Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Em Nói Thế Nào

Chương 5: Khó phục vụ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếu Gia Thụ thật vất mới chờ được đến lúc tan làm, đang chuẩn bị tìm một quán cà phê để nghỉ trưa, lại bị Phương Khôn gọi lại, nói là Quý Miện mời cậu cùng nhau đi ăn cơm.

Cấp trên đã hẹn rồi, Tiếu Gia Thụ sao có thể không đáp ứng, vừa đến nơi, ngẩng đầu lên, sắc mặt tức khắc thay đổi.

Thân là ảnh đế, nơi mà Quý Miện đến đều là nơi có tính riêng tư và an toàn cực cao.

Nhà hàng Tây này là một thương hiệu nổi tiếng quốc tế, đầu bếp ba sao Michelin tự mình tọa trấn, hương vị rất tốt.

Nhưng đó không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là thứ đang bày ra trước mắt, bò bít tết chín năm phần… Trước đó, Tiếu Gia Thụ ở nhà vài tháng, mỗi ngày ăn khoai lát, mì ăn liền, que cay và đồ ăn vặt, nên trong miệng nổi lên bảy tám vết loét, mỗi ngày uống nước đều là khổ hình, huống chi là ăn thịt.

Cậu đã có thể tưởng tượng được, khi nhai miếng thịt bò vừa khô vừa dai kia vào trong miệng, cọ sát với miệng, cọ xát, cọ xát… Sẽ là một loại cảm giác đau muốn sảng như thế nào.

Cậu là một ma mới, BOSS thì lại đang ở trước mặt, Tiếu Gia Thụ miễn cưỡng áp xuống sợ hãi miệng vị loét, run rẩy mà cắt ra một khối thịt bỏ vào trong miệng, nhai như bình thường.

Cậu cho rằng mình che giấu rất khá, nhưng ở trong mắt của Quý Miện cùng Phương Khôn, vẻ mặt của cậu giống như đang ăn độc dược vậy.

“Bò bít tết không hợp khẩu vị sao?” Quý Miện nhẹ nhàng nói.

“Không, nó rất ngon!” Tiếu Gia Thụ vội vàng xua tay, lại ngửa đầu nuốt xuống miếng thịt chưa kịp nhai, mắt cùng lông mày đều nhíu chặt thành một đoàn.

Quý Miện, “…”

Phương Khôn cười giảng hòa, “Uống rượu không? Rượi nho ở nhà hàng này rất ngon, cậu muốn nếp thử không?”

Rượu?

Một loại thức uống khi vừa vào miệng sẽ như axít đang ăn mòn vết loét, do đó khiến người ta đau đớn muốn chết?

Trong lòng Tiếu Gia Thụ muốn rơi nước mắt, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười, “Được a, cảm ơn anh Khôn.”

Phương Khôn lần lượt rót hai ly rượu đưa cho Quý Miện cùng Tiếu tiểu thiếu gia mỗi người một ly, đang chuẩn bị vừa uống rượu vừa đề cập chút chuyện về việc hợp đồng, lại thấy Tiếu tiểu thiếu gia lộ ra biểu tình dữ tợn, sau đó nhanh chóng cúi đầu.

“Sao thế? Rượu cũng không hợp khẩu vị của cậu sao?” Quý Miện mỉm cười nhìn cậu.

“Không! Rượu, uống, rất, ngon!” Tiếu tiểu thiếu gia đã đau đến mức không nói lên lời, khuôn mặt tuấn tú còn đen hơn cả đít nồi.

Quý Miện, “…”

Phương Khôn ha ha cười, “Thích thì uống nhiều một chút.” Dứt lời lại rót cho Tiếu tiểu thiếu gia một ít rượu nữa.

Khổ thân Tiếu Gia Thụ thích sĩ diện, giờ cậu cảm thấy mình sống một ngày như dài bằng một năm, bàn tay cầm ly rượu run lên.

Cậu thề, chỉ cần mình còn sống đi ra khỏi nhà hàng này, sau này sẽ không ăn thực phẩm bẩn nữa.

