Chương 19

Qua khoảng mấy giây Bùi Thành Hiên mới mới từ từ rút ©ôи ŧɧịt̠ của anh ra khỏi l*и của Vương Mỹ Ngọc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c đặc sệt chảy ra từ miệng l*и của Vương Mỹ Ngọc từng giọt rồi nhỏ xuống đất, cô vẫn nằm mê man trên nền đất hai chân vẫn mở rộng đôi khi còn giật giật vì dư âm đọng lại sau những cú dập tới tấp vừa rồi của anh.

Bùi Thành Hiên nằm nghỉ bên cạnh của Vương Mỹ Ngọc hồi lâu rồi mới ngồi dậy bế cô lên, đột nhiên cô mở mắt ra giật mình rồi lên tiếng “Chú ơi… xin chú dừng lại đi con hết chịu nổi rồi… chỗ đó của con rát lắm chú ơi.”.

Ánh mắt của Bùi Thành Hiên vô cùng ôn nhu dịu dàng anh bế Vương Mỹ Ngọc lên theo kiểu công chúa rồi ẵm cô đi về phía giường đặt cô nằm lên giường, còn cô thì vô cùng hồi hộp lo sợ chỗ đó của cô thật sự rất đau không thể nào chịu nổi nữa rồi.

Giọng nói trầm ấm của Bùi Thành Hiên vang lên bên tai của Vương Mỹ Ngọc “Không sao đâu… con gái lần đầu bị phá trinh ai cũng sẽ đau như vậy hết nhưng mà chỉ duy nhất lần này thôi từ nay về sau con sẽ chỉ cảm thấy sướиɠ mỗi lần làʍ t̠ìиɦ thôi không còn phải chịu cảm giác đau đớn nữa đâu cứ yên tâm đi.”

Vương Mỹ Ngọc đỏ mặt e thẹn không dám nhìn thẳng vào mắt của Bùi Thành Hiên, anh như nhìn ra điều đó liền lên tiếng nói với cô “Chúng ta cũng đã làʍ t̠ìиɦ cùng nhau rồi từ bây giờ em là người phụ nữ của anh không cần phải cảm thấy ngại ngùng nữa.”

Sau đó Bùi Thành Hiên đứng dậy đi vào phòng tắm lấy nước ấm và khăn tắm ra lau người của Vương Mỹ Ngọc.

“Để con tự làm được rồi.” Vương Mỹ Ngọc vội vàng lên tiếng khi thấy Bùi Thành Hiên lau người cho mình.

Bùi Thành Hiên liền nghiêm giọng “Em nằm yên đó để anh lau người cho em hoặc là anh sẽ đổi ý đυ. em thêm một hiệp nữa, tùy em lựa chọn.”

Vương Mỹ Ngọc nghe thấy như thế thì không dám động đậy bừa nữa mà chỉ ngoan ngoãn nằm yên để mặc cho Bùi Thành Hiên lau người giúp mình, đến khi anh dùng khăn lau cửa l*и của cô thì cô xấu hổ khép chân lại.

“Đừng… đừng nhìn chỗ đó.”

Bùi Thành Hiên liền đáp “Lúc nãy anh đâu chỉ nhìn mà đã liếʍ rồi, bú rồi cũng đã đút ©ôи ŧɧịt̠ vào rồi em không cần phải ngại đâu.”

Vương Mỹ Ngọc nhìn đi chỗ khác không dám lên tiếng nữa hóa ra Bùi Thành Hiên lịch lãm phong trần mà cô nhìn thấy khi ở trên giường cũng cầm thú như bao người đàn ông khác mà thôi.



Sau khi lau người cho Vương Mỹ Ngọc xong thì Bùi Thành Hiên đi vào phòng tắm, anh đứng dưới vòi sen tắm nước lạnh bởi vì ©ôи ŧɧịt̠ anh lại cương lên rồi nhưng anh biết đây là lần đầu tiên của cô gái kia nếu anh làm quá thì người ta chắn chắc sau này sẽ sợ anh bỏ chạy khỏi tầm mắt của anh mất nên đành phải tự kiềm chế, tự dập hỏa dục cho bản thân mình.

Lúc Bùi Thành Hiên tắm xong anh quấn một cái khăn tắm lớn quanh hông rồi đi ra ngoài, khi bước qua giường thì nhìn thấy Vương Mỹ Ngọc đã nằm ngủ ngon lành rồi, cũng phải thôi bị anh hành hạ suốt mấy tiếng đồng hồ chắc là cô gái ấy cũng mệt lả người đi.

Nhìn dáng vẻ của Vương Mỹ Ngọc nằm nghiêng trên giường ngủ Bùi Thành Hiên cảm tưởng rằng đó là một pho tượng tuyệt đẹp của Thần Vệ Nữ bởi vì cơ thể của cô rất là đẹp, anh biết trái tim mình rung động thật rồi, hình như từ lần đầu tiên gặp cô gái này thì đã là định mệnh giữa hai người rồi.

Bùi Thành Hiên lấy một chai thuốc tới nhẹ nhàng ngồi lên giường rồi lấy tay chấm thuốc nhẹ nhàng đút từ từ vào bên trong cửa l*и của Vương Mỹ Ngọc, cô đang nằm ngủ thì đột nhiên cảm thấy có vật lạ xâm nhập vào cơ thể cảm giác mát lạnh rợn người nên cựa quậy ngồi dậy.

