặn ngón tay, ủy khuất nói : « thật ra…trong chuyện này có hiểu lầm »
Ai biết, tên yêu nghiệt kia nhìn cô, đôi mắt xinh đẹp nheo lại, nhẹ giọng nói : « Em biết không ? bộ dạng bây giờ của em, làm tôi muốn pham tội. »
Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt mà!
Lại nói, sao anh biết tôi ở chỗ người kia?” Cô nghi hoặc nhìn hắn
“Em muốn biết chuyện đó, thà rằng lo lắng cho tình cảnh bây giờ của em thì hơn”, Lục Cẩm xoay vô lăng, sau đó dừng xe vào lề đường.
“Tình cảnh của tôi bây giờ?” Cô càng không hiểu, vì sao phải lo cho tình cảnh hiện nay của bản thân ? Khoan đã ! Đây là đâu ? Vẻ mặt cô sợ hãi nhìn xung quanh, phát hiện đây là một nơi hoàn toàn xa lạ.
“Nào!”Yêu nghiệt mở cửa xe, cánh tay thon dài đưa ra trước mặt cô.
Cô ngồi trong xe, vẻ mặt bối rối nhìn cánh tay trước mặt, lại nhìn đến biệt thự rộng lớn phía sau anh ta…khụ khụ, theo phỏng đoán ban đầu, biệt thự kia có lẽ là của tên yêu nghiệt trước mặt này.
« Lại đây », yêu nghiệt nhìn cô , mặt tràn đầy âm mưu, thấy cô chậm chạp không chịu đưa tay ra, tựa tiếu phi tiếu nói : « hay là em muốn tôi bế em lên ? »
“Không”, cô lập tức lắc đầu, nếu như cô đi vào, chẳng phải là đi vào hang cọp sao? Cô mới không ngốc như vậy.
Yêu nghiệt gợi lên nụ cười, sau đó trong nháy mắt nắm lấy tay cô kéo ra ngoài.
Ngay sau đó, trên con đường thênh thang người người qua lại, xuât hiên một màn cãi nhau kịch liệt.
“Tôi không vào”, cô một tay cố sống cố chết bám chặt vào ghế, thề không buông! Đùa gì vây, đi vào đấy đến xương cũng không còn.
“Đi vào cho tôi”,tên yêu nghiệt một mực trước mặt cô tỏ ra lịch thiệp, bây giờ cuối cùng cũng lộ ra bản chất ma quỷ rồi, một tay nắm lấy tay cô, tay kia cạy tay đang bám vào ghế của cô.
Tên yêu nghiệt thấy cô nhất quyết không chịu buông tay, liền uy hϊếp : « nếu còn không đi vào, tôi sẽ bạo cúc hoa của em tại chỗ đấy »
Cô nhất thời kinh ngạc, lập tức buông tay.
Tên yêu nghiệt lúc này mới hài lòng ôm cô vào lòng, sau đó một bước rồi lại một bước đưa cô tiến vào địa ngục.
Vừa vào đến cửa, yêu nghiệt dùng sức ném cô lên giường.
Trời ơi, lại là giường sao?
Cô lập tức ngã nhào sang một bên, ánh mắt bắn ra bốn phía, ý đồ tìm thứ để phòng thân.
“Không cần tìm nữa, cứ coi như em có vũ khí trong tay, cũng không đánh thắng được tôi”. Yêu nghiệt dường như nhìn ra cô đang nghĩ gì, tháo ra cà vạt trên cổ, từng bước tiến gần về phía cô.
Thấy yêu nghiệt háo sắc cách cô càng ngày càng gần, cô lập tức lui về sau, trong lòng thầm nghĩ, không thể chọc giận hắn lúc này, nếu không hậu quả là không thể tưởng tượng được… Thế nên cô vừa lui ra sau vừa nói : « Cái kia, chúng ta có thể đến phòng khách nói chuyện được không ? »
Yêu nghiệt háo sắc vừa nghe xong, khóe môi khẽ nhếch, vứt cà vạt lên trên ghế nói : « Em cho rằng em thoát được sao ? »
“Không, không, không”, cô vội vàng lắc đầu phủ nhận, nhìn tên yêu nghiệt nói : “chỉ là lần đầu tiên đến nhà anh, nên muốn đi tham quan một chút thôi mà. Hơn nữa, bây giờ tôi đang đang là thân phận khách, anh cũng nên tiếp đãi tôi ở phòng khách chứ, ví dụ mời tôi ăn gì đó hay uống cà phê gì gì cũng được.” Trong đầu cô vừa nghĩ làm thế nào để từ chối, vừa nghĩ cách nhanh nhanh thoát khỏi đây”
« Tham quan thì không cần , bởi vì sau này em sẽ thường xuyên tới, còn về việc em nói mình là khách… »
Nói tới đây, tên yêu nghiệt háo sắc đặt cô trên giường, bờ ngực rắn chắc rộng lớn đè chặt cô, thổi hơi vào tai cô, nói : « đến bước này rồi, em còn cho rằng mình là khách sao ?»
