Yêu Em Là Hạnh Phúc Hay Đau Thương

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Vâng hạnh phúc có, đau thương có, bị lừa dối có và là một thằng ngu cũng có... Yêu em bao nhiêu bất hạnh ập đến ta như vậy đấy sao tim ta không thể quên được hình ảnh của em. Sao mỗi lần em lên ta vẫn …
Xem Thêm

Nội dung chính là thư là như thế đó. Ta tự hỏi mình :E yêu ta là sự thật, vậy cái hình ảnh em và người ta vui vẻ cười đùa trong căn phòng kín là thế nào. Mâu thuẫn quá đi. Ta đã cho mình đáp án đó và xé tan lá thư. Ta căm hận, căm hận đàn bà. Họ đã làm ta đau khổ, đã chôn vùi cuộc đời ta. Mang cho ta một chút bình yên rồi đày đọa ta trong muộn phiền và đau khổ. Bấm số của xếp ta xin nghỉ việc. Một câu thật ngắn gọn :

- Cháu có việc riêng không đi làm được, chú cho cháu nghỉ một thời gian.

Không cần câu trả lời ta cúp máy. Lấy chiếc ba lô nhét vào vài bộ quần áo. Ta bắt xe ôm ra bến xe. Đến trước cửa bến có tiếng lơ xe hỏi : - Đi đà lạt không em.

Ta nhảy lên xe không cần suy nghĩ, giờ đây ta chỉ muốn biến mất khỏi thành phố này. Bao nhiêu duyên nợ, bao nhiêu yêu thương, bao tâm huyết, bao đau khổ... gác lại đi H. Ta tự nhủ lòng, hãy đi xa tìm cho mình chút bình yên đi...

Đà Lạt...

Thuê phòng xong, không cần tắm rửa. Ta mở tủ lạnh nốc vài long bia cho đỡ bực mình và muốn xóa tan đi mọi thứ ám ảnh trong đầu. Ta muốn say, thật say để không nhớ nữa. Ta chả biết mình uống được bao nhiêu vì tửu lượng ta quá kém. Nhưng sau đó ta không biết gì nữa. Bỗng dưng ta thấy thật chập chờn hình ảnh em, em vẫy tay chào ta, trên tay em là một chiếc valy. Ta lao đến và em tan biến... E lại xuất hiện nhưng em đẹp quá. E mang trên mình bộ váy trắng tinh khiết, bộ váy cô dâu mà em hay chỉ cho ta thấy. E quay lại nhìn ta rồi bước lên xe hoa, e đi lấy chồng sao. Tại sao em đã nói với ta : Em muốn em là cô dâu và ta là chú rể. Sao giờ đây em đã là một câu thật đẹp, vậy chú rể đâu. Ta đang ở đây đuổi theo em kia mà... Chập chờn chập chờn ta tỉnh dậy. Một giấc mơ, sao thật đến thế. Kéo rèm cửa nhìn ra bên ngoài, trời đã tối đen. Vớ tay lấy chiếc điện thoại, cuộc gọi nhỡ chỉ là trong công ty, không hề có bóng dáng của em. Lòng ta chợt lạnh đi khó tả. Tắm rửa sơ qua, ta rời khỏi khách sạn và hòa mình vào dòng người qua lại. Ta hi vọng không gian mới sẽ giúp ta vui hơn. Nhìn ngắm từng cặp từng cặp dắt tay nhau trên đường ta lấy lòng mình se lại. Họ hạnh phúc còn ta cô đơn. Họ cười nói với nhau trong khi ta độc thoại một mình trong đầu... Cái cảm giác này ta đã muốn quên, em đã làm ta quên. Tại sao lại là em làm nó xuất hiện và song hành cùng ta chứ. Ta yêu e như vậy là không đủ sao e? Ta đã làm gì có lỗi. Yêu thương chăm sóc em, lo lắng cho em. Vì yêu em quá nhiều nên ta ghen, nhưng ghen là sai sao. Cuối cùng sai vẫn là ta sao...?

- Hahahahaha...............

