Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn là một chàng ca sĩ nổi tiếng với sự đẹp trai, một chất giọng đặc biệt àm mưa làm bão trong thế giới showbiz nhưng trong mắt cô hắn chỉ là tên biếи ŧɦái. Xung quanh hắn có biết bao cô nàng theo đổ …
Xem Thêm

Chương 37
Chap 37 :

Tôi đang ngủ ngon , mơ đẹp , miệng chảy dãi thì bên cạnh , con An dậy từ lúc nào , và hình như nó đang cố gọi tôi thì phải .

'' Dậy ngay ! Dậy ! Dậy ! Đồ con lợn này =''= '' An bực mình kêu lên , dùng bàn tay tiểu thư cả đời không cầm chổi quét nhà lần nào đánh bôm bốp lên người tôi .

Tôi chép miệng một cái , nghiêng người sang bên kia ngủ tiếp , không thèm quan tâm tới ai kia đang không ngừng hò hét dữ dội .

An thấy tôi không động tĩnh , đang tức lại càng thêm tức . Nó rút dép tông con thỏ siêu xinh đang đi ở chân ra , đánh 1 phát mạnh vào bờ mông tròn trịa của tôi =...= Ôi ! Đau thấu trời xanh !

Tôi vội vã bật dậy , mặt mày khó chịu ,xuýt xoa cái mông , quát lên : '' Đauuuuuuuu ! ''

Chưa kịp tỉnh ngủ thì cái dép liền được dí sát vào mặt tôi , còn người cầm nó , con An thì đang hất mặt nhìn tôi kiêu ngạo : '' Ai bảo mày không dậy ngay hả ? Kêu cái gì , muốn ăn thêm à ? Tao có chuyện quan trọng đây . ''

Tôi bĩu môi , mặt hằm hằm : '' Chuyện gì ? Có phải chuyện con vịt chết đuối ở bể bơi trẻ em không ? Hay là 2 con mèo đầu gấu ở khu D đang choảng nhau rụng lông ?? '' Tôi dụi dụi mắt , thật là , đang ngủ ngon ...

An thu hồi lại chiếc dép , mặt trở nên nghiêm trọng : '' Có chuyện thật đấy ~ Mày nhớ không ? Tối qua ... ''

Chưa để An nói hết , tôi lập tức ngắt lời : '' Nhớ ư ? À , chuyện hôm nay chúng ta đi chơi phải không ? ừ , đi thôi ~ '' Tôi bước khỏi giường , đi thẳng tới nhà vệ sinh .

An mở miệng định nói gì đó nhưng lại thôi , nó cúi gầm mặt xuống , lí nhí : '' ừ ... ''

Tôi cau mày khó hiểu ~ Biểu cảm vậy là sao chứ ???

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Tôi đẩy cửa phòng ra nhìn trời . Chà ! Thật trong xanh và lộng gió . Thời tiết thật thích hợp để đi chơi ~~ Tôi tự tin từng bước ra khỏi phòng , tưởng trời nắng vỡ đầu thì ở nhà đi cho rồi .

1 lát sau , An mới lò dò đi ra . Nó nhìn tôi cười khì khì : '' Đợi lâu không ? ''

Tôi cũng quay ra cười với nó : '' À , cũng không lâu lắm ! May quá tao không phải bạn trai mày , không thì chúng ta chia tay lâu rồi cưng ạ . '' Lại còn dám hỏi hả ? Bệnh tiểu thư , ngồi trước gương trang điểm , ngắm nghía cả tiếng luôn .

An bĩu môi , tự tin đi xẹt qua tôi , nói : '' Mày mà là bạn trai tao thì không cần đợi tới bây giờ tao cũng chia tay mày luôn rồi . Bạn trai quái gì thấp hơn bạn gái mình tận 10 phân , lại gầy gầy , đen đen nữa chứ ... ''

Tôi cười lớn , tiến lên trước bá vai bá cổ nó , nói thật to : '' Chúng ta là 1 cặp đũa lệch sinh đôi và xinh đẹp ah~ ''

An liếc nhìn tôi châm chọc : '' Chúng ta giống nhau nhưng chỉ có mỗi tao xinh đẹp thôi ! ''

'' Gì chứ ? Con nhỏ này ... '' Tôi phá lên cười lớn , thật là chảnh quá nha ! ! !

Hôm nay bọn tôi mặc giống nhau y xì đúc . Váy trắng , nơ hồng , tóc xõa ra uốn xoăn nhẹ . Nhưng nhìn tới nhìn lui thì quả nhiên con An vẫn vô cùng nổi bật . Nó cao , nó xinh đẹp , dáng nó chuẩn nên mặc gì cũng đẹp hết trơn T__T Gato quá mà .

Bước ra khỏi kí túc xá chưa được bao lâu thì tôi phát hiện ra sự kì lạ . Đó là tất cả mọi người trong học viện đều quay ra nhìn bọn tôi rồi xì xì xào xào bán tán gì đó . Thấy là lạ , tôi quay ra nhìn An :

'' Gì thế ? Sao bọn họ lại nhìn chúng ta như vậy ? ''

An nó nhìn xung quanh , mặt sa sầm lại , chỉ cười trừ , lầm bầm : '' Có gì đâu , chắc tại bọn mình nổi quá ... ! '' Nó cắn môi rồi nói tiếp : '' Đi nhanh thôi ! '' Rồi nắm lấy tay tôi lôi đi

'' @@ Từ từ nào ~ '' Tôi vội vã nhấc chân lên chạy . Nó làm sao vậy ?

