Chương 4-2
" Cậu đang làm cái gì vậy?" Vừa thấy Mạnh Chấn Sênh ra phòng ngoài đưa tay đóng cửa lại , Mạnh Tổ Minh lập tức bước đến chỗ anh tức giận khiển trách.
" Làm cái gì là làm gì?" Mạnh Chấn Sênh không chút thay đổi nhìn lại đôi mắt tức giận kia.
"Cậu là muốn bán đứng anh sao?" Anh ta vô cùng tức giận mà chất vấn.
Từ lúc bắt đầu anh đã cho rằng em họ sẽ thay anh giấu giếm việc anh bắt cá hai tay, thật không giờ hôm nay xem ra không hẳn như thế.
Anh thật hối hận khi để Mạnh Chấn Sênh biết đến sự tồn tại của Chu Lệ Nhi, cảm giác của anh bây giờ giống như bị người khác nắm được điểm yếu, khiến anh luôn cảm thấy phập phồng lo sợ.
" Nếu như em muốn bán đứng anh thì em sẽ không đợi đến bây giờ mà nói vào hôm qua rồi! " Mạnh Chấn Sênh bĩu môi đáp.
Mạnh Tổ Minh lúc này hiển nhiên là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử rồi !
" Vậy lúc nãy em cố ý nói như vậy là có ý gì?" Mạnh Tổ Minh thoáng thở nhẹ nhõm nhưng vẫn không vui nói.
Mạnh Chấn Sênh như cười như không nhếch mép : " Ý là bênh vực người bị bắt nạt."
Anh thẳng thắng nói ngược lại làm cho Mạnh Tổ Minh giật mình. Có lầm hay không vậy? Chấn Sênh, cậu là em họ của anh, Huyên Huyên cũng không phải là gì của cậu mà cậu lại không đứng về phía anh ? !
" Cậu rất kỳ quái ! Đây là chuyện của anh và bạn gái anh ,cậu bất bình cái gì ?" Anh nhìn Chấn Sênh đánh giá , mơ hồ ngửi ra mùi vị không bình thường.
Bất bình cái gì ? Mạnh Chấn Sênh bực tức quay mặt bất bình. Bất bình vì người con gái trong lòng của anh không được đối đãi thật lòng thật dạ, bất bình vì Mạnh Tổ Minh trăng hoa, bắt cá hai tay lại có được tình yêu và sự tinh tưởng toàn tâm toàn ý của Diệp Bằng Huyên, bất bình vì sao anh phải trơ mắt nhìn cô bị lừa gạt mà không thể bày tỏ tâm ý của mình.....
Bất bình rất nhiều , sự bất bình đang cuồn cuộn trong ngực nhưng anh không thể nói ra, chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng mà mím chặt môi.
Nhưng việc anh im lặng lại khiến cho trí tưởng tượng của Mạnh Tổ Minh tăng thêm , sắc mặt càng thêm khó coi.
" Cậu hẳn sẽ không ngấp nghé bạn gái anh chứ?" Anh không chắc chắn nhẹ giọng hỏi, cảm thấy không ổn.
" Hôm nay anh nói chuyện thật khó nghe." Mạnh Chấn Sênh nhíu mày không hài lòng với cách dùng từ của anh.
Anh không kiên nhẫn bĩu môi : " Anh đủ tức giận rồi , chẳng muốn sửa đổi cách dùng từ."
" Không phải là ngấp nghé nhưng em không phủ nhận chuyện em thật sự thưởng thức Bằng Huyên." Mạnh Chấn Sênh đơn giản làm rõ.
Mạnh Tổ Minh đột nhiên trừng mắt , cảm giác mạnh mẽ uy hϊếp khiến anh khẩn trương.
Thưởng thức chính là tiêu biểu cho mức độ ấn tượng tốt nào đó ! Ấn tượng tốt chính là tiêu biểu anh có ý tứ với Diệp Bằng Huyên !
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng anh rất rõ Mạnh Chấn Sênh rất ưu tú , nếu như cậu ấy có ý muốn tranh Bằng Huyên , cứ cho là bây giờ Bằng Huyên đang yêu anh , nhưng một thời gian lâu sau cũng khó đảm bảo cô sẽ không động lòng.
" Ít khi nói quang minh chính đại như vậy , cậu rõ ràng là có ý định cướp bạn gái của anh ! " Hai hàng lông mày nhíu lại, anh tóm lấy cổ áo của Mạnh Chấn Sênh.
Mạnh Chấn Sênh cũng không phải mẫu người bị người khác đối xử thô lỗ mà im lặng không nói, bàn tay anh nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Tổ Minh, Mạnh Tổ Minh lập tức đau đớn buông tay ra.