Ngay khi nội tâm của cậu phát ra tín hiệu SOS mạnh mẽ, một người phụ nữ trung niên tầm 40 tuổi bước đến, trước tiên chào hỏi với Phương Khôn, Quý Miện một tiếng, sau đó thân mật vô cùng mà nhéo nhéo mặt của Tiếu Gia Thụ, “Tiểu Thụ Miêu, về nước cũng không đến thăm dì Tô của con à?”

“Dì Tô? Dì cũng ăn ở đây sao?” Tiếu Gia Thụ suýt chút nữa vui đến phát khóc, vội vàng đứng lên ôm bà một cái, đang muốn giới thiệu những người ở đây một chút, liền nghe dì Tô nói, “Tiểu Khôn, tôi mượn người đi đây, mấy cậu ăn đi, tôi đã thanh toán rồi.”

“Ai nha chị Tô, sao lại có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?” Phương Khôn còn muốn khách khí vài câu, nhưng người kia đã kéo Tiếu tiểu thiếu gia cao lớn lôi đi, chỉ để lại một chỗ trống cùng ly rượu đó.

“Tiếu Gia Thụ vậy mà có quen biết với Tô Thụy, tài nguyên nhân mạch của cậu ta thật sự rất mạnh a!” Phương Khôn nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chậm rãi nói, “Xem ra em chưa chắc có thể ký với cậu ta được rồi. Nhưng như vậy cũng tốt, tính tình kém, kỹ thuật diễn kém, quản lý không tốt biểu tình, khó hầu hạ, sau bữa ăn này, em có thể bỏ qua ý tưởng trước đó được rồi. Cậu ta như vậy, muốn nổi tiếng rất dễ dàng, nhưng muốn nổi tiếng lâu dài sợ là rất khó, chỉ cần tham gia một chương trình thực tế, chỉ cần một giây lộ ra tính cách thật, sau đó rất dễ bị tẩy chay.”

Quý Miện không trả lời, chỉ nhẹ nhàng lắc ly rượu vang đỏ trong tay.

Ở trong nhà hàng thích nhất, ăn thịt bò và uống rượu vàng đỏ, không ai làm phiền chính là trạng thái lý tưởng nhất.

“Thôi bỏ đi, thật ra em cũng không thích ký về một tiểu tổ tông. Đi theo anh lại quá tốt, đem theo người khác ngược lại sẽ không quen.” Phương Khôn cắt một miếng thịt bò bỏ vào trong miệng, nheo mắt thưởng thức, “Ăn ngon quá, đầu lưỡi của Tiếu Gia Thụ chắc chắn có vấn đề.”

Bên kia, Tiếu Gia Thụ đi theo Tô Thụy tiến vào phòng riêng, lập tức bật ra gương mặt thống khổ, “Dì Tô a, cho con một ly nước để súc miệng!”

“Con bị làm sao vậy?” Tô Thụy vội vàng đem ly nước đặt trên bàn đến.

“Con đang bị loét miệng, lúc nãy còn uống rượu nữa.” Tiếu Gia Thụ súc miệng xong ngay cả nước mắt cùng trào cả ra, nhìn rất giống một con Husky bị ủy khuất, chọc Tô Thụy cười ha ha không ngừng.

Bà đã từng là người đại diện của Tiết Miểu, sau đó hai người hùn vốn mở một công ty quản lý, mấy năm trước cùng nhau lên kế hoạch cho hoạt động thi tuyển tài năng nữ, mở ra thị trường thi tuyển tài năng sôi nổi trong nước, cũng khiến cho công ty hoàn toàn đứng vững vàng gót chân trong giới giải trí.

Về mối quan hệ, hai người còn muốn thân thiết hơn cả chị em ruột, Tô Thụy lại là người theo chủ nghĩa độc thân, không kết hôn không sinh hài tử, con trai của Tiết Miểu cũng là con trai của bà.

Bà là nhìn Tiếu Gia Thụ lớn lên, cho nên rất quan tâm đến cậu, lập tức để trợ lý đi mua thuốc nhiệt miệng, rồi giáo huấn cậu một trận, yêu cầu cậu phải chú ý đến bản thân một chút, sau đó mới bắt đầu hỏi đến công việc của cậu.

