Chát!
Trong phòng vang lên tiếng tát chói tai mà Cố Đông trao cho Khả Như, anh lớn tiếng quát cô, không cần biết cô đang trong bộ dạng như nào?
- Tại sao cô lại làm vỡ nó?
Cố Đông chán ghét nhìn Khả Như, chưa bao giờ anh chán ghét cô như vậy. Khả Như với danh nghĩa là Cố phu nhân cơ mà. Vậy mà giờ đây Cố Đông lại đưa cô gái khác về nhà mà quát nạt cô, giày vò cô.
Khả Như chỉ biết khóc, cô quỳ xuống và nhặt từng mảnh vỡ vụn của chiếc bình hoa.
- Em xin...lỗi...
Mỗi ngày cũng giống như mỗi ngày, cô đều bị Cố Đông đánh đập như vậy. Dù anh không tát cô thì Thanh Vy - tình nhân của anh cũng gây chuyện với cô để hành hạ thân xác cô thêm.
Chiếc bình đó đâu phải Khả Như làm vỡ, mà là Thanh Vy. Cô ta thông minh liền đổ hết mọi tội lỗi cho cô. Còn cô chỉ biết chịu đựng, mỗi ngày đều vậy.
- Anh, chúng ta đi thôi.
Thanh Vy nhìn Khả Như đầy khinh miệt, sau đó khoác tay Cố Đông lên tầng.
Trong lúc nhặt mảnh vỡ, Khả Như vô tình chạm vào những mảnh vỡ khiến tay cô bị chảy máu. Cô chỉ biết cắn răng mà chịu đựng.
- Nhặt xong rồi ra ngoài vườn quỳ cho tôi.
Tiếng của Cố Đông vọng ra. Khả Như biết anh lên tầng cùng Thanh Vy là làm những chuyện ấy. Nɠɵạı ŧìиɧ công khai như vậy có vui không? Nhiều lúc cô tự hỏi bản thân như vậy. Nhớ lại 2 năm trước, cô và Cố Đông và Khả Ái thân nhau biết bao nhiêu. Là bộ ba thân nhất của trường, được bao người ngưỡng mộ. Khả Ái là em gái ruột của Khả Như.
Khả Như yêu Cố Đông như vậy nhưng Cố Đông anh lại yêu Khả Ái. Cô biết vậy nên chỉ âm thầm bên anh mà thôi. Và anh cũng chỉ coi cô như người bạn thân rất thân của mình mà thôi.
Ngày mà Cố Đông cầu hôn Khả Ái, cô ấy đã từ chối. Lí do là vì Khả Như cô cũng yêu anh, Khả Ái không nỡ nhìn chị mình đau khổ. Với lại thật sự Khả Ái chỉ coi Cố Đông như một người bạn mà thôi.
Sau đó Khả Ái bỏ đi rất nhanh và bị tai nạn giao thông. Khi Cố Đông chạy tới nơi thì thấy Khả Như đang khóc lóc ngồi cạnh em gái mình. Bên cạnh Khả Như là chiếc xe gây tai nạn, chủ chiếc xe đã bỏ trốn rồi.
Vì thế Cố Đông đã nghĩ rằng vì mình tỏ tình với Khả Ái nên Khả Như mới tông xe vào Khả Ái. Với lại vì Khả Như đe doạ nên Khả Ái mới từ chối anh.
Mà cho dù Khả Như có giải thích thế nào đi chăng nữa, Cố Đông cũng không tin. Anh một mực không tin cô:
- Dù cho không phải là do cô tông xe thì trong mắt tôi cô cũng chính là người gϊếŧ Khả Ái. Nếu không phải vì cô, Khả Ái cũng sẽ không từ chối tôi. Và rồi cô ấy sẽ không bỏ đi để bị tai nạn giao thông.
Cố Đông bây giờ hận Khả Như tận xương tủy, anh gán ghép cho cô tội danh gϊếŧ em gái mình. Cưới cô về chỉ là để thay thế Khả Ái, ngày ngày giày vò cô từng chút một mà thôi.
Còn Cố Đông thì ngày nào anh cũng đi sớm về khuya, rồi lại đưa biết bao cô tình nhân về nhà.
Mấy cô tình nhân đó cũng chỉ coi Khả Như như không khí, như người giúp việc...
Nhặt mảnh vỡ xong, Khả Như lặng lẽ bước ra ngoài sân và quỳ đó. Tự nhiên mưa nặng hạt rơi xống, cô ngẩng mặt lên nhìn trời. Và cô khóc, nước mắt cô hoà lẫn cơn mưa.
- Em không có bảo Khả Ái từ chối anh, em thật sự không biết gì mà... Tại sao anh lại không tin em chứ?
Tình cảnh của Khả Như hiện giờ thật đáng thương, oan ức mà chẳng thể nói ra. Mà nói ra Cố Đông cũng đâu có tin. Phí sức!
Mưa ngày càng nặng hạt, nước mưa dội thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cô cảm giác trời đất tối dần. Và cô cũng từ từ mà ngã xuống đất.
_____
Tỉnh lại thì Khả Như đã nằm trong phòng rồi. Lúc nãy đang quỳ thì Khả Như kiệt sức và ngất đi, là quản gia Hạ đã đưa cô vào nhà. Bà rất thương cô, thấy cô tiều tụy như vậy bà liền nhờ bác sĩ Phong khám giúp.
- Cố phu nhân, cô đã có thai được 1 tháng rồi.
Bác sĩ Phong chậm rãi nói, Khả Như bất ngờ trố mắt nhìn bác sĩ Phong, miệng lắp bắp.
- Tôi...có thai?
- Đúng vậy. Cơ thể phu nhân giờ rất yếu, cần phải nghỉ ngơi nhiều. Tôi sẽ báo cho Cố thiếu...
- Đừng, xin anh hãy giữ bí mật. Tôi...
Bác sĩ Phong thấy cô luống cuống như vậy thì cũng hiểu được phần nào. Anh cũng biết Cố thiếu gia thường ngày bạc đãi Cố phu nhân. Thở dài một cái, bác sĩ Phong gật đầu.
- Tôi sẽ giúp phu nhân, nhưng cô nhớ nghỉ ngơi cho khoẻ để đảm bảo an toàn cho đứa bé.
- Cảm ơn bác sĩ Phong, tôi mang ơn anh...
- Cố phu nhân đừng khách sáo, vậy tôi đi đây.
Buổi tối...
- Khả Như, đem bữa tối lên cho tôi và Thanh Vy.
Cố Đông ra lệnh. Quản gia Hạ thấy cô mệt mỏi liền nói đỡ.
- Cố phu nhân, để tôi.
- Không cần đâu ạ, con tự mang được.
Khả Như cố lấy chút sức để bê khay thức ăn nặng lên tầng. Cánh cửa khe khẽ mở, cô nhìn thấy hai người họ đang ân ái với nhau. Những tiếng tìиɧ ɖu͙© dâʍ đãиɠ vang lên, cô chỉ đứng bên ngoài nhìn, chờ họ làʍ t̠ìиɦ xong rồi mới bước vào.
Reng!
Tiếng vỡ chói tai của khay thức ăn vang lên. Vì thức ăn trên tay nặng quá nên Khả Như đã trượt tay khiến khay thức ăn vỡ tung toé dưới đất.