🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Em ôm chầm lấy Minh từ phía sau, tim như bóp nghẹt lại, giọng yếu ớt
” Anh Minh”
” ………….” Minh bất ngờ quăng điếu thuốc đi
” Hãy tha lỗi cho em”
” Tại sao em không biết quý trọng bản thân em hả? Sao em lại đối xử với anh tàn nhẫn như vậy?”
” Em không muốn thế. Em……. Em yêu anh”
Minh quay lại ôm chầm lấy em, ôm nhau bàn tay bấu víu vào nhau, em khóc, Minh hôn lên vai em, nghẹn đắng
” Anh Minh, không được đâu, ở đây là ngoài biển”
” Em muốn anh kiềm chế đến khi nào nữa? “
” Nhưng đây là ngoài biển! ”
” Anh không quan tâm”
” Anh không sợ đi tù nữa sao? “
” Sợ gì nữa, anh nguyện đi tù vì em! “
* xin lỗi mấy bạn mình không biết nên sửa lại đoạn này như thế nào cộng với viết được giữa chừng hồi hộp quá nên xóa, nên mình xin phép được đăng ảnh nguyên văn*