- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Yêu Nghiệt Quay Về: Giả Ngốc Vương Gia, Tiểu Kiều Thê
- Chương 33: 33: Gặp Lại Tướng Công Ta Cho Nàng Thấy Cái Gì Gọi Là Biếи ŧɦái!
Yêu Nghiệt Quay Về: Giả Ngốc Vương Gia, Tiểu Kiều Thê
Chương 33: 33: Gặp Lại Tướng Công Ta Cho Nàng Thấy Cái Gì Gọi Là Biếи ŧɦái!
" Muội muội bảo bối định đi Tích Nguyệt quốc thật sao? "
" Đúng vậy a "
" Tiểu thư em đi cùng người "
" Không cần đâu em ở cùng tình lang của mình đi khi nào ca ca ta đi thì em đi cùng hắn luôn "
Ở trong cung điện của Giản Ly, ba người đang ngồi nói chuyện cùng nhau.
" Được rồi muội muốn đi liền đi, nhớ cẩn thận, à nhớ rõ né Long Thiên Lăng ra luôn tên đó một năm nay cứ bám dai như đỉa vậy đó! "
" Khụ! muội biết rồi ca ca đi lo cho nương tử của ngươi đi! ta đi từ biệt phụ hoàng mẫu hậu đây "
Giản Ly từ trên ghế đứng dậy hừ cười đi ra ngoài, ở lại liền bị tắc cẩu lương! hai con người này vì cái gì cứ ở trong tẩm cung của nàng cho nàng ăn cẩu lương vậy chứ!!
" Tiểu thư tức giận rồi? "
Tiêu Tuyết đang ngồi trên đùi Giản Diễm ngây ngốc nói.
Giản Diễm quyến rũ cười ôm eo nàng.
" Nương tử không cần lo lắng, muội muội là muốn đi tìm người kia đó mà "
" Thật là vậy? "
" Tự nhiên nha, đến đây nương tử yêu quý, thân thân một cái "
" Không biết xấu hổ!! "
__ __ _ __ __ _
" Phu quân ta muốn uống trà "
" Tới đây, nương tử nước trà của nàng "
Trong ngự thư phòng Giản Trì đang cực kỳ vui sướиɠ chăm sóc nương tử của bản thân.
Vừa đến ngoài cửa Giản Ly: đi chỗ nào cũng bị tắc cẩu lương!! khinh thường ta bên cạnh không có tướng công hay sao!!! đột nhiên hảo tưởng Tần Mặc Uyên hắn là sẽ hầu hạ bưng trà rót nước cho nàng còn sẽ ôm nàng ngủ ô ô tướng công.
" Khụ!.
phụ hoàng, mẫu hậu "
Giản Ly bước chân đi vào ngự thư phòng ho nhẹ lên tiếng.
" Ly nhi mau đến đây ngồi, ở bên ngoài trời nóng a "
Cung Ý Lan nhìn thấy Giản Ly liền vẫy tay làm nàng đến ngồi bên cạnh bản thân.
" Phụ hoàng mẫu hậu ta muốn đi Tích Nguyệt quốc "
Giản Ly ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Cung Ý Lan, cầm lấy bình trà rót và ly trà đã uống hết của Cung Ý Lan đưa cho nàng nói.
" Sao lại muốn đi rồi? "
Giản Trì đang phê tấu chương ngẩn đầu nhìn nàng nghi hoặc hỏi.
" Phụ hoàng sắp đến sinh thần Tích Nguyệt quốc thái tử a "
" Ồ vậy à "
Giản Trì giả ngu nói, hắn mới không muốn để nữ nhi đi Tích Nguyệt quốc, tới đó liền có người đem nữ nhi hắn gặm đi mất!!
" Ly nhi muốn đi tìm nam nhân kia sau? "
Cung Ý Lan đặt xuống ly trà trong tay lên tiếng nói.
" Không hẳn!.
"
" Được rồi đi liền đi, nhớ phải cẩn thận đó biết không "
Cung Ý Lan nhướng mày lắc đầu cười nói.
" Ta biết rồi phụ hoàng mẫu hậu tiếp tục ân ái nha ta đi trước! "
Giản Ly đứng dậy hì hì tươi cười rực rỡ đi ra khỏi thư phòng.
" Nha đầu này thật là!.