Tiếng cười ta bỗng vang lên, nụ cười chua chát và đắng ngắt. Bao nhiêu người nhìn ta với anh mắt khác lạ. Ta cũng chả thèm quan tâm và để ý. Họ đang hạnh phúc sao có thể hiểu được lòng ta chứ. Nhìn ta để thương hại ta sao... Lầm lũi bước vào một quán ăn nhỏ, kêu cho mình một hai món và một chai voska. Ta nhâm nhi ly rượu và tự nhủ lòng đừng nghĩ đến em nữa, nhưng ta có làm nổi đâu... E đã ăn sâu trong trái tim ta, đã nắm bám rễ trong trí óc ta làm sao mà gỡ nổi chứ. Nước mắt ta trào ra khi hình ảnh em và người con trai đó xuất hiện. Ta khóc, từng giọt nước mắt rơi mặn chát và cay đắng.Đời là thá gì sao cứ ban cho ta sự đau khổ như thế...

Đời là thá gì chứ...
Vậy là ta đã ở Đà lạt 10 ngày, tắt nguồn điện thoại tìm cho mình một khoảng thời gian thật tĩnh lặng. Để có thể tìm cho mình một lối ra, ta đã lang thang khắp ngóc ngách Đà lạt. Thời gian này ta hạn chế nghĩ về em, nhưng cuộc sống luôn cho ta những giây phút tạo ra hình ảnh quen thuộc. Chỉ cần một hành động của ai đó giống với em diễn ra trước mặt ta là ta lại nhớ em đến lạ kỳ. Rồi ta bỗng nghĩ e đã làm gì quá đáng đâu nhỉ. Tại sao ta đối xử với em như vậy chứ. Vâng giây phút yếu lòng ta đã suy nghĩ như vậy để bỏ qua để tha thứ cho em. Sau 10 ngày áp lực trong lòng ta cũng giải tỏa. Mua ít quà Đà lạt. Ta trở về. Chuyến xe lăn bánh đưa ta quay trở về mảnh đất thân thương. Chập chờn trong giấc ngủ ta dường như thấy em đang đứng đó trước căn phòng hạnh phúc của ta và em chờ ta về.

- Đến bến xe rồi anh ơi. Xuống đi

Tiếng phụ xe đánh thức ta dậy. Trời đã về chiều. Xuống xe nhắm mắt dang tay ta hít vào đầy ***g ngực mùi không khí quen thuộc. Ta cười, nụ cười hồn nhiên của một đứa trẻ. Nhưng chỉ khi một mình ta mới có hành động đó. Trước mặt người khác luôn là một bộ mặt lạnh lùng, bất cần đến đáng sợ. E đã nhận xét ta thế đấy. Kêu taxi quay về nhà trọ. Ta tự hỏi lòng liệu em đã lên chưa? có ở phòng không? thời gian qua em có lo lắng cho ta không?... haha, và cái ổ khóa to tổ bố trước cửa đã trả lời ta.Bao nhiêu hi vọng bao nhiêu yêu thương bị dập tắt ngang xương. Trả tiền taxi, ta thẫn thờ mở cửa vào phòng. Căn phòng sạch sẽ, không chút bụi bặm. Có lẽ em đã lên và dọn dẹp tất cả. Nhưng tại sao e không chờ ta, tại sao chứ. Ta cứ mãi suy nghĩ về vấn đề này. E nói e yêu ta hơn bản thân em. Đây là yêu sao, đây là tình sao sao... tình yêu mà em đã nói đẹp một cách lạ kỳ đó sao em. Miên man trong dòng suy nghĩ, bỗng nhiên có bàn tay vòng qua eo ta ôm chặt lấy ta. Mùi thơm đó ta vĩnh viễn không bao giờ quên được. Vâng là em. E của ta. Ta đã trách lầm em rồi. E vẫn ở đây chờ ta, em vẫn thế...

Ta đứng yên tại chỗ, không nói cũng chưa vội quay lại nhìn em. Khuôn mặt em gục xuống trên bờ vai ta, bộ ngực căng phồng của em ma sát sau lưng ta. E thổn thức :

- Tại sao anh lại làm thế với em. Tại sao a không liên lạc với em chứ... tại sao anh biến mất nhanh như vậy... tại sao em bỏ đi anh không xuống tìm em... tại sao lại làm e lo lắng cho anh nhiều đến vậy. A đã đi đâu cũng không cho ai biết. E đã tìm kiếm anh khổ sở thế nào anh biết không? Bạn bè anh không ai biết. Lên công ty hỏi cũng không ai biết... Tại sao anh ác với em vậy... tại sao luôn làm em khóc hả anh...

