Lâm Liêm ký vào thỏa thuận ly hôn, sáng sớm hôm sau có luật sư đến và đưa cho cô một tập tài liệu dày cộp, “Đây là phí phụ cấp mà Trạm tổng cho cô, bên trong có bất động sản, quỹ ngân sách, cổ phiếu, xe hơi, cô xem đi.”
Lâm Liêm nhìn văn kiện hồi lâu mới đẩy nó ra sau,“ Tôi không cần.”
Trước khi kết hôn cô không giúp được gì cho anh, sau khi kết hôn cũng không có. Cô không có tư cách lấy những thứ này.
Luật sư Lâm nói: “ Phu nhân, đây là do Trạm Tổng dặn dò.”
Lâm Liêm dừng tay lại, nhìn về phía luật sư, “ Anh ấy đâu.”
“ Trạm Tổng đã đi công tác, một tuần sau mới trở về.”
“ Trạm Tổng nói một tuần sau những tư liệu này phải sang tên cô, sau khi trở về sẽ đến Cục dân chính.”
Lâm Liêm gật đầu nhìn lại tài liệu, vài giây sau liền cầm lấy mở ra. Luật sư Lâm thấy cô mở ra, bắt đầu trình bày chi tiết từng thứ một, "Có một biệt thự ở ngoại ô phía bắc do phu nhân đứng tên trị giá mười triệu nhân dân tệ, một căn hộ ở trung tâm Lâm Thành, 3 cửa hàng ở phố Đông, phố Bắc, phố Tây, còn có….” " Luật sư Lâm. "Lâm Liêm ngắt lời anh ta.
Luật sư Lâm nhìn cô, “ Phu nhân mời nói.”
“Tôi không cần những thứ này, tôi chỉ muốn căn biệt thự này, có thể không?” Ở đây chứa đựng những kỷ niệm của anh và cô, là nơi duy nhất cô muốn.
Luật sư Lâm gọi điện cho Trạm Liêm Thời, lúc này Trạm Liêm Thời đang ở trên độ cao 2000m, bên cạnh là Lưu Vũ, người cùng anh ra nước ngoài.
Nghe xong lời của Luật sư Lâm, người đàn ông ngước mắt, đôi mắt đen sâu thẳm vô biên, đôi môi mỏng khép mở, lời nói lãnh đạm của anh ta truyền đến đầu dây bên kia, “Cứ nghe theo cô ấy.”
“Vâng, Trạm Tổng. "
Lưu Vũ thấy Trạm Liêm Thời cúp điện thoại, khóe miệng nở nụ cười, nắm lấy cánh tay hắn. “Hình như tôi đang gây phiền phức cho anh.”
“Không phiền .” Trạm Liêm Thời để điện thoại sang một bên, tiếp tục xem tạp chí.
Lưu Vũ thấy anh không vui cũng không tức giận, nhưng biết tâm tình hắn không tốt, cầm lấy tạp chí trong tay anh, bá đạo cường thế nói: “Trạm Liêm Thời ,nhìn tôi.” Trạm Liêm Thời nghiêng người nhìn cô, một đôi mắt sâu không đáy, khiến lòng người không khỏi run sợ.
Lưu Vũ không sợ, cô đã ở bên cạnh anh 5 năm đã sớm nhìn thấu người nam nhân này.
Nếu như không phải vì cô phạm sai lầm, sao có thể cho phép hắn kết hôn với nữ nhân khác.
“Tôi đã trở về, nếu như anh không biết trân trọng, thì cho dù anh có dùng cách gì tôi cũng không trở về nữa, biết không?”
Vẫn luôn độc đoán và mạnh mẽ, đây chính là Lưu Vũ
Lưu Vũ- người mà Trạm Liêm Thời đã từng thích.
Trạm Liêm Thời nâng cằm cô lên, dùng đầu ngón tay cọ xát vào cằm cô, đôi đồng tử đen kịt chậm rãi chuyển động, “Hừ, đây cũng là cơ hội duy nhất của cô.”
Thủ tục nhanh chóng hoàn thành, Luật sư Lâm rời đi, Lâm Liêm liền ngăn lại. ”Luật sư Lâm. . "
Luật sư Lâm quay lại," Phu nhân. "
Lâm Liêm vô ý thức siết chặt trong tay hợp đồng biệt thự đã thuộc về mình. Nhìn Luật sư Lâm với ánh mắt thận trọng và mong đợi, “Ngày đến Cục dân chính, anh ấy sẽ trở về đi cùng tôi, phải không.” Cô muốn gặp lại anh, nhìn anh thật kỹ, vĩnh viễn ghi ở trong lòng.
“Đúng vậy.”
Buổi chiều hôm đó, Lâm Liêm thuê một căn hộ ở trung tâm thành phố và bắt đầu tìm việc trên mạng.
Một năm nay cô nghỉ việc và ở nhà làm một người vợ chu toàn. Hiện tại cô muốn đi ra ngoài làm việc.
Chỉ có điều cô là sinh viên chưa tốt nghiệp đại học, không thể tìm được một công việc tử tế. Nhưng cô không quan tâm, làm được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, cô tự biết chi tiêu rõ ràng.
Rất nhanh cô đã tìm được tin tuyển dụng nhân viên của một hãng mỹ phẩm, nộp hồ sơ xin việc và họ hẹn ngày mai cô đi phỏng vấn.
Lâm Liêm nở một nụ cười và đôi lông mày nhẹ nhàng dãn ra. Trên thế giới này không phải là không có ai không thể sống.
Cô phải sống, không có quá nhiều thời gian để hối tiếc thanh xuân.