Nghe thanh âm khêu gợi của tên yêu nghiệt cùng với động tác mờ ám của hắn, cô liền đỏ mặt, nói : « Tôi…tôi…chẳng lẽ không phải sao ? »
Cô vừa nói xong, không ngờ tên yêu nghiệt nhéo vào ngực cô một cái, cô trợn tròn hai mắt , run rẩy nói : « anh…anh…anh, tên sắc lang này »
“Nếu em đã nói anh là sắc lang, vậy bây giờ anh sẽ cho em thấy, thế nào mới gọi là sắc lang chân chính” , yêu nghiệt ngay lập tức cúi đầu xuống bá đạo hôn vào môi cô, tiện đà xâm chiếm từng tấc trong miệng cô, dây dưa với lưỡi, không cho cô lui bước. Đồng thời tay cũng vuốt ve thân thể cô từ trên xuống dưới, mỗi lần tiếp xúc lại khiến toàn thân cô run rẩy.
“Nhìn xem, em chẳng phải cũng đang khát khao tôi sao.” Yêu nghiệt một tay giữ lấy cằm cô, cười câu hồn đoạt phách, một tay nhẹ nhàng chơi đùa bầu ngực mềm mại.
“Ưm…tôi…”Cô còn chưa nói hết, yêu nghiệt đã ôm lấy cô, đi về phía giường.
Cô dựa vào lòng hắn, ngửi mùi thơm cơ thể nhàn nhạt của hắn, trong lúc mơ màng dường như có một luồng cảm giác ấm áp lóe lên rồi tắt.
Yêu nghiệt nhẹ nhàng đặt cô lên giường, tiếp đó đứng dậy y phục từng chiếc từng chiếc cởi ra.
Lòng của cô nhất thời cuồng loạn không dứt, vội vàng nói: ” Chúng ta không cần cứ tìm hiểu nhau trên giường được không ? »
Yêu nghiệt bật cười, nhưng lại không ngừng động tác trong tay , cho đến khi cởi xong y phục cuối cùng.
Trời ạ, cô nhìn thấy cái gì dài dài trong truyền thuyết ấy (không cần giải thích, không cần giải thích nha) !!!! Chẳng qua…. Vật đó…. Sao lại lớn như vậy. . . . . .
“Muốn sờ thử không?” Yêu nghiệt hài lòng nhìn vệt đỏ ửng trên mặt cô, ngón tay thon dài nắm lên bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi của cô, chậm rãi đưa về chỗ đó của hắn.
“Không cần.” Cô lập tức rút ra tay suýt nữa đυ.ng tới cái địa phương kia của hắn, ánh mắt nhìn trừng trừng vào yêu nghiệt đang cười dâʍ đãиɠ vạn phần.
“Nếu không cần, chúng ta đây sẽ tự thể nghiệm đi.” Thanh âm trầm thấp khàn khàn chậm rãi vang lên, bàn tay to thon dài của yêu nghiệt bắt đầu cởi ra từng mảnh quần áo của cô, cho đến hai người hoàn toàn tương đối tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Cô nhất thời dùng hai tay bụm mặt, tuy rằng không phải lần đầu tiên cùng yêu nghiệt XXOO, nhưng cô còn có chút… Hơn nữa, vì sao phương thức giải quyết của yêu nghiệt này đều là ở trên giường? !
Lúc này, yêu nghiệt cầm lấy tay của cô, hôn lòng bàn tay, cổ bóng loáng, lại lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mọng phấn nộn của cô, trằn trọc xâm nhập, cố định thân hình tuyết trắng rất nhỏ đang dãy dụa ở dưới thân, ôn nhu thì thầm tên cô gái còn đang định thoát khỏi dụ hoặc của anh.”Vũ Vũ, nhìn anh… Anh muốn đi vào…”
“Đừng…” Bị yêu nghiệt hôn không biết trời nam đất bắc cô giật mình mở hai mắt, rơi vào đôi mắt đen nhánh mang theo nồng đậm du͙© vọиɠ.