“Bọn họ căn bản không sắp xếp công việc cho con, xem con như vật trang trí vậy.” Tiếu Gia Thụ có chút ủy khuất, sau đó nhe răng trợn mắt mà uống một ngụm súp kem bơ nấm.

Vừa nãy cậu đã định gọi súp rồi, nhưng Quý Miện có vẻ thực bá đạo, nói là mời khách, trên thực tế món ăn đã được chuẩn bị sẵn từ sáng rồi, cậu căn bản không có quyền lựa chọn.

“Vậy để dì nói chuyện với Tu Trường Úc.” Tô Thụy lập tức cầm lấy di động.

“Đừng đừng đừng,” Tiếu Gia Thụ vội vàng ngăn cản, “Con là người mới, bọn họ không tin tưởng năng lực của con, cho nên mới như vậy. Dì Tô, dì nếu để chú Tu ra mặt giúp con, đồng nghiệp sẽ càng khinh thường con. Con nhất định sẽ nỗ lực học tập, nghiêm túc làm việc, có việc sẽ giành làm, lâu ngày, mọi người sẽ hiểu được con là người như thế nào, cũng sẽ dần dần chấp nhận con. Đây là giai đoạn mà bất kỳ người mới nào cũng phải trải qua, con có thể xử lý tốt.”

Tô Thụy thấy khuôn mặt cậu như đang theo đuổi một sứ mệnh thiêng liêng nào đấy, bỗng nhiên đỡ trán cười rộ lên, “Tiểu Thụ Miêu, sau con có thể ngọt như vậy chứ? Đừng làm cho Quan Thế nữa, đến chỗ dì đi.”

“Không được, mẹ đã đồng ý với chú Tu rồi, không thể không giữ chữ tín được. Công chuyện là một việc rất nghiêm túc, sao có thể nói đi ăn máng khác liền đi ăn máng khác được.” Tiếu Gia Thụ một bên lắc đầu một bên ăn súp.

“Thôi được rồi, Tiểu Thụ Miêu của chúng ta đã trưởng thành thành một cây đại thụ cao lớn rồi.” Tô Thụy yêu thương mà sờ sờ đầu cậu, nói, “Chiều mai con đến công ty chơi một chuyến đi. Super New Voice Generation đã đến vòng chung kết rồi, rất náo nhiệt.”

“SUPER New Voice Generation” là chương trình chủ chốt mà công ty Thụy Thủy của Tô Thụy cùng Tiết Miểu hùn vốn mở ra, tìm kiếm tài năng khắp cả nước, có sức ảnh hưởng rất lớn, cứ hai năm tổ chức một lần.

Lần này lại cùng với Quan Thế hùn vốn tổ chức, độ nổi tiếng thì không cần bàn tới, khi phát sóng đã liên tục phá kỷ lục rating, nổi tiếng đến mức bùng nổ.

Ngay cả Tiếu Gia Thụ vừa về nước không lâu cũng biết đến một chút tin tức về “SUPER New Voice Generation”.

“Đã đến chung kết rồi sao? Mấy tập trước con còn chưa kịp xem.” Tiếu Gia Thụ không biết cách nói chuyện của mình dễ đâm tổn thương người khác lắm.

Cũng may Tô Thụy hiểu rõ về tính cách của cậu, không cho đó là ngỗ nghịch, “Trận chung kết mới là đặc sắc nhất. Con đến xem, ta cho con ngồi ghế VIP, các ca sĩ đợt này rất không tồi.”

“Không được a, con còn muốn làm việc. Con là trợ lý của Quý Miện, không thể bỏ bê nhiệm vụ của mình.” Tiếu Gia Thụ nghiêm trang cự tuyệt.

Thân là ma mới, cậu cũng không thể đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày được.

Tô Thụy đỡ trán, “… Quý Miện cũng tới đấy, hắn là giám khảo của vòng chung kết này.”

