Chương 99: Ngoại truyện 5: Chuyện tình của Tiểu Lan và Quách Dương Thần (Kết)

Tiểu Lan vừa nói, vừa giơ tay lên sờ trán Quách Dương Thần một cách hồn nhiên. Hành động vô tư của cô khiến Quách Dương Thần mặt càng nóng hơn, anh xấu hổ mà né tránh cô. Sống đến từng này tuổi rồi, theo Lục Tề Nam cũng lâu rồi, thật không ngờ cũng có ngày anh bị phụ nữ làm cho xấu hổ như vậy.

Sự ngây thơ của cô khiến cho anh sinh ra một cảm xúc lạ lẫm.

- Khụ khụ...tôi không có việc gì cả. Cô đừng lo.

- Nhưng mà mặt anh rất nóng.

Sắc mặt Tiểu Lan hiện lên vẻ lo lắng vô cùng, khi nãy sờ trán Quách Dương Thần, rõ ràng là cô thấy rất nóng. Tại sao anh lại bảo là không sao nhỉ?

Sự quan tâm chân thành của cô, hoàn toàn phát ra từ đáy lòng mình.

Có mấy ai tin vào tình yêu sét đánh, vừa gặp đã yêu?

Nó cũng thật là kì diệu, giống như là được ông trời đã an bài từ trước. Lương duyên dẫn dắt chúng ta tới một tình yêu đích thực.

Thì ra, chữ "duyên" là như vậy.

Quách Dương Thần lẳng lặng ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, do bị anh nhìn chằm chằm nên có chút ửng hồng. Làn gió khẽ thoảng qua, mái tóc dài đen mượt của cô bay bay trong gió, hệt như tiên nữ giáng trần. Anh ngắm cô, ngẩn ngơ như không lối thoát.

Tiểu Lan đã sớm ngượng ngùng đỏ cả mặt, cô vội vã cúi đầu xuống. Trái tim nhỏ bé cứ đập thình thịch không thôi, dường như muốn bay ra khỏi l*иg ngực vậy.

Tim ơi, đừng đập nhanh như thế có được không?

Quách Dương Thần vô thức tiến lại gần cô thêm một bước nữa, anh nghe thấy giọng nói của chính bản thân mình vang lên, nhẹ nhàng không chút do dự.

- Tiểu Lan, cô có bạn trai chưa?



Câu nói này còn khiến cho Quách Dương Thần chấn kinh, chứ đừng nói là Tiểu Lan. Anh cũng không biết tại sao lại mở miệng ra hỏi cô một câu ngốc nghếch như vậy, mới hôm qua gặp cô thôi mà. Nhưng mà, có trời mới biết từ hôm qua tới giờ đầu óc anh toàn hình ảnh cô, cùng với sự ngây thơ đáng yêu của cô. Liệu cái này có được coi là tình yêu sét đánh không?

Tiểu Lan há hốc mồm, trợn tròn đôi mắt xinh đẹp khó hiểu mà nhìn Quách Dương Thần. Cớ sao anh lại hỏi như vậy? Anh hỏi vậy là có ý gì? Cô không rõ, chính cô cũng không rõ cảm xúc lúc này của mình là gì nữa.

Chỉ biết là khi nghe anh hỏi câu đó, trái tim cô lại càng đập loạn hơn.

- Tôi...tôi chưa có.

Cô e thẹn như đóa hoa mới chớm nở, ngượng ngùng không dám nhìn người đàn ông trước mặt. Câu trả lời của cô khiến cho anh vui mừng, anh thật sự vui mừng.

Anh biết rõ hành động hôm nay của mình là quá lố, nhưng anh cũng muốn thử tin một lần vào tình yêu sét đánh xem sao?

- Tiểu Lan , cô rất sợ bị đuổi việc phải không?

Quách Dương Thần dò hỏi, câu nói có chứa đựng sự đểu cáng y như boss của mình, nhưng với tính cách ngây thơ của Tiểu Lan, đương nhiên là cô không nhận ra. Nghe anh nói vậy, cô bắt đầu lo lắng không thôi.

Rốt cuộc anh có ý gì?

- Tôi..ở nhà còn phải nuôi bố mẹ già, không thể mất công việc này được. Thư kí Quách, tha thứ cho tôi lần này đi mà...

Nhìn vẻ thờ ơ lãnh đạm trong con mắt anh, cô liền vội vã giải thích, rồi lại mang gia cảnh của mình ra để rủ lòng thương hại của anh.

Ánh mắt anh lóe lên ý cười, nhưng cũng nhanh chóng giả vờ nghiêm túc. Cô gái ngây thơ này thật là dễ thương mà.

- Cô có biết sự việc này rất nghiêm trọng không hả? Chiếc áo này của tôi rất đắt đó.



Quách Dương Thần cố ý hù dọa Tiểu Lan một chút thôi, thật không ngờ cô lại dễ bị lừa như vậy.

Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt như cắt...

- Xin lỗi thư kí Quách, anh là người rộng lượng, tha thứ cho tôi lần này đi có được không? Tôi hứa sẽ không tái phạm mà huhu...

Tiểu Lan cuống cuồng lên, dường như cô sắp khóc. Cô không nghĩ mọi chuyện lại trở nên nghiêm trọng như vậy. Nếu như mà mất công việc này thì...

Thì cô cũng không dám nghĩ tới những ngày tháng tiếp theo của mình sẽ như thế nào nữa.

Quách Dương Thần chăm chút nhìn Tiểu Lan, dường như bị sự đáng yêu ngây thơ của cô làm cho bật cười. Anh khẽ nhếch môi, xấu xa nói:

- Vẫn còn một cách duy nhất.

- Cách gì vậy?

- Làm người yêu của tôi.

Hả...?

...

Cho tới giờ, khi Tiểu Lan nhớ lại về ngày này thì lại ngẩn ngơ cười tủm tỉm một mình. Thật không ngờ, đôi lúc thư kí Quách cũng lãng mạn như vậy, cô còn tưởng anh mà một khúc gỗ cơ.

Ngày hôm đó cô cuối cùng cũng gật đầu đồng ý không chút do sự, ngày hôm đó thật đẹp, đẹp như một đóa hoa tình yêu đang dần chớm nở trong cô và anh.

Hết ngoại truyện.