Chương 40

“Ây dà.”

Ân A Lạp dụi mắt vươn vai, mém chút ngã từ người Phong Vân xuống. Phong Vân đặt nàng xuống, lấy phiến lá đặt lên đầu nàng để che nắng.

“Hết hai ngày rồi. Chúng ta đang trở về.”

Ân A Lạp sau khi ngủ một giấc gần năm canh giờ, cả người uể oải lười biếng. Nàng gọi tiểu Nguyệt ra, lại leo lên người nó mà dựa vào.

“Đồ heo lười.”

Thành Huyên nhìn nàng châm chọc. Ân A Lạp bị trêu ghẹo liền phát cáu lên. Tiểu Hỏa từ đằng sau phóng tới.

“Ấy ấy, ta đùa, đừng làm vậy chứ.”

Lửa đốt cháy xém một góc áo Thành Huyên, được nàng thu về. Nàng nhìn hắn với ánh mắt đắc thắng, xong lại tiếp tục dựa vào nguyệt đao mà nghỉ ngơi.

“Hay ta cõng ngươi tiếp nhé?”

Phong Vân nhìn nàng nghiêng ngả, ngỏ ý mang nàng đi. Nhưng hắn đã cõng nàng suốt năm canh giờ rồi, hẳn đã rất mỏi, Ân A Lạp lắc đầu. Thành Huyên từ đằng sau đẩy nàng xuống khỏi Nguyệt đao, một tay đỡ lấy nàng, bế trên người bước đi mặc cho nàng giãy giụa.

“Ngươi làm cái gì thế?”

“Trả công thôi.”

Thành Huyên nói nửa thật nửa đùa. Con sâu lười biếng này bất quá cũng là ân nhân của hắn, tuy vậy chân nàng vẫn bị thương, để nàng ta chiếm tiện nghi của hắn một chút cũng không sao, chỉ mong nàng có thể xem đây là chân thành mà không ra yêu cầu gì quá đáng. Ân A Lạp hiện tại đã tỉnh táo, nắm tóc Thành Huyên bắt hắn bỏ nàng xuống.

“Nếu ngươi không bỏ xuống, ta cho ngươi thành sư thầy.”



Thành Huyên cười khổ nhìn nàng tràn đầy sinh lực, đặt nàng xuống đất. Ân A Lạp đi lại phía Phong Vân đang nhìn nàng cười thầm, huých vào eo hắn một cái, xong liền ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Tiểu Nguyệt và Tiểu Hỏa trở về dạng tiểu tinh linh, bám trên vai nàng.

“A Dực đâu?”

“Hắn đi mở đường rồi.”

Nàng nhìn xung quanh, tùy tiện hái vài cây thảo dược và hoa dược, bỏ vào nạp giới, thuận tiện tết một cái vòng bằng cỏ đặt lên đầu Phong Vân, một cái thì cất lại để dành cho A Dực.

“Gì thế?”

“Trên cơ thể chỉ toàn mùi gϊếŧ chóc rất khó chịu, điểm xuyến một chút liền phong độ hơn rồi.”

Ân A Lạp sau những trận nghỉ ngơi dài thì càng tươi tắn hơn cả, dù là nhan sắc bị thay đổi để che giấu thân phận, nhưng khí chất lẫn tướng mạo đều dương quang ngời ngời. Nàng đi cùng bọn nam nhân như bọn hắn càng làm không khí trở nên tươi mới và hoan hỉ.

A Dực đánh hơi được nàng, liền quay trở lại, nhìn thấy nàng khí sắc thập phần tươi tốt, liền thở phào trong lòng, nhìn vào vết băng ở chân còn đẫm máu, trong lòng hắn không nhịn được mà nhói lên. Hắn lại gần một tay bế thốc cơ thể nàng lên, một tay bế nàng tiến về phía trước. Khung cảnh này có chút quen thuộc nha, hình như lúc mới mua hắn về, hắn cũng bế nàng như thế. Ân A Lạp đặt vòng hoa lên đầu A Dực, mặc kệ hắn không phản ứng, ríu rít kể chuyện cùng hai người kia. Bọn họ cứ đi như thế, mất nửa ngày liền trở về Du Giai tháp.

Ở ngoài Du Giai tháp, hàng trăm hàng vạn thí sinh đang được trị thương, đã qua hai ngày rồi, số người bị thương vẫn còn nhiều như thế. Ân A Lạp tặc lưỡi, xong liền bước vào bên trong. Mọi người đều đã chờ sẵn ở tầng thứ hai để nhận lễ bái sư.

Cả bọn được thay y phục mới, chất liệu vải đều là gấm thượng hạng, thoải mái hơn chiêu sinh y rất nhiều lần. Ân A Lạp khoác lên mình y phục mới lại thập phần rạng rỡ, bước vào trong như mang lại sức sống cả một vùng.

“Đã đến giờ, mời các vị ngồi.”

Hàng trăm bàn ghế được xếp sẵn ở tầng thứ hai, để chừa lại một lối đi lớn đến bậc thềm ngọc lưu ly, phía bên trên cao nhất là ghế của chưởng môn và ngũ môn tông chủ.

Ở thế giới này, có 5 loại thiên phú: ngự thú sư, luyện dược sư, thuật sư, kiếm sư, và chiến sĩ. Nguyên khí ở thế giới này chia làm hai loại đó là linh khí và huyễn khí. Huyễn khí bị tách ra riêng lẻ, kết nối trực tiếp với thần thức, vậy nên các loại thiên phú thiên về thần thức như ngự thú sư, luyện dược sư, thuật sư thường dùng huyễn khí. Linh khí là nguyên khí thiên về sức mạnh và rèn luyện tích lũy, được sử dụng chính ở Chiến sĩ, những người không sử dụng huyễn khí mà tập trung linh khí vào sức mạnh cơ bắp, tuy vậy linh khí nếu kết hợp cùng huyễn khí sẽ tạo ra hỗn tạp khí mạnh mẽ hơn, nhưng liền khó sử dụng hơn. Ân A Lạp hiện đang có hai loại thiên phú đó chính là luyện dược sư và thuật sư. A Dực chỉ mới bộc lộ thiên phú kiếm sư, Phong Vân và Thành Huyên có thiên phú về thuật sư và kiếm sư.

Tu vi ở đây cũng chia làm hai loại tương đương với hai loại nguyên khí. Linh khí có các cấp bậc từ nhất tinh đến thập tinh. Huyễn khí có các cấp bậc Trúc Cơ (sơ kì, trung kì, hậu kì), Vi Định (sơ kì, trung kì, hậu kì), Huân cơ (sơ kì, trung kì, hậu kì) và Giáp Kim. Sau khi ở hai loại khí đã đạt đến cấp cao nhất sẽ trực tiếp bước vào bậc thần.