"
Sau khi trở về Giản Ly thu thập tốt mọi thứ buổi tối liền đi đến Tích Nguyệt quốc, đi trong đêm mới kí©h thí©ɧ a.
Hai ngày sau!.
Giản Ly thong thả đi trong khu rừng, chậc chậc tối nay liền phải ngủ bờ ngủ bụi mất thôi, nàng ngẩn đầu nhìn bầu trời hoàng hôn trong lòng nghĩ.
Nàng đã qua biên cảnh Tích Nguyệt quốc và Đông Ly sau đó đi qua Bắc Cảnh thành ở biên cảnh, hiện tại đi qua khu rừng này hẳn là đến Thanh Châu thành a.
Giản Ly đi một đoạn dài đến khi trời tối đen liền tìm một nhánh cây lớn nhảy lên ngủ ở trên cây, ngày mai nữa liền có thể đi ra khỏi khu rừng nha, nàng hẳn là công chúa kỳ lạ nhất rồi xe ngựa không cần khinh công không sử dụng, cứ thích đi bộ chậc chậc quá kỳ lạ.
Ngày hôm sau Thanh Châu thành nào đó cửa tiệm y phục.
Giản Ly mua một bộ tân y phục thay vào, trên mặt mang theo lụa trắng mạn che mặt bước ra khỏi cửa tiệm tùy tiện đi trên đường, hôm nay ở lại đây để nghỉ ngơi đã rồi ngày mai lại tiếp tục đi bộ thôi.
Tần Mặc Uyên bước chân đi trên đường, xung quanh không ít người đều hoa si nhìn theo hắn, chính là không ai dám tiến lại chọc vào hắn, bởi vì quanh thân hắn khí thế quá mức khϊếp người, lại lạnh như băng.
Tới đây vài ngày cái gì cũng đều tra không được, xem ra hắn lần này uổng công một chuyến rồi, ngày mai nên đi trở về.
Giản Ly và Tần Mặc Uyên hai người đi lướt qua nhau, trong khoảnh khắc kia trái tim Tần Mặc Uyên run lên, hắn quay đầu lại Giản Ly đã không còn bóng dáng.
Là hắn mơ tưởng đi, nương tử sau có thể xuất hiện ở đây, Tần Mặc Uyên tự giễu cười quay đầu rời đi.
Giản Ly tìm một quán trọ thuê một phòng sau đó liền ngủ, nàng đi bộ thật là mệt nga.
Buổi tối!.
Giản Ly nhíu mày nằm trên giường, moẹ nó nóng quá không ngủ được, nàng hơi nới lỏng cổ áo ôm chăn như cái gối ôm xoay người lại tiếp tục nhắm mắt lại.
Không lâu sau trong phòng đột nhiên truyền đến mê hương, Giản Ly vẫn nằm trên giường không động tác gì, đôi mắt mở mắt ra tàn nhẫn cười một cái sau đó nhắm mắt lại giả bộ ngất đi, cmn nàng chỉ vào trong thành có một ngày đã có kẻ nhìn đến trên đầu nàng rồi, để xem nàng đem bọn chúng chém thành tám khối.
Người núp trên nóc nhà nhìn lén vào phòng Giản Ly.
" Hình như đã ngất rồi không có phản ứng gì hết "
" Chúng ta thật sự đem nàng trở về sao? "
Một người do dự nhìn qua người bên cạnh nói.
" Đương nhiên a thái thú đại nhân muốn tặng nàng cho vị kia đâu, như thế nào người thương hoa tiếc ngọc à? "
" Không có ta không dám "
" Không liền tốt rồi, còn ngây ra mau mang người đi a "
Giản Ly thính lực cực tốt nghe được bọn họ tất cả lời nói, nhạ thái thú chức quan không nhỏ a còn tặng nàng cho vị nào vậy, hừ mặc kệ là chó má vị nào chờ nàng chém hắn thành thành hoa đi!!
Giản Ly bị người vác đi, cũng không biết bản thân bị mang đến nơi nào.
Không lâu sau liền dừng lại ở nơi nào đó, đột nhiên truyền đến tiếng bước chân Giản Ly yên lặng giả vờ tiếp tục ngất xỉu hai người bịch mặt vác Giản Ly tiến vào căn phòng, sao đó nàng bị người quăng ngã trên mặt đất!.
" Đây là mỹ nhân mà lúc chiều các ngươi nói, đúng là quá mức tuyệt sắc!! " Một trung niên nam nhân giọng nói vang lên.
