Chương 25: Khi nào thì em có thể chấp nhận

Hàn Tại Hành quay lại phòng ăn,Lâm Liêm vừa nghe thấy tiếng động liền quay lại nhìn anh,"Anh về rồi."

"Ừ."

"Có chuyện gì không? Nếu là việc gấp, anh về trước cũng không sao." Hàn Tại Hành đi lâu như vậy, cô đoán là anh có việc gấp.

“Không sao đâu,anh vừa gặp chú và dì thôi”

“Ra là thế, em còn tưởng là anh có việc gấp.” Lâm Liêm nói với một nụ cười nhẹ nhàng.

Hàn Tại Hành nhìn cô cười bằng ánh mắt dịu dàng, “Em có biết anh vừa nói gì với hai người không?”

Lâm Liêm khó hiểu, “Nói cái gì?”

“Anh mời chú với dì đến ăn cơm với chúng ta."

Nụ cười trên mặt Lâm Liêm đông cứng lại. Làm sao cô có thể không hiểu ý của Hàn Tại Hành

Gặp gia đình anh ấy, chẳng phải là…

“Đồ ngốc.” Hàn Tại Hành mỉm cười.

Lâm Liêm không hiểu, “Anh…”

" Anh chỉ đùa em chút thôi,nhìn mặt em sợ đến trắng bệch kìa,haha.."

Lâm Liêm thở phào nhẹ nhõm, “Anh thật là, làm em sợ chết khϊếp.”

Hàn Tại Hành cầm lấy cốc nước, uống một hơi cạn sạch,anh nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của cô, làn da trắng nõn chỉ cần gió thổi là rách, nụ cười trên khóe miệng nhuốm màu chua chát.

Lâm Liêm, đã hai năm rồi, khi nào thì em mới chấp nhận anh?

Sau khi hai người ăn trưa xong,Hàn Tại Hành đưa Lâm Liêm trở lại Địch Phạm rồi mới rời đi.

Trong khi đó, Trạm Liêm Thời đã đưa Lưu Vũ quay lại phim trường.Một chút nữa cô sẽ quay quảng cáo.

Lưu Vũ là một siêu mẫu trong ngành thời trang,cô có dáng người nóng bỏng,gương mặt thanh tú cùng với khí chất ngời ngời,cô được mệnh danh là nữ hoàng trên sàn diễn. Đồng thời, cô còn là nhà thiết kế thời trang cao cấp.

Hai năm trở lại đây cô gia nhập ngành giải trí,ít tiếp xúc với trang phục hơn. Nhưng dù thế không ai có thể làm lung lay vị trí của cô trong ngành thời trang.

Lưu Vũ tháo dây an toàn,hôn lên mặt Trạm Liêm Thời,"Tối nay không cần tới đón em."

“Ừ.”

Lưu Vũ xuống xe đi vào,Trạm Liêm Thời cũng lái xe rời đi.

Lưu Vũ dừng lại, quay đầu nhìn chiếc xe đang chạy đi, nheo mắt một cái.Trạm Liêm Thời,em sẽ không để anh rời khỏi em.

Trạm Liêm Thời mới lái xe đi không lâu thì tiếng điện thoại vang lên,anh nhấn Bluetooth và nói," Alo."

"Trạm tổng,ba ngày nữa vợ của tổng giám đốc Hồng Vũ tổ chức đấu giá từ thiện, cô ấy mời ngài tham gia."

"Đấu giá cái gì? "

" Tôi nghe nói là một bức tranh đá quý thủy mặc."

" Được,tôi sẽ đi. "

" Vâng "

Phó Thành gọi ngay cho thư ký của Hồng Vũ thông báo ba ngày sau Trạm Liêm Thời sẽ đến buổi đấu giá từ thiện.

Kỳ thật có rất nhiều cuộc đấu giá từ thiện kiểu này, nhưng không phải lúc nào Phó Thành cũng thông báo cho Trạm Liêm Thời.Lần này anh thông báo cho Trạm tổng là do sắp đến ngày sinh nhật của Trạm Khởi, mà Trạm lão gia thích nhất là tranh thủy mặc. Cho nên Trạm tổng chắc chắn sẽ tham gia.

Lâm Liêm trở lại công ty liền bắt đầu bận rộn. Không lâu sau Frank đến tìm cô,đặt một tấm thiệp mời trên bàn.

“Đây là cái gì?”

“Mở ra xem.”

Lâm Liêm cầm lên mở ra xem.Ngày 11 tháng 6- 6 giờ chiều,khách sạn Thánh Hào,bữa tiệc đấu giá từ thiện.

“Anh đưa cho em làm gì?” Lâm Liêm đóng lại thiệp mời, đưa cho anh.

Cô lấy cái này cũng vô ích.

“Hôm đó em sẽ đi cùng anh.”

Lâm Liêm đột nhiên cười cũng không được mà khóc cũng không được “Frank, anh biết em không thích tham dự những bữa tiệc như vậy.” Hơn nữa bây giờ cô rất bận,không có thời gian.

Frank nói:"Không thích cũng phải đi,hôm đấy sẽ có rất nhiều người nổi tiếng trong ngành thời trang.Em không muốn đi giao lưu một chút à?"

Không phải cô không muốn giao lưu mà là cô không thích những dịp như vậy.

Frank biết cô đang nghĩ gì,chống tay lên bàn,nghiêm túc nói:"Anh biết em thích yên tĩnh,nhưng mà Lâm Liêm,nếu em muốn đi xa hơn nữa,nhất định phải từ bỏ một số thứ."

Lâm Liêm rũ mắt,vài giây sau nói,"Được rồi,em sẽ đi."

Cô thực sự không muốn đến những nơi như thế còn có một lý do khác. Cô sợ gặp Trạm Liêm Thời.

Nhưng liệu cô có thể trốn tránh mãi không. Không thể.Cô không cần phải trốn tránh nữa,cô phải chấp nhận và đối mặt.

Dù ở đó có gặp anh hay không,cô cũng sẽ bình tĩnh,giống như đêm đó.

Frank búng tay một cái,"Phải như vậy chứ,Lâm Liêm ưu tú của anh"