Lúc nhìn thấy Bùi Thành Hiên đang cắm ngón tay vào cửa l*и của mình thì Vương Mỹ Ngọc liền nhíu mày “Chú dừng lại đi mà… con xin chú mà.”

Bùi Thành Hiên khẽ cười: “Anh chỉ bôi ít thuốc để giúp em đỡ đau thôi loại thuốc này công hiệu tốt lắm là của một cao nhân tặng riêng cho anh đó, bình thường sau khi bị phá trinh rồi làʍ t̠ìиɦ kịch liệt như đêm nay thì ngày mai em không xuống giường đi lại được đâu nhưng bôi thuốc này vào thì mai em sẽ đỡ đau hơn và có thể đi lại được.”

Vương Mỹ Ngọc khẽ gật gật đầu “Dạ vâng ạ, con cảm ơn chú.”

Lúc này Vương Mỹ Ngọc chợt nhớ là mình phải về nhà nên vội vàng ngồi dậy rồi bối rối lên tiếng “Chú ơi… trễ rồi con phải về nhà.”

Bùi Thành Hiên liền ngồi xuống bên cạnh của Vương Mỹ Ngọc rồi lắc đầu đáp “Không được, trời đã khuya lắm rồi tối nay em cứ ngủ lại với anh đi.”

Vương Mỹ Ngọc tỏ vẻ lo lắng “Như vậy… như vậy có được không ạ?”

Bùi Thành Hiên khẽ hôn lên trán của Vương Mỹ Ngọc một cái thể hiện rõ sự ôn nhu dịu dàng của một người đàn ông “Đương nhiên là có thể rồi, đây là nhà của anh, phòng của anh chỉ cần anh cho phép thì em không cần phải sợ bất cứ chuyện gì cả.”



Vương Mỹ Ngọc khẽ gật đầu, vừa rồi cô thử cử động chân thì vùng tam giác liền rát lên nói thật là bây giờ mà kêu cô bước đi chắc là một chuyện thật đau khổ mà.

Bùi Thành Hiên nằm xuống phần giường bên cạnh của Vương Mỹ Ngọc dang tay ra rồi lên tiếng “Lại đây nằm ngủ với anh nào.”

Vương Mỹ Ngọc có hơi ngại bởi vì lúc này trên người cô vẫn chẳng có mảnh vải che thân cô cứ như vậy mà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mắt của Bùi Thành Hiên, sau mấy giây chần chừ cô liền lên tiếng “Chú có thể nhặt giúp con đồ của con để con mặc vào được không… con thấy hơi lạnh.”

Bùi Thành Hiên liền kéo tay của Vương Mỹ Ngọc nằm xuống bên cạnh mình, anh kéo luôn cái khăn tắm lớn màu trắng đang quấn quanh hông mình vứt xuống đất rồi bày ra vẻ mặt lưu manh lên tiếng nói “Bây giờ thì anh cũng chẳng mặc gì hết nên em không cần phải ngại đâu, nằm xuống cùng ngủ với anh đi.”

Vương Mỹ Ngọc cảm thấy tim đập thình thịch trong l*иg ngực trái của mình cái sự ngông cuồng bá đạo này của Bùi Thành Hiên đúng là chí mạng với cô mà, nằm cạnh một người đẹp trai ưu tú như anh tối nay làm sao mà cô ngủ được đây chứ.

Bùi Thành Hiên ôm lấy Vương Mỹ Ngọc vào lòng cảm nhận hơi ấm từ cơ thể của cô, da thịt cô ấm áp lại mịn màng khiến anh cảm thấy rất là thoải mái, tóc cô có một mùi thơm nhẹ khiến anh cảm thấy rất là dễ chịu.

“Thấy lạnh thì ôm chặt anh vào hai cơ thể ôm nhau sẽ cảm thấy ấm áp lên nhanh thôi, tối nay ngoan ngủ bên cạnh anh nha.”

Vương Mỹ Ngọc khẽ lên tiếng đáp “Dạ chú.”

Lần đầu tiên trong đời Vương Mỹ Ngọc nằm ngủ bên cạnh một người đàn ông như thế này còn trong trạng thái khỏa thân nữa nên cô rất là hồi hộp.

Bùi Thành Hiên vòng tay ôm Vương Mỹ Ngọc vào lòng, cô nằm nghiêng ôm anh nên một phần bầu vυ" to tròn cạ vào người anh, da thịt cô non mềm mát mẻ khiến tim anh loạn nhịp.

Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc nằm trong lòng mình mà trái tim đập rộn ràng trong l*иg ngực trái, lâu lắm rồi anh mới có cảm giác này hình như là từ lúc gặp cô thì đã dần dần như thế rồi.

Ban đầu Bùi Thành Hiên có ấn tượng tốt với Vương Mỹ Ngọc vì cô là hình mẫu cô gái dịu dàng đoan chính, sau đó anh dần có cảm tình với cô khi thấy cô một lòng dạy học cho con gái của mình còn tìm hiểu những cách để cải thiện tình hình bệnh tự kỷ nặng của bé.