'' Nhanh thì nhanh lên . '' Giongj An có chút bực bội . Max khó hiểu @@

Vì nó kéo tôi đi nên tôi cũng chả để ý đường xá như nào nữa , cứ chạy như bay theo nó thôi ! Phù , đúng là chân đà điểu @@ quái gì chạy nhanh thế không biết .

'' Phù ~ Từ ... từ thôi ! '' Tôi nói gấp gáp . Lúc đi xẹt qua 1 tốp sinh viên , tôi có nghe được loáng thoáng gì đó .

'' Có đúng là con nhỏ trên bảng tin đó không ? ''

'' Chắc chắn ! Là nó đó ... ''

'' Con lùn lùn ý ... ''

...

Tôi có chút ngạc nhiên . Con nhỏ trên bảng tin ? Bảng tin gì ? Tôi ngẩng mặt lên nhìn An , hình như có gì đó là lạ ở đây ... ??

Tôi đứng khựng lại '' Khoan , khoan đã . '' Con nắm tay An kéo lại . Nó quay lại , hất tay tôi ra , vẻ mặt giận dữ : '' Làm sao ??? ''

Cáu cái gì chứ T__T Mà thôi kệ đi ! Tôi nhìn xung quanh rồi ghé sát vào tai nó , thì thầm : '' Hình như ảnh tao xuất hiện trên bảng tin trường thì phải , mày có biết phải không ? ''

Nó cau mày khó chịu , đẩy tôi ra rồi nói : '' Không biết ~ Không biết gì hết . ''

Tôi lùi lại sau 3 bước . quái ! Tôi làm gì nó mà nó nỡ đẩy tôi ah~ T__T Đẩy rất mạnh là đằng khác . Tôi hỏi gì sai sao ? T__T Đã bảo là rất lạ mà .

Tôi còn chưa định hình lại được thì nó lại tiến tới nắm lấy cổ tay tôi lôi đi : '' Đi thôi ! Đi mau . ''

Tôi khó chịu giằng lại , nó cáu cái gì chứ ??? Tôi cũng phát cáu rồi đây : '' Không ! Tao phải ra bảng tin trường xem có chuyện gì đã . Nhanh thôi ! ''

'' Đã bảo không có gì mà ='= Đi đi mau . ''

'' Mày bảo mày không biết sao lại chắc chắn không có gì cả ? @@ Buông ra . '' Tôi gào lên .

'' Đã bảo là không có gì mà . '' An nó cũng không chịu nhún nhường '' Ba cái ảnh vớ vẩn thôi ! ''

'' Thì cứ đi xem đã làm sao ? @@ Biết đâu là ảnh tao ... ''

'' Là ảnh tao ! Được chưa ? Đi mau ! ''

'' Thì ảnh ai cũng ra xem thử coi nào @@ ''

Đôi bên giằng co dữ dội . Đúng lúc đó , có khoảng độ 7,8 người từ xa chạy tới , tay cầm theo điện thoại , chỉ về phía tôi rồi nói to : '' Kia rồi ! ''

Rồi bọn họ nhanh chóng chạy đến , nhảy vào giữa trận chiến . Còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bọn họ lập tức đẩy An ra , vồ lấy tôi như bắt được vàng :

'' Chị ơi ! Cho em chụp tấm ảnh . ''

'' Em chụp với chị một tấm nhé !

'' Em ơi ! Chị có thể hỏi đôi câu không ?? ''

...

'' Oái ! '' An bị đẩy ngã chúi ra sau . Nghe tiếng nó kêu thì có vẻ đau lắm ! Nó bật khóc tức tưởi rồi loạng choạng đứng dậy chạy một mạch đi . @@

'' An ơi ! An ! '' Tôi gọi theo . Vừa định quay người chạy đi thì lại thêm 1 tốp nữa chặn đường đòi chụp hình chung . @@ Oài , sao bỗng dưng lại thành người nổi tiếng như thế này cơ chứ ???

Người đổ xô đến ngày một đông . Tôi còn không xác định được chuyện gì đang xảy ra nữa . Bọn họ chụp ảnh tôi lia lịa rồi hỏi ba câu nghe rất khó hiểu @@ Ai tốt bụng cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra với .

'' Xin tránh đường dùm cho ! '' Tôi mỉm cười xã giao , mồ hôi túa ra như tắm .

'' Em ơi ! Em nghĩ sao khi được chọn làm công chúa gió ? ''

'' Em có bí quyết gì mà được chọn vậy ? ''

'' Đêm đó là cố tình hay vô tình ??? ''

'' Dạ ! '' Tôi trố mắt : '' Gì cơ ? ''

'' Gỉa vờ gì nữa ... ''

'' Làm thế nào mà em lại được hoàng tử gió chọn vậy ? ''

'' Chị công chúa gió ơi , em chụp với chị 1 tấm được không ?

'' Gato quá mà ~ ''

'' Yêu nhau lâu chưa ? ''

'' Học lớp nào đấy ?? ''

...

Tôi như bị á khẩu trước hàng loạt tấn công dồn dập của các câu hỏi . Công chúa gió ư ? Truyền thuyết mới à ???

Thêm Bình Luận