Chương 32

Trong khi tin xấu đang lên hot search, Giản Ninh đang chuẩn bị về nhà nên cô đến phim trường đón Cố Sênh Ca luôn.

Là tổng giám đốc của Thần Ngu, Trần Hiểu Na biết về vụ bê bối trước tiên, cô ta đến phòng của Giản Ninh để tìm cô, hỏi dò: "Cậu... không sao chứ?"

Giản Ninh nhướng mày: "Tôi có thể làm sao chứ?"

“Hot search.” Trần Tiểu Na nghiêm túc nhìn vẻ mặt của cô, nghi ngờ hỏi: “Cậu không xem hot search à?”

"Ồ." Giản Ninh lườm cô ta một cái, nhún vai thờ ơ nói: "Xem rồi! Liên quan gì đến tôi? Cho dù bọn họ có lên giường với nhau cũng không liên quan gì đến tôi."

Tất nhiên là cô đã xem rồi, Triệu Huy đã báo cáo với cô ngay khi cậu ta nhìn thấy hot search.

Bây giờ cô chỉ có quan hệ lợi ích dòng họ với Dung Thiếu Ngôn và họ không có mối liên hệ nào khác.

Trần Hiểu Na cẩn thận quan sát biểu hiện của cô và cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy cô thực sự không quan tâm. Xem ra chị em tốt của cô ta đã thật sự buông tay, buông được là tốt, cô ta còn thấy mừng cho cô.

Lần này Giản Ninh đến phim trường là vì cô thật sự có việc nên bà Chu đành phải để cô đi.

Giản Ninh đến phim trường và nhìn thấy Triệu Thư đang chỉ đạo quay phim. Người này thường mặc quần áo trông có vẻ ăn chơi, nhưng khi nghiêm túc lại khá thu hút.

Khi kết thúc quay, thấy cô đi tới, Triệu Thư lập tức bước nhanh đến, cười híp mắt: “Cuối cùng cũng gặp cậu, khoảng thời gian này không liên lạc với Ninh Ninh cũng không phải lỗi của tôi, tất cả là do bố tôi.”

Ông ta nói cái gì mà làm việc thì tập trung mà làm việc đi, đừng tưởng anh ta không biết chẳng qua bố mình đầu hàng trước sự uy hϊếp của Dung Thiếu Ngôn mà thôi.

Giản Ninh không khỏi buồn cười, cuối cùng Triệu Thư nói muốn ăn tối với cô nhưng cô đã từ chối. Ngay cả khi cô muốn chơi bời qua đường, thì người đó cũng không phải là anh ta.

Trên đường trở về, Cố Sênh Ca ngồi cạnh Giản Ninh, Triệu Huy lái xe.

Giản Ninh nhìn Cố Sênh Ca và hỏi một cách tùy ý: “Em thấy thế nào? Có tiến triển gì không?"

Cố Sênh Ca lại trả lời một cách thành thật và có quy củ như một học sinh bị kiểm tra bài tập về nhà: “Có, em đã học hỏi bọn họ.”

"Vậy thì tốt." Giản Ninh gật đầu, sau đó chợt nghĩ tới điều gì mà nghiêm túc nhìn cậu nói: "Sau này em định chú tâm phát triển cái gì? Ca hát hay diễn xuất?"

Trải qua khoảng thời gian này, cô coi như đã làm quen với nghề người đại diện, bắt đầu vạch đường đi cho bạn nhỏ.

Cố Sênh Ca chớp chớp đôi mắt cún con, gần như không suy nghĩ mà nghiêm túc nói: "Em muốn đóng phim."

Thật ra giấc mơ âm nhạc đã được thực hiện từ trước, bây giờ cậu cảm thấy rằng việc diễn xuất khá thú vị.

Quan trọng hơn là đóng phim có thể kiếm tiền, mà cậu thì muốn kiếm tiền cho chị gái mình!

Giản Ninh nhướng mày, hơi ngạc nhiên: "Em nghĩ kỹ chưa?"

Cố Sênh Ca gật đầu, nắm chặt tay đang để trên đầu gối, nhìn cô cười rạng rỡ nói: "Em muốn thử một cái gì đó khác biệt."

“Được.” Giản Ninh gật đầu đồng ý.

Gió mùa hè thổi vào từ cửa sổ xe, thổi tung mái tóc dài của cô ra phía trước, Giản Ninh giơ tay vén tóc ra sau tai, cô đột nhiên cau mày kêu một tiếng rồi nhìn Cố Sênh Ca nói: "Mau giúp chị, tóc chị bị kẹt vào bông tai rồi."

Cố Sênh Ca hơi ngạc nhiên trợn tròn mắt, sau đó nhanh chóng tiến lên giúp cô, cậu cẩn thận vén sợi tóc rối quanh bông tai ra. Chỉ là khoảng cách giữa họ hơi gần, dường như đây là lần đầu tiên hai người gần nhau như vậy, cậu căng thẳng đến nỗi run cả tay.

Ở khoảng cách gần như vậy, cậu có thể nhìn thấy những sợi lông tơ nhỏ xíu trên mặt chị gái mình, vành tai của cô trắng nõn non mềm khiến cậu không dám quá mạnh tay.

Giản Ninh không để ý mà còn nghiêng người lại gần để tiện cho cậu gỡ tóc ra, lên tiếng an ủi: “Đừng căng thẳng, cứ thong thả.”

“Vâng.” Cố Sênh Ca khẽ đáp, mím môi, ổn định lại tâm trạng.

Đôi tai của chàng trai đỏ bừng vì căng thẳng, thậm chí mồ hôi còn túa ra trên trán cậu.

Có lẽ là bởi vì Cố Sênh Ca còn khá nhỏ nên Giản Ninh không hề coi cậu là đàn ông mà chỉ coi cậu là một đứa nhỏ giống như em trai. Nhưng cô quên mất rằng dù cậu có nhỏ tuổi đến đâu thì cũng đã là một người đàn ông trưởng thành.

Cuối cùng cũng gỡ xong, Giản Ninh xoa xoa lỗ tai hỏi: "Về chỗ của em trước hay là đến chỗ chị nấu chút gì?"

Mắt Cố Sênh Ca lấp lánh, cậu nắm chặt tay, ngoan ngoãn cười nói: "Về nhà chị trước đi.”

Giản Ninh gật đầu rồi bảo với Triệu Huy.



Buổi tối, khi Dung Thiếu Ngôn trở lại nhà tổ thì phát hiện Giản Ninh không có ở nhà, vì vậy cậu đã hỏi bà Chu: "Mẹ, Ninh Ninh đâu?"

Bà Chu đang ngồi trên sofa xem ti vi với sắc mặt không mấy vui vẻ, bình tĩnh nói: "Ninh Ninh đi làm rồi, tối nay không về, có lẽ sau này cũng sẽ không về nữa."

Dung Thiếu Ngôn khẽ cau mày, nói: "Sao vậy ạ?"