Ban đêm, các khách mời tập trung tại khách sạn Thánh Hào. Từng chiếc xe hơi sang trọng đậu bên ngoài khách sạn,từng người trong xe đi xuống,nếu không phải là doanh nhân thành đạt trong bộ áo vest với giày da đắt tiền thì là một cô tiểu thư nhà giàu quý phái,tao nhã.Hiện trường có thể so sánh với các minh tinh trên thảm đỏ.
Một chiếc Ferrari màu đỏ dừng trước cửa khách sạn,Frank xuống xe đi đến ghế phụ,chống tay lên nóc xe mở cửa.Một chiếc giày gót nhọn màu trắng chạm xuống mặt đất,đôi chân thon dài trắng nõn duỗi ra,tà váy màu bạc rơi xuống,Lâm Liêm đi ra.
Frank đưa tay ra,đôi mắt xanh như nước biển nhìn Lâm Liêm trìu mến.
Lâm Liêm mặc một chiếc váy màu bạc lệch vai,mái tóc dài óng mượt xõa trên ngực trái,tai bên phải lộ ra hoàn toàn,chiếc bông tai tua dài vừa chạm đúng vào xương quai xanh thật tinh xảo.Cô trang điểm không cầu kỳ,không lộng lẫy,không phô trương,nhẹ nhàng và dịu dàng.
Tay Lâm Liêm chạm vào tay Frank, Frank ngay lập tức nắm chặt lấy. Lâm Liêm nhìn anh bất đắc dĩ.
Frank chớp mắt, ghé sát vào cô, “Anh thích nắm tay em hơn là ôm em.”
Frank luôn tranh thủ cơ hội nói lời âu yếm với cô,còn Lâm Liêm thì bất lực,lười nói lại anh.
“Vào đi.”
Hai người nắm tay nhau bước vào.
Tài xế đậu xe đợi họ vào đã lái xe rời đi,ngay khi chiếc xe đi mất,một chiếc Aston Martin đã đậu xe đúng nơi họ vừa đậu.
Tài xế lập tức xuống xe mở cửa,một đôi giày da thủ công sáng bóng hiện ra,sau đó là một đôi chân dài mảnh khảnh được bao bọc trong chiếc quần tây cạp cao, một thân tây trang đen,Trạm Liêm Thời xuất hiện cao ngạo thẳng tắp dưới ánh đèn pha lê sang trọng và đắt tiền.
Anh đứng đó, nhìn người trước mặt.
Dáng người tinh tế,mềm mại,mỗi bước đi tà váy khẽ nhấc lên tựa như những bông hoa đang nở rộ.
Cô đang nói chuyện với những người bên cạnh, nhưng âm thanh trong đại sảnh ồn ào, cô nghe không rõ nên cúi người về phía trước, hoa tai vàng lắc lư theo động tác của cô, ánh mắt vô cùng sáng ngời.
Khóe miệng hơi cong lên,sườn mặt dịu dàng, lông mi dày chớp chớp,nụ cười sáng ngời lấn át cả ánh sáng của đèn pha lê lấp lánh.
Trạm Liêm Thời nhìn đến híp mắt.
‘’Lâm Liêm,đêm nay em là người xinh đẹp nhất.’Frank nói.
Lâm Liêm không nghe rõ anh đang nói gì,cô nhích lại gần hơn mới nghe rõ lời anh nói.
Lâm Liêm buồn cười,"Đừng ở đấy nói nhảm nữa,chúng ta còn có việc phải làm.”
Mục đích Frank đưa cô đến đây là để cho cô gặp gỡ một số tên tuổi lớn trong ngành thời trang.Đồng thời,cũng là cơ hội để họ quảng bá thương hiệu của mình,đưa Địch Phạm phát triển lớn mạnh hơn nữa.
“ Yên tâm đi,mặc dù nhìn sếp của em là một người bất cần đời,nhưng thật ra lại như vậy.”
Frank biết nói tiếng Trung nhưng phát âm không tốt.Mỗi lần nghe anh nói tiếng Trung Lâm Liêm đều muốn cười,như vừa nãy nghe anh nói không như vậy thành như vậy,cô không nhịn được cười,che miệng cười khúc khích.
Frank nhìn cô cười,lông mày cong cong,đôi mắt trong sáng như biết cười.Bây giờ cô xinh đẹp động lòng người,rất quyến rũ.
“Liêm, em sẽ luôn là người phụ nữ quyến rũ nhất trong lòng Frank.”
Lâm Liêm, “…”
Lâm Liêm nhìn xung quanh, tìm thấy mục tiêu của họ lần này.
Lam Quả - tổng biên tập của tạp chí hàng đầu Tân Duệ.
Tạp chí Tân Duệ là tạp chí thời trang bán chạy nhất trong ngành công nghiệp thời trang trong nhiều năm nay.
Nếu như trang phục của công ty cô có thể được lên trang bìa của tạp chí Tân Duệ,đó là chuyện cực tốt. Vì vậy,đây là cơ hội hiếm có để làm quen với tổng biên tập của tạp chí Tân Duệ.
Lâm Liêm nhận ra Lam Quả,cô mặc một bộ váy màu tím,trên tay cầm ly rượu sâm panh đang trò chuyện với những người nổi tiếng.
“Frank,tổng biên tập Lam ở bên kia.”
“Liêm,mắt của em thật lợi hại.”
“Đi thôi.”
Hai người bước tới chỗ Lam Quả.
Ở một góc khuất, Du Hải Lâm nhìn theo Lâm Liêm bên kia với ánh mắt khinh bỉ kẻ tầm thường. Ở đó không xa có một người đang đứng đó nhấp ly rượu vang đỏ trên tay.
Du Hải Lâm nhìn người đang uống rượu,khẽ nhếch môi, “Tôi biết hôm nay anh sẽ đến.”