" Như vậy xinh đẹp xinh đẹp vị kia chắc chắn sẽ thích nàng lúc đó hắc hắc, nhanh mang nàng đến chỗ của vị kia! " Trung niên nam nhân giọng nói lần nữa vang lên, cực kỳ sung sướиɠ.
Giản Ly lại bị mang đến một căn phòng hoa lệ sao đó bị đặt ở trên giường, nàng chờ âm thanh đều biến mất mới mở mắt ra, ha vị nào với cả vị nào nàng mới mặc kệ dám chọc tới nàng nàng chém cho nở hoa thì thôi!!
Giản Ly vận khinh công nhảy lên trên sà nhà, một trận tiếng nước chảy vang lên trong phòng tắm, sao đó tiếng bước chân người bước đi ra, Giản Ly móc ra đoản đao giấu trong người trên mặt cười quỷ dị nhìn thân ảnh nam nhân xuất hiện trong tầm mắt!.
lão nương đây chém người không cần nhìn mặt!!
Giản Ly cầm chặt đoản đao trong tay từ trên sà nhà nhảy xuống hướng cổ nam nhân đâm tới, vừa ra tay liền muốn lấy mạng.
" Keng! "
Giản Ly đoản đao còn không kịp đυ.ng đến một sợi tóc của người ta liền bị người ta chém gãy cmn còn biết võ công cơ đấy nhưng mà!.
đm đao của nàng đồ khốn nạn!!!
" Đi! Chết! Đi! "
Giản Ly tức giận rút ra ngân châm hung ác phóng thẳng về phía nam nhân, sao đó tất cả bị nam nhân né tránh đánh rớt, sử dụng hết vũ khí, Giản Ly từ sử dụng vũ khí chuyển qua vật lộn tay chân!.
" Rầm! "
Giản Ly một chưởng đánh hụt trực tiếp đập gãy cái bàn trong phòng còn chật vật né tránh nam nhân công kích thật ra cũng không phải công kích mà là muốn bắt lấy nàng, đáng chết quá nhục nhã mà nhanh chóng gϊếŧ hắn lấy lại uy tín của bản thân!!!
" Nàng!.
" Nam nhân vừa mở miệng chính là thừa nhận sát chiêu đến từ Giản Ly.
Nửa khắc sau, Giản Ly bị người ta trói chặt đè dưới thân!! một đời anh minh của nàng đều hủy hoại rồi khóc thút thít, bên tai lại truyền đến nam nhân có chút quen thuộc dễ nghe thanh âm, giọng nói mang theo sự đè nén cùng vui sướиɠ mà Giản Ly không có phát hiện.
" Nương tử nàng muốn gϊếŧ tướng công của nàng sao? "
Giản Ly: cái qq gì đây????
Nàng muốn mở miệng phản bác liền cảm thấy một trận trời đất quay cuồng sao đó nàng liền ngồi ở trên người nam nhân, rốt cuộc nàng nhìn rõ mặt hắn chính là Tần Mặc Uyên! còn có!.
tư thế hảo xấu hổ, nhận thấy nguy hiểm muốn sống sót không thể "chết" ở chỗ này được!!!
" Tần! Mặc! Uyên! ngươi lưu manh, khốn nạn, trói người khác gọi gì là quân tử có giỏi ngươi thả lão nương ra!! "
" Ha!.
nương tử nàng biết vi phu không phải ngày một ngày hai!.
chắc chắn hiểu được vi phu là tiểu nhân không phải quân tử! "
Bàn tay hắn lướt trên eo nàng cười nói, vừa dứt lời không đợi nàng phản ứng liền xoay người đè lên người Giản Ly ngậm lấy môi đang nhếch lên của nàng điên cuồng hôn lấy.
" Ta tưởng nàng!.
tưởng muốn điên rồi "
Cảm động! tướng công ta cũng!.
Giản Ly còn chưa có nghĩ xong liền cảm giác trên người y phục bị người cởi xuống, sao đó là nam nhân không kiên nhẫn trực tiếp xé rách y phục của nàng, thanh âm xé rách vải vang lên!.
Giản Ly sợ!! nàng muốn giãy ra nhưng đáng tiếc không thành Giản Ly khóc chít chít.
