Chương 4: Công việc đầu tiên

Nếu phải trở thành trợ lý của Quý Miện, đương nhiên việc đầu tiên là phải tìm hiểu về người này.

Vừa về đến nhà Tiếu Gia Thụ đã mở máy tinh ra tra cứu tin tức, sau đó chấn kinh rồi.

Quý Miện là ảnh để đầu tiên trong nước giành được giải Kim Mã, Kim Tượng, Kim Kê, Bách Hoa, Hoa Biểu, trở thành Mãn Quán Anh Đế đầu tiên trong nước, ở nước ngoài cũng thu được vô số giải thưởng lớn, rất nhiều lần đạt được giải Oscar cho hạng mục nam diễn viên xuất sắc nhất, lý lịch rất tốt và không có bạn bè.

Nhân phẩm càng không có gì phải bắt bẻ, dìu dắt giúp đỡ cho rất nhiều tiểu bối, rất tôn trọng tiền bối, bất cứ ai gặp khó khăn cũng đều sẵn sàng giúp đỡ, nổi tiếng đến mức bùng nổ, ngày thường chỉ tùy tiện đăng một bài trên Weibo, phía dưới sẽ có vô số người vào bình luận, phải nói là trên dưới một lòng đoàn kết.

Những tài nguyên đến tay đều là tốt nhất, mỗi bộ phim hắn đóng đều thành kinh điển, ngoại trừ hắn, người khác căn bản không vượt qua được…

Tiếu Gia Thụ yên lặng xem xong tư liệu của cấp trên mới, một lúc lâu sau mới thốt lên, “Người này tuyệt quá!”

Y rất muốn đem tất cả các bộ phim và phim truyền hình của hắn xem một lần, nhưng tiếc là thời gian một đêm là không đủ, cũng chỉ có thể vội vàng nhớ tên của những tác phẩm đó thôi, đợi sau này từ từ xem, sau đó liền bắt đầu nghiên cứu công việc của trợ lý minh tinh là gì.

Nói cho cùng, y không phải là fans của Quý Miện, có thích tác phẩm của hắn hay không không quan trọng, có thể hoàn thành tốt công việc của mình hay không mới quan trọng.

Trợ lý của minh tinh chia thành ba loại, một là loại hình bình thường, chịu trách nhiệm cho công việc hàng ngày.

Hai là tuyên truyền, phụ trách tuyên truyền, kế hoạch, quan hệ công chúng và các vấn đề khác, đồng thời còn là người đại diện, là bảo mẫu, phụ trách chăm sóc ăn mặc cho minh tinh.

Loại trợ lý tuyên truyền có công việc phức tạp nhất, nhưng đồng thời cũng là hoàn cảnh phát triển tốt nhất, có thể học được rất nhiều điều.

Tiếu Gia Thụ đương nhiên rất có hứng thú với vị trí trợ lý tuyên truyền này, nhưng xem qua yêu cầu công việc thì có chút thấp thỏm.

Nếu muốn trở thành trợ lý tuyên truyền, đầu tiên cần phải có sự nhạy cảm đối với các tin tức và sự kiện, có khả năng tạo lập kế hoạch và kinh nghiệm tổ chức.

Sau đó phải nắm giữ được nhiều nguồn tài nguyên truyền thông và internet, đầu óc phải linh hoạt và khả năng logic cao.

Sau đó phải có kỹ năng giao tiếp tốt, có thể thành thạo sử dụng các phần mềm văn phòng.

Văn phong tiếng Trung phải tốt, khả năng tổ chức ngôn ngữ tốt, kỹ năng soạn thảo văn bản tốt.

Cuối cùng là kỹ năng đàm phán phải tốt.

Tổng kết lại, trợ lý tuyên truyền không phải là một công việc dễ làm, ngược lại, nó đòi hỏi một tố chất thật mạnh mẽ và tài năng nổi bật.

