Ngoại truyện này viết riêng về cặp Tiểu Lan và Quách Dương Thần, không liên quan tới nội dung của truyện.
-----
Quách Dương Thần theo Lục Tề Nam làm việc đã lâu, trước giờ anh vẫn luôn trung thành với tổng tài của mình, cận lực làm việc vì tổng tài. Cả đời anh, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ yêu ai, chưa bao giờ ngờ tới mình sẽ kết hôn.
Trước khi gặp Tiểu Lan, trong mắt anh phụ nữ thật thật phiền phức, tình yêu thật nhàm chán.
Vào một ngày đẹp trời, đẹp như tình yêu bắt đầu chớm nở. Tiểu Lan từ quê lên thành phố làm việc, được làm giúp việc cho người họ Lục, cô rất vui mừng. Từ lâu cô đã nghe danh Lục thị lẫy lừng, là một trong những tập đoàn trang sức xa xỉ nhất thế giới. Làm người giúp việc ở đây, lương tháng cũng rất hậu hĩnh nha. Còn được bao ăn bao ở, còn gì bằng?
Nghĩ đến còn bố mẹ già ở quê, Tiểu Lan càng quyết tâm hơn. Cô tự nhủ mình sẽ làm việc thật chăm chỉ, cận lực để bố mẹ không cần phải lo lắng cho mình. Hơn nữa còn giúp cho bố mẹ một phần nào đó gánh nặng trong cuộc sống. Lần đầu tới biệt thự, cô cũng thấy có rất nhiều giúp việc mới tuyển như cô, tất cả đều mặc đồng phục rồi dàn hàng ngang, cô cũng trong số đó.
Quản gia bước lên, dạy phép tắc lễ nghi cho người giúp việc mới tới. Tuyệt đối không ai được phép sai sót gì, nếu không chỉ có quấn gói và rời đi mà thôi. Tất cả người giúp việc mới đều tinh thần căng như chão, tập trung nghe quản gia giao công việc cho mình.
- Các cô gái, đã hiểu hết quy tắc trong Lục gia chưa?
Nói được một hồi, quản gia chốt lại một câu. Ngay lập tức tất cả người giúp việc đều cùng nhau đồng thanh:
- Rồi ạ.
- Vậy bây giờ đi làm việc đi. Phải nhớ, tuyệt đối không được xảy ra sai sót gì. Nếu không trợ lí Quách sẽ giáng tội.
Mọi việc lớn nhỏ trong biệt thự hầu như không cần Lục Tề Nam động tay động chân tới, vì hắn có cánh tay đắc lực nhất là thư kí kiêm trợ lí Quách Dương Thần rồi mà. Mọi quyền hành đối với việc tuyển chọn người làm đều giao cho Quách Dương Thần hết cả. Cho nên trong cái nhà này cũng như tập đoàn Lục thị, Quách Dương Thần chỉ dưới Lục Tề Nam mà thôi, còn lại tất cả nhân viên của Lục gia và Lục thị đều phải nghe theo anh.
Tiểu Lan được phân đi dọn dẹp ngoài vườn, cắt tỉa cây cảnh rồi tưới tiêu cẩn thận. Trong lúc tưới cây, không may cô hất nước phải một người đàn ông cao lớn mặc áo vest đen. Cô lập tức cúi đầu xin lỗi ríu rít, trong lòng hoảng sợ vô cùng:
- Xin lỗi ngài, xin lỗi...
Cô cứ nghĩ anh ta sẽ mắng cô...
- Được rồi, phụ nữ phiền chết đi được.
Quách Dương Thần phủi phủi tay đuổi Tiểu Lan đi, khi nãy anh còn đang thất thần chuyện Lục thiếu đích thân loại bỏ nhân viên do chính tay anh kĩ lưỡng tuyển chọn. Trước giờ Lục thiếu không bao giờ quan tâm tới mấy việc này cơ mà, tại sao hôm nay hắn lại đích thân loại bỏ nhân viên ứng tuyển tên Khả Như cơ chứ?
Khả Như đã đắc tội tình gì với Lục thiếu gia sao?
Không ngờ đang mải suy nghĩ thì bị người giúp việc vô tình hất nước trúng. Thật không còn gì sui sẻo bằng ngày hôm nay.
Tiểu Lan thấy Quách Dương Thần không mắng mình, thở phào nhẹ nhõm. Cô vẫn tiếp tục cúi đầu xin lỗi:
- Xin lỗi ngài, hay là để tôi giặt lại đồ hộ ngài?
Giọng nói của Tiểu Lan lại cất lên một lần nữa, theo phản xạ, Quách Dương Thần ngẩng đầu lên nhìn cô gái nhỏ ở trước mặt mình, khẽ nhíu mày. Cô vẫn chưa đi sao?
Nhưng khi nhìn thấy Tiểu Lan, Quách Dương Thần hơi ngẩn người hồi lâu. Mãi một lúc sau, anh mới tự nhiên cởϊ áσ vest ra và đưa cho cô:
- Vậy thì phiền cô rồi.
Chính bản thân Quách Dương Thần cũng không biết tại sao mình lại làm vậy nữa. Khi đưa áo vest cho cô, hai ánh mắt nhìn nhau hồi lâu.
Thấy Quách Dương Thần nhìn mình chằm chằm, Tiểu Lan xấu hổ lập tức cúi đầu, tay vẫn nhận chiếc áo vest bị ướt từ tay anh.
- Dạ, tôi sẽ đi giặt ngay đây ạ.