Ban ngày, anh là cường hào hùng mạnh của gia tộc họ Lăng, làm mưa làm gió bá đạo mạnh mẽ.
Ban đêm, anh hóa thành ác mộng của cô, dây dưa điên cuồng không điểm cuối.
“Mở ra một chút, ngoan…” Anh thở hồng hộc, l*иg ngực to lớn tiến lại gần, muốn thêm nữa.
Cô lặng thinh ngước lên, trong mắt không có một tia nhục cảm: “Đến tột cùng, anh còn muốn dây dưa bao lâu?”
Khóe miệng anh cười mị hoặc, cười tựa như không, nói: “Sinh là người của anh, chết là quỷ của anh.”
Một lần phản bội, đủ cho thế giới của cô héo úa.
Cho cô nếm trải tư vị tình yêu, anh lần nữa lại giang đôi cánh ác ma, vung lưới lớn khoanh tay nhìn cô rơi vào địa ngục khôn cùng.
. . . . . .
Góc xó âm u, khóe mắt anh đảo qua bóng dáng quen thuộc, đáy lòng trầm xuống. Quần áo trên người cô xốc xếch, mái tóc hỗn độn, đang bị mấy người đàn ông thay nhau đùa giỡn.
Anh bước nhanh tiến lên, ánh nhìn ảm đạm, cô rụt hai vai hoảng sợ thét chói tai, toàn thân run run. Đưa tay phất tóc cô trên trán, từng là cặp mắt to đen trắng rõ ràng kia nay chỉ còn lại một mảnh đυ.c ngầu.
Cô bất lực ngẩng đầu, đưa ánh mắt đến chỗ sâu của anh: “Muốn ăn, đói…”
Cô điên rồi! Anh kinh hãi, trong cổ tràn ra một sự ngọt ngào, thân thể run run ôm cô vào lòng, một giọt lệ nóng rơi xuống nơi khóe mắt.
. . . . . .
Một năm kia, giọng nói ôn nhu vẫn còn bên tai, chung quy lại là bỏ lỡ. Thì ra tình yêu là rượu độc.