Tiếu Gia Thụ so sánh từng cái một, sau đó tuyệt vọng phát hiện: Muốn kinh nghiệm, mình không có; muốn tài nguyên truyền thông, mình cũng không có; muốn văn phong tiếng Trung, mình xuất ngoại từ nhỏ càng không có; điều duy nhất có thể làm là khả năng tổ chức và kỹ năng đàm phán.

Nhưng cả hai điều này đều không chắc chắn, bởi vì dù sao y cũng chưa từng làm loại công việc này, không biết liệu mình có thể khai phá năng lực tiềm năng này hay không .

Thì ra công việc “Trợ lý” nghe đơn giản như vậy, nhưng muốn làm tốt lại rất khó, vậy mình dựa vào cái gì khi vừa tốt nghiệp đã muốn vào Tiếu thị đảm đương chức vị quan trọng?

Mình có thể đảm nhiệm được không?

Có cái năng lực kia hay không?

Tiếu Gia Thụ nhìn chằm chằm màn hình máy tính, tất cả những sầu lo trong mấy tháng qua đều tan biến hết.

Những điều trước đây ảo tưởng, “Tự hào về nước, tiện thể thể hiện quyền uy, cuối cùng khiến cho cha, anh trai, ông nội phải lau mắt mà nhìn mình”, giờ khắc này tất cả đều thành điều nực cười.

Làm người không thể quá tham lam, làm việc nên làm cho đến nơi đến chốn.

Y một bên lắc đầu thở dài một bên đăng ký một cái tài khoản Weibo, đặt tên là Tiểu Thụ Miên rồi follow Quý Miện, sau đó đóng máy tính, thấp thỏm chờ mong đi vào giấc ngủ.

Hôm sau, 7 giờ rưỡi sáng liền rời giường, sau khi ăn sáng liền thay vào một bộ tây trang mới tinh, sau đó đứng trước gương chải tóc.

“Mẹ, làm trợ lý của minh tinh càng phải chú ý đến hình tượng của mình, không để đẹp hơn minh tinh được? Màu tóc này của con có phải quá nổi không? Có nên nhuộm lại không?” Y vừa vuốt sáp lên tóc vừa khoe khoang, “Mẹ, con có thể đoạt đi nổi bật của Quý Miện không? Con cùng hắn đi ra ngoài, Những phóng viên đó có khi nào chỉ chụp hình con không, rồi bỏ quên Quý Miện sang một bên không?” Nói xong cảm thấy rất thú vị, đôi mắt cười đến cong lên, giống như một con chuột trộm được dầu mè vậy.

Từ trước đến nay con trai đối với người ngoài rất ít nói ít cười, lúc nào cũng lầm lì, nhìn qua có vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, chỉ khi đối mặt với mình mới lộ ra một mặt trẻ con tự kỷ như vậy.

Tiết Miểu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tươi cười của con trai mình, buồn phiền trong lòng cũng biến mất.

Xem ra tìm cho con trai một công việc là một quyết định đúng đắn.

“Cho dù có nhuộm lại tóc cũng không thể che giấu được vẻ đẹp trai của con trai Tiết Miểu đây.” Tiết Miểu khen y một câu, thấy y cười càng thêm đắc ý, mình cũng có chút buồn cười.

Tạm dừng một lát, thản nhiên nói, “Con trai à, để con làm trợ lý có phải thiệt thòi cho con quá rồi không? Có muốn mẹ bỏ tiền ra cho con thành lập công ty không?” Chuyện để cho cha Tiếu bỏ tiền ra, Tiết Miểu chưa bao giờ nghĩ đến.

Mấy năm trước Tiếu lão nhị có một đứa con riêng ở bên ngoài mở công ty địa ốc, kiếm lời rất nhiều tiền, kết quả bị người Tiếu gia lấy lý do “Tiền vốn là do Tiếu thị bỏ ra”, đem cổ phần của công ty chia cắt ra, quyền hạn lớn nhất của công ty cũng bị tước đoạt về.

Tên con riêng kia ngoại trừ cái danh “Nhận tổ quy tông” ra, cái gì cũng không có.