Bao nhiêu câu hỏi của em, ta không trả lời được. Ta nhẹ nhàng quay lại, lấy tay lau đi những giọt nước mắt đang tràn xuống trên mi em. Ta trả lòi những câu hỏi của em bằng một nụ hông cháy nồng. Nụ hôn kéo dài như thế kỷ. Pha lẫn sự ngọt ngào là vị măn chát của từng giọt nước mắt em. Giây phút này đây, khi nghe em nói ra những điều như vậy, làm sao ta có thể sắt đá được chứ. Bế vội em đặt lên giường ta và em lao vào nhau như con thiêu thân lao vào lửa. Bao khát khao trong lòng, bao dồn nén tình cảm, bao nhiêu sự nhớ nhung được bộc lộ ra hết. Khi ta chạm ngón tay vào, em đã ướt đẫm. Bàn tay em vội vàng, gấp gáp cởi đồ ta xuống. Chỉ vài phút sau. Ta và em hai thể làm một. Mây mưa cũng qua đi. E nắm gác đầu trên ***g ngực ta, bàn tay em ôm chặt lấy ta như sợ ta biến mất. Rồi e bỗng nói :

- E biết anh giận em. E xin lỗi. E đã không nghĩ đến cảm giác của anh. Thực sự ngày hôm đó là M cố tình kéo rèm mà em không để ý. Có lẽ M muốn làm vậy để chọc tức anh. Anh bỏ qua cho em nhé. Xa anh thời gian qua, em hiểu em đã yêu anh nhiều thế nào. E không ăn không ngủ được vì lo cho anh. E sợ anh làm điều gì đó dại dột. E sợ mất anh mãi mãi...

Ta lặng im nghe em nói. Khi em nói xong, thay vì nói chuyện với em. Ta ôm em thật chặt, thật chặt. Hồi lâu sau ta chỉ có thể nói được 3 từ : - Anh xin lỗi...

E ngước mặt nhìn ta, hôn nhẹ lên ***g ngực ta và nói :

- E đói bụng rồi, dậy đi anh. Anh chở em đi ăn gà hấp chanh nhé. Bữa nay em phải ăn bù mới được.

Nhìn nét hồn nhiên của em ta thấy vui vui. Phải thế chứ. Như vậy mới là em của ta chứ. Chút khúc mắc cuối cùng bị gỡ bỏ. Lòng ta ấm áp, vui vẻ hơn vì có em. Lúc này ta cũng nhận ra ta yêu em rất nhiều. Em đang thay đồ, ta nhẹ nhàng ôm e từ phía sau. Bờ môi ta hôn lên cái cổ trắng ngần của em, chuyển dịch lên vành tai mẫn cảm. Thổi phù một cai ta khẽ nói : - Đồ ngốc, anh yêu em...!

Bình Luận (52)

  1. user
    emxincode (12 năm trước) Trả Lời

    có một số chỗ em hơi mơ hồ mẹ của Nhóc bảo Nhóc mất rồi sao cháp gần đây lại có Nhóc vậy anh

      user
      mr_bmt (12 năm trước)

      ... haizz... các bạn làm ơn đọc kỹ nội dung giùm mình, xen lẫn trong truyện là những chap về cs hiện tại...còn bộ truyện là những gì diễn ra hơn 2 năm trước rồi...

  2. user
    Playgirl.badboysjk9x (12 năm trước) Trả Lời

    bác cuối cùng cũng tái xuất giang hồ cơ mà chap hiện tại ấy có vướng mắc như nào ấy nhể :-? tại sao nhóc vẫn còn ở VN trong khi nói là sang Mĩ cùng mẹ ruột :-?? thắc mắc quá cơ :-" ...

      user
      mr_bmt (12 năm trước)

      đó là chap hiện tại về cs của mình cách đây nửa năm... còn tác phẩm tiếp tục thời gian của 2 năm trước cơ bạn à...

  3. user
    congchucgia_Pham (12 năm trước) Trả Lời

    cũng đã lâu không vào dd, hôm nay rãnh đọc một lèo hết 39 trang của mr_bmt thấy cuốn hút quá, không bỏ qua trang nào được. Một câu chuyện quá hay, quá cảm động và chân thật đến từng chi tiết, kể cả phô bày bản chất bình thường của con người khi nhận được sự phản bội và trả thù. Mình tin câu chuyện này còn tiếp tục với nhiều diễn biến tâm lý phức tạp nữa. Hòng đợi tiếp đây.

      user
      mr_bmt (12 năm trước)

      Cảm ơn bạn nhé

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→