" Anh tốt nhất đừng có động tay động chân với em , em không muốn đánh nhau với anh." Anh trầm giọng cảnh cáo.
Anh tin Mạnh Tổ Minh không quên từ nhỏ anh đã học Taekwondo, nên rất rõ ràng nếu thật có đánh nhau, anh ta tuyệt đối sẽ thua. Cổ tay Mạnh Tổ Minh bị anh nắm đau quả thật có kiêng dè, chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ thể hiện sự bất mãn.
" Quân tử không đoạt thứ người khác thích, cậu hiểu không ?" Mạnh Tổ Minh cắn răng hỏi.
" Nếu như không phải căn cứ vào ý nghĩ này , nếu không phải nhớ anh là anh họ của em thì em sẽ không chỉ đem Bằng Huyên trở thành bạn." Mạnh Chấn Sênh trả lời câu hỏi của anh, liếc nhìn , con mắt chất chứa phiền muộn ảm đạm không dễ để người khác phát hiện ra. " Cho nên trước mắt em và Bằng Huyên là trong sạch, anh không cần suy đoán lung tung, nghĩ sự việc kinh khủng như vậy."
Có lẽ là tính cách chính trực cho phép anh thừa nhận ý nghĩ yêu thích với Diệp Bằng Huyên, cũng cho thấy sẽ không can sự vào lập trường của bọn họ, Tổ Minh không cần nghi ngờ hiềm nghi anh, chính anh cũng không cần lo lắng che giấu.
Mạnh Tổ Minh cứng họng nhìn anh. Cho nên nói, cậu thích Bằng Huyên nhưng vì quan hệ nhưng vì quan hệ của anh nên mới quyết định rút lui mà mong việc khác? Vậy thì bây giờ anh nên vui hay tức giận đây ?
Mạnh Chấn Sênh thấy anh không phản ứng kịch liệt, dường như cho rằng nghe anh nói như vậy có chút yên tâm , không khỏi ngẫm nghĩ để cho Mạnh Tổ Minh hiểu có người cạnh tranh chờ bất cứ lúc nào cũng có thể cướp Bằng Huyên , có thể Tổ Minh sẽ hiểu được và quý trọng Bằng Huyên. Die nd da nl e q uu ydo n
Có một số người có cách nghĩ kỳ lạ như vậy, giống như càng có sức cạnh tranh thì càng hiểu được sự đáng quý , nói không chừng Mạnh Tổ Minh chính là người như vậy.
" Nhưng trước mắt tuy em xem Bằng Huyên là bạn không có nghĩa là em vĩnh viễn coi cô ấy là bạn, chỉ cần anh đối xử với cô ấy không tốt , em lập tức nghĩ cách cướp cô ấy về, anh tự đánh giá cân nhắc ." Vẻ mặt anh nghiêm túc tuyên bố sự uy hϊếp.
Nếu anh không thể làm tiểu nhân mật báo , không có cách nào nói cho Diệp Bằng Huyên biết trường hợp của cô vậy thì anh tranh thủ đòi quyền lợi và cư xử cho cô.
Lời nói của anh lại khiến Mạnh Tổ Minh sửng sốt lần nữa, sắc mặt xanh hồng lần lượt thay đổi. Đây chẳng phải là muốn anh bỏ Chu Lệ Nhi ? Ý tứ của Chấn Sênh chính là muốn anh chỉ qua lại với Bằng Huyên , nếu không thì sẽ can dự vào?
" Nhưng.... Chu Lệ Nhi cũng không làm sai chuyện gì! " Anh khó xử nói.
Hai cô gái đều có ưu điểm nên anh mới khó lựa chọn , chỉ có thể bắt cá hai tay!
" Anh nghĩ rõ ràng xem người mình yêu rốt cuộc là ai đi !"
Mạnh Chấn Sênh vỗ vai anh , lập tức bước vào nhà ,không hề ở lại mà vội vàng chào tạm biệt Bằng Huyên. Ví như nếu tiếp tục ở lại chỉ sợ chỉ là sự giày vò.
Không ai biết tâm tình lúc này của anh mâu thuẫn bao nhiêu, anh hy vọng Mạnh Tổ Minh sẽ chọn Chu Lệ Nhi lúc đó anh sẽ tiếp tục theo đuổi, khôi phục tự do cho Bằng Huyên ; mặt khác anh lại không muốn Bằng Huyên tổn thương đau lòng, hy vọng Mạnh Tổ Minh buông Chu Lệ Nhi.
Cảm xúc vướng mắc giống như loại dây leo giăng đầy trong lòng, quấn lấy, ghim lấy, không cách nào tránh được.....