Tình huống như vậy đã từng xảy ra, làm sao Tiết Miểu có thể yên tâm để cha Tiếu chi tiền?

Con trai có bao nhiêu mềm lòng, không ai rõ hơn Tiết Miểu, chỉ cần Tiếu lão gia tử khen một câu, cha Tiếu cùng Tiếu Định Bang cho y một ánh mắt ôn nhu, y liền có thể moi tim moi phổi ra đối tốt với bọn họ.

Tự chủ gây dựng sự nghiệp?

Cũng không biết từ đầu đến cuối con trai chăm chỉ như vậy là vì ai?

Cũng bởi vậy, Tiết Miểu từ trước đến nay cũng không muốn con trai mở công ty, nhưng sợ con trai trách mình vô tâm, lúc này thử dò hỏi xem như thế nào.

Tiếu Gia Thụ suy nghĩ một hồi rồi từ chối, “Không được, nếu con ra ngoài mở công ty, ông nội sẽ càng không yên tâm.” Dứt lời dùng đầu cọ cọ cổ Tiết Miểu, nói, “Cảm ơn mẹ. Con sẽ chăm chỉ làm việc trong công ty thật tốt. Trợ lý của minh tinh thật ra rất thú vị, tối hôm qua con xem rất nhiều tài liệu, rất có tính thử thách.” Y không có quá nhiều tham vọng đối với tương lai, huống hồ chuyện công ty cũng không đến lượt y quản lý, tham vọng phát triển của y cũng chỉ thế này thôi.

Tiết Miểu vuốt mái tóc cứng đơ của con trai, không biết nên vui hay nên buồn khi con trai vừa tốt bụng vừa chu đáo như vậy.

Y ngoan như vậy, nghe lời như vậy, tại sao người Tiếu gia lại không nhận ra chứ?

Nhưng như vậy cũng tốt, con trai vào giới giải trí kiếm tiền, cái loại cổ hủ phong kiến như Tiếu lão gia tử chắc chắn khinh thường lấy.

Chỉ có thể tiến vào giới giải trí con trai mới có thể hoàn toàn có được tự do và sự nghiệp, mà đó là hai thứ không thể thiếu để tạo ra một người đàn ông thành đạt.

Con trai của Tiết Miểu này dù không được gia tộc coi trọng, cũng không thể làm một cái kẻ thất bại.

“Lái xe chậm một chút, làm việc chăm chỉ, mẹ chờ con về ăn cơm chiều.” Tiết Miểu nhìn xe của con trai đã đi xa, lúc này mới thở dài một tiếng.

Tiếu Định Bang cùng Tiếu Khải Kiệt đã đến công ty từ sớm, cho nên cũng không biết Tiếu tiểu thiếu gia đã chính thức trở thành tộc người đi làm rồi, còn tưởng y đang ở nhà chơi game.

Tiếu Gia Thụ hùng tâm tráng chí bước vào công ty, dưới sự giúp đỡ của đồng nghiệp tốt bụng đi đến văn phòng.

Thân là anh cả của Quan Thế, Quý Miện đã sớm thành lập phòng làm việc cá nhân, trực thuộc công ty mẹ Quan Thế, chiếm cứ hết một tầng lầu.

Tu Trường Úc vốn định đích thân dẫn y đi gặp đồng nghiệp, nhưng lại bị từ chối, vì vậy đành phải nhờ Phương Khôn âm thầm chăm sóc một chút.

Mà Phương Khôn hiển nhiên hiểu lầm ý của sếp lớn, liền nói cho cấp dưới biết đây là “Tiếu tiểu thiếu gia cao quý”, đi làm chỉ cho vui thôi, đừng thật sự đem người ta thành thực tập sinh mà sai bảo.

Cũng chính vì vậy, cả một buổi sáng, Tiếu Gia Thụ chẳng làm gì, chỉ có thể xấu hổ vô cùng mà ngồi ở chỗ của mình.