“Vũ Vũ, đến đây, cảm nhận anh.” Yêu nghiệt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô, đẩy ra cửa vào chật hẹp, một tấc lại một tấc xâm nhập…
“Ôi… Đau quá.” Cô nhất thời nhíu mày, hai tay nắm chặt cánh tay yêu nghiệt, trong lòng rủa thầm, yêu nghiệt háo sắc này, đâm vào bất ngờ như vậy, đau chết cô !
“Đừng khẩn trương.” Cảm nhận được hoa huy*t chật nóng, yêu nghiệt lên tiếng an ủi, sau đó hít sâu một hơi, thân mình mạnh mẽ đẩy về phía trước, lập tức xỏ xuyên qua.
“A! ! !” Cô hét lên một tiếng, hai tay liều mạng cào l*иg ngực yêu nghiệt, “Thối yêu nghiệt, anh đi ra ngoài cho tôi, đau chết tôi .”
“Ngoan… Rất nhanh sẽ không đau .” Yêu nghiệt cúi đầu đem toàn bộ tiếng thét chói tai của cô nhập vào trong nụ hôn, dưới thân hung hăng va chạm, giống như muốn đem cô đánh nát anh mới cam tâm!
“Ôi… Ôi…” Tiếng rêи ɾỉ vang lên, từng chữ từng chữ thốt ra từ miệng của cô, làm cho động tác của yêu nghiệt lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt.
“A…” Cô ngẩng cao đầu, thối yêu nghiệt, rốt cuộc anh muốn làm tới khi nào?!
“Vũ Vũ…” Trong lúc này, yêu nghiệt háo sắc thay đổi tư thế xỏ xuyên qua cô gái dưới thân mình, trầm mê giữ lấy cùng xâm nhập, anh thầm nghĩ đem cô gái đã khắc sâu vào trong lòng của anh, làm cho cô cảm nhận được tình yêu sâu sắc của anh hơn nữa.
“Hu hu… Đủ rồi…” Không biết qua bao lâu, cô thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, toàn thân đã vô lực cô chỉ có thể dùng hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn yêu nghiệt háo sắc tiếp tục ở trên người cô không ngừng va chạm.
“Vũ Vũ, kiên trì them chút nữa.” Yêu nghiệt giờ phút này cũng thở hổn hển, mãnh liệt mà kí©ɧ ŧìиɧ đâm mạnh vài cái, một luồng lửa nóng mầm móng phóng nhập vào trong cơ thể ấm áp của cô.
“Vũ Vũ, mệt mỏi sao?” Lại bị yêu nghiệt háo sắc ăn sạch sẽ, giờ này khắc này trên mặt của anh mang theo nụ cười thỏa mãn, nhưng ngón tay da^ʍ tà vẫn tiếp tục chạy trên người cô.
Vô nghĩa! Cô đã mệt đến mức không muốn lên tiếng !
Yêu nghiệt hôn nhẹ lên trán của cô, ôn nhu nói: “Hảo hảo ngủ một giấc đi.”
Đương nhiên! Cô chậm rãi nhắm hai mắt lại, chuẩn bị hướng đến Chu công ôm ấp.
“Ngày mai anh sẽ mang em đến công ty của anh, đối với toàn thể nhân viên công ty tuyên bố em là bạn gái của anh.” Yêu nghiệt háo sắc ôm chặt cô, bá đạo nói.
“Cái gì?” Nghe câu đó, cô nhất thời mở to hai mắt, vẻ mặt hoảng sợ nhìn yêu nghiệt háo sắc kia.
“Em không cần mừng quá như vậy.” Yêu nghiệt háo sắc mỉm cười nói.
Làm ơn đi, vẻ mặt của cô sợ hãi như vậy lại bị anhxem là kích động? ! Cô ngay tức thì vội hỏi nói: “Vì sao?”
“Không sao cả, bởi vì em là bạn gái của anh.” Yêu nghiệt nhìn thấu vẻ mặt của cô, nhẹ giọng nói: “Từ thời khắc anh bắt đầu bước vào bệnh viện, anh chính là vì em mà đến. Mà em, cũng bắt đầu từ thời khắc đó, vĩnh viễn trở thành người phụ nữ của Lục Cẩm anh rồi. Sống là người của Lục Cẩm, chết cũng là quỷ của Lục Cẩm!”
Cô sợ tới mức lập tức nhắm hai mắt lại, trong lòng âm thầm cầu nguyện, tất cả những chuyện này đều là mộng, đều là mộng, đều là mộng…