Tần Mặc Uyên đối với nàng cực kỳ điên cuồng, chính hắn cũng đã điên rồi, lúc nhìn thấy gương mặt của nàng trái tim hắn không ngừng đập mạnh, nương tử của hắn!.
nương tử trở lại bên cạnh hắn rồi!.
thật tốt thật tốt!.
" Ách! ân! a.
a!.
"
Cứu mạng với!! Có người sắp chết rồi!!!
Trưa hôm sau!.
Giản Ly mở mắt ra liền nhìn thấy bản thân đang ở trên một chiếc xe ngựa, nàng đang gối đầu trên đùi Tần Mặc Uyên nằm ngủ, hức trên người thật là đau, cmn thằng này vì cái gì bộ dáng thỏa mãn thoải mái thế kia!!
" Đã tỉnh rồi? "
" Nga!.
"
Giản Ly mệt mỏi giọng mũi lên tiếng đáp lại hắn, cái đầu dụi dụi trên đùi hắn, bộ dáng nũng nịu lười biếng, nàng cảm giác được hắn vẫn luôn đang nhìn nàng thì xấu hổ, nhớ đến hôm qua bản thân bị hắn cắm đến mất khống chế không ngừng cầu xin tha thứ, vô số lần tưởng tượng cảnh bản thân gặp lại hắn nhưng không thể nào tưởng được tới cảnh tượng hôm qua!!
" Không được lại nhìn ta! "
Giản Ly thẹn quá hóa giận hai tay ôm lấy ngực trừng mắt nhìn hắn.
" Nương tử đúng là bạc tình mà hôm qua còn rất nhiệt tình đâu hôm nay liền trở mặt, hử? "
" Câm miệng cho ta!! ngươi là tên khốn biếи ŧɦái chết tiệt!! "
Giản Ly nghe mấy lời nói không đứng đắn của hắn càng cảm thấy thẹn hơn, hai má đỏ ửng tức giận nói.
Tần Mặc Uyên nhìn nàng bộ dáng ánh mắt đen tối, nương tử không biết chính mình hiện tại là như thế nào quyến rũ sao? mặt đỏ bừng, đôi mắt ngập nước tức giận nhưng giống như là ở làm nũng chí mạng mê người, cổ áo hơi mở ra ở hắn góc nhìn có thể thấy được nàng cái cổ trắng noãn tràn đầy dấu hôn, còn có khe ngực phập phồng lên xuống!.
" Ta là biếи ŧɦái? ta không ngại biếи ŧɦái thêm chút nữa đâu, để ta cho nàng thấy cái gì gọi là biếи ŧɦái! "
" A~dừng tay đồ khốn này!.
"
Tần Mặc Uyên quăng xuống cuốn sách trong tay, một tay bắt lấy hai cánh tay đang quơ loạn của nàng đè lại, một tay luồng vào trong áo của nàng cách một cái yếm không ngừng xoa nắn, ngón tay hắn kẹp chặt viên đậu nhỏ trước ngực nàng vân vê một hồi sao đó nhéo mạnh một cái.
" Hức! a! không cần nhéo ta ô ô!.
"
Đáng thương Giản Ly bị hắn đùa giỡn kiều suyễn rêи ɾỉ khóc thút thít, không ngừng vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát, bộ dáng bị người khi dễ muốn chết rồi.
" Nương tử nhỏ giọng điểm bên ngoài xe ngựa còn có người đâu, chỉ cần vạch màn che lên liền sẽ nhìn thấy nương tử bị tướng công của nàng biếи ŧɦái xoa nắn đâu "
Hắn cười cười cúi người xuống ở bên tai Giản Ly phun khí nói, tay còn tà ác nhéo mạnh một cái.
" Ah!!.
"
Lời nói cùng động tác của hắn thành công đem Giản Ly kí©h thí©ɧ một trận thân thể run rẩy, gương mặt đỏ bừng không ngừng thở gấp ánh mắt đều là lệ quang, cắn răng cố nén bản thân muốn thét chói tai âm thanh, khoé miệng nước miếng đều phải chảy xuống, hình ảnh da^ʍ mỹ cực kỳ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Yêu Nghiệt Quay Về: Giả Ngốc Vương Gia, Tiểu Kiều Thê
- Chương 33: 33: Gặp Lại Tướng Công Ta Cho Nàng Thấy Cái Gì Gọi Là Biếи ŧɦái!