“Nga, vậy thì được. Không cần cho con vé VIP, con đứng trên bục ban giám khảo là được rồi, lỡ như Quý Miện có việc gì cần thì có thể tìm con bất cứ lúc nào.” Tiếu Gia Thụ nghiêm túc nghĩ nghĩ, lúc này mới đồng ý.

Tô Thụy, “…”

——

Ngày đầu tiên đi làm ăn không ngồi rồi trải qua một ngày, chiều ngày hôm sau, Quý Miện quả nhiên mang theo Tiếu Gia Thụ đến trụ sở của Thụy Thủy.

Là một công ty mới nổi lên chưa đầy mười năm, thành tích mà Thụy Thủy có được hơn xa rất nhiều các công ty có lịch sử lâu đời hơn, đứng top 3 công ty đứng đầu trong giới.

Trụ sở chính của nó được đặt ở trung tâm thành phố, mà trận chung kết này được tổ chức ở sân vận động bên cạnh, có thể chứa được 50.000 khán giả.

“Quý ca cần phải trang điểm, cậu ngồi ở đây chờ một chút, đừng chạy lung tung.” Phương Khôn nói với Tiếu tiểu thiếu gia, mà đối phương còn đang mải nhìn trái nhìn phải, giống như bà ngoại Lưu đang bước vào Đại Quan Viên.

“Được a.” Tiếu Gia Thụ ngồi ở dựa trên chiếc ghế sô pha bên cạnh cửa sổ, vẫn nghĩ về sân khấu lớn mà cậu vừa nhìn thấy lúc nãy: Thật cao, thật rộng lớn a, phía dưới là biển người tấp nập, khi đứng phía trên hát sẽ có cảm giác thế nào nhỉ?

Nhưng cậu cũng chỉ ảo tưởng một chút thôi, cả đời này cũng không thể biết được đáp án là gì.

Quý Miện dường như rất mệt mỏi, vừa nhắm mắt đã chìm vào giấc ngủ.

Động tác của chuyên viên trang điểm càng thêm cẩn thận, ngay cả hô hấp cũng chậm lại rất nhiều.

Nửa giờ sau, sân khấu đã chuẩn bị ổn thoả, giám khảo cũng long trọng lên sân khấu, các thí sinh cũng đang vừa hát vừa nhảy mà bắt đầu biểu diễn.

Tiếu Gia Thụ thật sự đứng dưới đài của ban giám khảo, đứng cùng một chỗ với nhϊếp ảnh gia.

Phương Khôn lại ngồi ở phía sau đài ban giám khảo, hơi nghiêng về phía trước là có thể nói chuyện được với Quý Miện rồi.

Các thí sinh có thể bước vào vòng chung kết đều rất mạnh, những màn biểu diễn cũng rất xuất sắc, người xem liên tục vỗ tay thét chói tai, khiến bầu không khí càng náo nhiệt hơn.

Tiếu Gia Thụ bị không khí xung quanh ảnh hưởng, không thể không nới lỏng cà vạt, đôi mắt từ trước đến nay luôn trầm tính đột nhiên phát sáng lên, máu toàn thân như đang thiêu đốt, đầu óc như đang bùng cháy sôi sục.

Thí sinh cuối cùng cũng bước lên sân khấu, cô rất xinh đẹp, khí chất nhìn qua có vẻ nhu nhược, nhưng lúc cất tiếng hát lại rất mạnh mẽ, tiếng nói như kim loại, nặng nề mà lạnh lẽo.

Cô là người được yêu thích nhất trong tất cả các thí sinh, cuộc thi còn chưa kết thúc đã có được rất nhiều fans, ngay cả khi không trở thành quán quân được, tương lai của cô cũng rất không tồi.

Khán giả càng cuồng nhiệt hơn, giống như đang muốn lật trời, nhưng Tiếu Gia Thụ lại ngây ngẩn cả người, đôi mắt lăng lăng nhìn chằm chằm nữ thí sinh đó, biểu tình khó đoán.

Nghe qua giọng nói độc đáo này, y như được mang về hồi ức quá khứ, khó có thể quên nhất, chật vật nhất.
« Chương TrướcChương Tiếp »