Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Hắn là một chàng ca sĩ nổi tiếng với sự đẹp trai, một chất giọng đặc biệt àm mưa làm bão trong thế giới showbiz nhưng trong mắt cô hắn chỉ là tên biếи ŧɦái. Xung quanh hắn có biết bao cô nàng theo đổ …
Xem Thêm

Chương 25
9h tối , tôi vội vã trở về nhà . Vừa vào đến nhà , tôi vơ ngay đôi dép hàng thật ném xuống tít dưới gầm sô pha rồi đặt đôi dép tôi mới mua vào thế chỗ nó . À còn lọ keo thì giờ chưa cần dùng đến .

Xong xuôi , tôi đi lên phòng của mình , làm nốt việc còn chưa hết . Miệt mài như vậy cho tới khi tôi nghe thấy tiếng tiếng còi ô tô . Vứt lại mọi thứ , tôi chạy ra phía cửa sổ , anh ta đã về !!!

Tôi phi ngay xuống dưới nhà , đổ sạch lọ keo lên hai chiếc dép rồi nhanh chóng chạy ù lên phòng , chốt cửa lại . Không nhịn được nữa , tôi cười phá lên . Buồn cười chết mất :D mà thôi , bây giờ đi tắm cái đã , nóng quá , tắm nhanh còn xuống xem trò vui .

Tôi vô phòng tắm , vừa tắm vừa hát một cách vui vẻ ......

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Đẩy cửa phòng ra , tôi hiên ngang xuống cầu thang , vừa đi vừa nhìn quanh phòng khách , anh ta đi đâu rồi ??? Cả đôi dép cũng không thấy ?? Tôi bước đi nhanh hơn .

'' Vũ Lâ ....... Á '' Vừa xuống hết cầu thang tôi tự nhiên dẫm phải cái gì đó nhớt nhớt , thế là trượt chân té thẳng cẳng .

'' Ui da !!!! '' Tôi xuýt xoa .

Đột nhiên có người nắm chân tôi '' Ây !!! Tôi mới làm đổ dầu ăn ở chỗ đấy , đi dép vào nè ... ''

Tôi quay đầu lại '' Vũ Lâm '' Nhìn xuống chân '' Oái , Vũ Lâm , anh đi cho tôi dép gì vậy ? ''

'' Tổ ong 69 lỗ . '' Anh ta nhún vai .

'' Cái gì ??? '' Tôi hốt hoảng , cố gắng bò dậy , vịn vào chân cầu thang , nhìn đôi chân mình , muốn khóc lên '' Anh đi ngược chân rồi T^T với cả anh bôi cái gì ....

'' Tôi ra sức kéo chân mình khỏi chiếc dép nhưng không thành .

'' Xi măng . ''

'' Hả ??? ''

'' Lần trước lúc tu sửa nhà còn ít xi măng dưới kho , hôm nay có dịp đem ra sử dụng nhỉ ? '' Anh ta vênh mặt , cười nhếch mép .

'' Anh .... quá đáng . '' Tôi trừng lớn mắt . Rồi nhìn xuống đôi dép trên chân của anh ta '' Đôi dép này ..... ''

'' Tôi tìm được dưới gầm sô pha . '' Vũ Lâm chỉ về cái sô pha .

'' ..... '' Vậy đôi còn lại hẳn anh ta cũng sớm vứt rồi , nhưng mà .... '' Làm sao anh không bị mắc lừa ??? ''

'' Đầu tiên , đôi dép của tôi được làm từ lông thỏ nhập khẩu từ Mỹ , không phải sợi nhân tạo ... ''

'' ... '' hóa ra không phải hàng 35k ngoài chợ , hic .

'' Thứ 2 , đôi dép của cô có mùi keo nồng nặc . ''

'' ... '' Có mùi hả ? hic , tôi thực sự không để ý .

'' Thứ 3 , cô không tháo mác được dán dưới đế . ''

'' ..... '' Tôi suy sụp hoàn toàn .

'' Gioir thật . Dám bày trò hại tôi >'''''

'' ... Mau tháo đôi dép này ra cho tôi ..... '' Tôi nói

'' Được thôi ! Ra siêu thị mua cho tôi ít chanh . ''

Tôi gật đầu '' Nhưng mà ... phải đi đôi dép này tới đó sao ? ''

'' Tất nhiên''

'' ... cho tôi xin địa chỉ . ''

'' Đây . '' Anh ta rút từ túi quần ra 1 tờ giấy , đưa cho tôi , tôi nhận lấy .

'' Đi từ đây tới dấy , có xa không ? '' Tôi hỏi .

'' 1km ''

'' Có xe để đi chứ ? ''

'' Có xe đạp . ''

'' Cũng được . '' Tôi gật đầu .

'' Cô ra đi , tôi bảo bảo vệ chuẩn bị sẵn rồi . '' Vũ Lâm chỉ ra cửa .

'' .... '' Cứ như kiểu anh ta đã vạch sẵn kế hoạch này rồi ý . Tôi đứng dậy đi ra cửa thì anh ta chợt nói '' À , mua 16 quả chanh vàng và 20 quả chanh xanh nhá ! ''

'' Ừm '' Tôi đang định đi tiếp thì chợt nhớ ra điều j đó , quay lại hỏi '' Còn tiền ? ''

Vũ Lâm trừng mắt nhìn tôi .

Tôi cười gượng '' hiểu rồi .... ''

Tôi mở cửa đi ra ngoài , 2 người bảo vệ đã chuẩn bị sẵn cho tôi 1 chiếc xe đạp asama , có vẻ mới .

'' Quản lý , cô đi ... đi dép gì vậy ? '' 2 người bảo vệ nhìn tôi , đồng loạt hỏi .

'' ..... tổ ong 69 lỗ . '' Tôi nói .

'' ... Quản lý à , cô đi ngược dép rồi . ''

'' Tôi biết . '' Tôi leo lên xe đạp , đạp đi . Từ đằng sau vọng lại những tiếng cười không thể to hơn . Huhu , tôi muốn khóc quá đi mà >''

Thêm Bình Luận