- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Yêu Một Đời, Thương Một Kiếp
- Chương 2: Có Duyên Có Nợ thì gặp nhau
Yêu Một Đời, Thương Một Kiếp
Chương 2: Có Duyên Có Nợ thì gặp nhau
Khi vừa mới bước vào trường học cấp 3, tôi mong sẽ hòa đồng với bạn bè thầy cô và cố gắng học tập. Biết mình học lớp 10E3, cô Định Thoa là chủ nhiệm lớp tôi. Bạn mới rất là hòa đồng. Đi học được 1 tuần thì trường cần 1 học sinh đại diện toàn khối 10 phát biểu cảm xúc bước vào trường, tôi thì không quan tâm mấy chuyện đó cho lắm vì mình cũng không có may mắn để đại diện đâu. Cô Thoa nhờ tôi mang tập tài liệu đến phòng thầy phó hiệu trưởng, tôi lúc đó cũng cần lấy lòng thầy cô nên nhận lời ngay. Đến phòng phó hiệu trưởng ở cuối dạy hành lang tầng trệt thì thấy cửa khóa rồi không vào được. Bỗng nhiên thầy mở cửa từ trong ra bảo
“ Em là ai? “
“ Dạ cô Thoa nhờ em đưa tài liệu cho thầy ạ”
Thầy phó hiệu trưởng nhìn rất trẻ chắc cỡ 27 hay 28 gì đó. Mặc đơn điệu hai màu, áo trắng quần đen, mang cặp kính tròn nhìn rất bảnh trai. Đã vậy da thầy không trắng quá cũng không ngâm quá. Trên tay là chiếc đồng hồ nhỏ màu đen dây mảnh. Khi tôi chưa vào trường này, nhiều người đã bảo trong trường có thầy giáo dạy toán còn đẹp hơn ca soái ca trong truyện ngôn tình của mấy đứa. Lúc gặp tôi cũng ngớ ngẩn ra vì độ đẹp trai của thầy. Tôi bước vào thì không biết có cái bậc cấp chỗ đó nên vấp phải ngã nhào vào lòng thầy, thầy ôm lấy tôi. Tim loạn xạ, bối rối, ngưng thở …. “ Đi đứng phải cẩn thận chớ”
Tôi cúi xuống nhặt hết tài liệu rồi đặt lên bàn thầy và xin lỗi đi ngay. Thầy bảo đứng lại ngồi xuống ghế đối diện, rồi thầy cầm tờ giấy gì đó đưa cho tôi “ Em làm người đại diện khối 10 phải biểu cảm xúc mới bước vào trường đi “. Tôi sững sốt “ Em sao….”
“ Ờ, chớ còn ai vào đây “ Thế là tôi cầm tờ giấy về lớp. Nghe lớp bàn tán xôn xao, tôi cũng hiếu kí vào hỏi có chuyện gì. Quân Quân ( bạn thân từ trung học cơ sở) vỗ bàn bảo “ cậu có biết Tào Mẫn không? “
“ Cái bạn ngồi sau lưng tớ á hả”
“ Đúng rồi, bạn đó được cô Thoa cho đi đại diện toàn khối 10 phải biểu đó “
Tôi mới ngạc nhiên hỏi “ Thế có được không? ‘
“ Không biết nữa” Lúc đó Tào Mẫn bước vô lớp có vẻ buồn bực gì đó. Quân Quân mới hỏi
“ Tào Mẫn, cậu có được đại diện không? “
Cô Thoa cũng bước vào lớp, cả lớp nhôn nháo lên. Cô đứng trước lớp bảo
“ Lớp chúng ta có bạn được đại diện phát biểu “
Quân Quân mới lên tiếng “ Tào Mẫn hả cô? “
Cô cười “ Không phải, bạn Mịch Xuyên được thầy phó hiệu trưởng đặc biệt chọn riêng đấy”
Tôi ngại ngùng … nhìn hướng khác. Cô còn bảo “ Cũng thật vinh dự khi lớp mình có bạn đại diện nhỉ. “
Lúc ra về, Quân Quân mới nói “ Nãy Tào Mẫn tức đến nỗi bẻ gãy bút chì đó “
Tôi cũng rối rắm … không biết xử lý sao “ … Chắc do mình”
“ Cậu ấy xinh đẹp, học giỏi, con nhà gia giáo có 3 đời làm bác sĩ. Không làm người đại diện cũng tức lắm chớ biểu “
Tôi thì đi xe đạp về nhà. Đến buổi khai giảng tôi được đứng dậy phát biểu một cách trôi chảy. Phát biểu xong, tôi chạy xuống chỗ ngồi thì thầy nắm lấy cổ tay tôi mà bảo “ Em ngồi cạnh thầy đi” Lúc đó tôi cứ như kẻ ngông cuồng bị thuần phục vậy. Ngồi cạnh rồi ngại ngùng che mặt, lần đầu tôi lại ngồi hàng ghế giáo viên như thế. Hết lễ khai giảng, thầy bảo tôi về lớp nhanh đi. Tôi cũng gật đầu rồi về lớp với vẻ mặt như không biết chuyện gì. Về lớp học,cả lớp ai cũng ganh tỵ với tôi cả, còn bảo cảm giác thế nào. Cô Thoa vào lớp và có đi chung với thầy phó hiệu trưởng. “ Cả lớp im lặng “
Lớp im phăng phắc. “ Đây là thầy Tôn, Tôn Kỳ. Là phó hiệu trưởng của trường và đặc biệt dạy riêng lớp môn Toán. Bao nhiêu nữ sinh vỗ tay, còn mấy đứa con trai thì như muốn nói với cô là em không muốn học thầy Tôn vậy. Cô bước ra để thầy Tôn ở lại, thầy đặt cặp lên ghế và nhìn tôi rồi bảo “ Em học lớp này sao? “
Tôi đứng dậy “ Dạ.. “
“ Em tên gì? “
“ Dạ.. em tên Mịch Xuyên ạ “
“ Em lên đây “ Tôi bước lên chỗ thầy rồi thầy lấy trong cặp ra thứ gì đó.
“ Em nhắm mắt lại đi rồi giơ tay ra “ Tôi cũng làm theo rồi giơ tay ra. Thầy đặt cái gì đó lên tay tôi rồi nắm lấy vai tôi xoay người lại “ Em đừng mở mắt “.Rồi đặt tôi ngồi chỗ nào đó.
“ Em mở mắt đi “ Thì tôi thấy đang ngồi lại chỗ của tôi, trên tay là cây viết màu đen láy.
“ Tôi tặng em vì giúp tôi đại diện phát biểu. Nào chúng ta vào bài học “
Quân Quân ngồi cạnh tôi nó ríu rít lên cầm cây viết mà bảo “ Sao cậu sướиɠ quá vậy”
Tôi bối rối quá không biết làm gì cả. Đó là lần đầu tiên tôi gặp thầy với trường hợp như thế.
Cảm giác như là “ Có Duyên Có Nợ thì gặp nhau “.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Yêu Một Đời, Thương Một Kiếp
- Chương 2: Có Duyên Có Nợ thì gặp nhau