Có người bảo y đi đóng dấu văn kiện, y đang muốn đứng lên, liền có một nữ đồng nghiệp đem văn kiện cướp đi, còn lấy lòng mà nở nụ cười với y, có người bảo y viết một cái bản thảo, y vừa muốn đáp ứng, thì lại có người nói bản thảo kia đã sớm viết xong rồi,…

Loại chuyện như thế này càng lúc càng nhiều, Tiếu Gia Thụ dần nhớ lại: Mọi người đang xem mình như một cái bình hoa, chỉ cần chưng đó cho đẹp là được!

Y tức giận, trên mặt lập tức biểu hiện ra tới, vốn dĩ gương mặt đã có chút lạnh lùng giờ càng lạnh hơn, khiến cho mọi người không ai dám lại gần.

Phương Khôn tránh ở trong văn phòng làm việc của mình, hé ra một tấm lưới nhỏ nhìn ra ngoài, lẩm bẩm nói, “Vị Tiếu tiểu thiếu gia này tính khí thật khó chiều, sáng giờ không để cậu ta làm gì, vậy mà cũng xụ mặt ra, giống như tất cả mọi người đang thiếu tiền cậu ta vậy. Anh nói coi sao cậu ta không ở nhà đi, chạy tới đây đi làm làm gì? Là để gây phiền phức cho chúng ta sao!”

“Có thể là bị người lớn trong nhà ép.” Quý Miện hết sức chăm chú nhìn kịch bản, hoàn toàn không có hứng thú đối với trợ lý mới đến.

“Để xem hắn ở lại được bao lâu, anh nhìn xem, mới ngày đầu tiên mà đã sắp bùng nổ rồi!” Phương Khôn nhìn kỹ Tiếu tiểu thiếu gia đang xụ mặt, không khỏi tiếc hận lên, “Không biết Tu tổng nghĩ như thế nào, chỉ với gương mặt của Tiếu Gia Thụ, để hắn làm trợ lý rất đáng tiếc, nếu để cậu ta đi trên con đường minh tinh, nhất định có thể nổi tiếng. Nếu gia thế của cậu ta bình thường một chút, em nhất định sẽ ký hợp đồng với cậu ta.”

Vì sao nói gia thế của Tiếu tiểu thiếu gia không bình thường?

Vớ vẩn, có trợ lý nào mặc bộ đề tây cao cấp như vậy sao?

Một bộ mấy vạn đấy!

“Yên tâm, cậu sẽ có cơ hội. Gần đây Tu tổng đang tìm kịch bản mới.” Quý Miện nhàn nhạt nói.

Có thể khiến cho Tu Trường Úc đích thân tìm kiếm, điều đó rất không dễ dàng, ngoại trừ Tiếu Gia Thụ, hắn không thể nghĩ ai có thể khiến Tu tổng làm như vậy.

“Không thành trợ lý của anh là tốt rồi. Cậu ta so ra khởi điểm tốt hơn anh, ăn mặc tốt hơn anh, mặt cũng đẹp trai như anh, để hắn thành trợ lý của anh mới là thảm họa.” Phương Khôn vì đại minh tinh nhà mình mà lo lắng buồn rầu, nghe nói có cơ hội ký với Tiếu tiểu thiếu gia, không khỏi cảm thấy hứng thú, “Như vậy đi, đợi chút nữa chúng ta mời cậu ta đi ăn, hỏi xem ý đồ của cậu ta là gì. Cho dù anh có lui giới, gian phòng làm việc này vẫn cứ mở, vừa lúc đem cậu ta biến thành người nối nghiệp.”

Quý Miện cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Phương Khôn một cái, từ từ nói, “Làm người nối nghiệp của tôi? Không dễ đâu.” Không có bản lĩnh thật sự, trong giới giải trí ai dám nói ra lời này?

Hắn có thể ngồi vào vị trí này, không chỉ dựa vào khuôn mặt thôi đâu.

Phương Khôn vội vàng xua tay, “Anh đừng nghiêm túc như thế, em chỉ nói đại thôi, ai cũng không thể thay thế vị trí của anh được.”

Quý Miện lúc này mới cúi đầu, một lần nữa xem kịch bản.