1. Sở Anh xuyên vào một cuốn truyện mà hoàn toàn không hay biết gì về nội dung của cuốn truyện này. Tiểu thuyết nói với cô rằng: "Cốt truyện chính là nam chính và nữ chính cùng nhau trải qua vô vàn đa …
1.
Sở Anh xuyên vào một cuốn truyện mà hoàn toàn không hay biết gì về nội dung của cuốn truyện này.
Tiểu thuyết nói với cô rằng: "Cốt truyện chính là nam chính và nữ chính cùng nhau trải qua vô vàn đau khổ, cuối cùng cũng happy ending."
Nội dung còn lại, đưa bút cho cô, cô tự viết.
Sở Anh đần thối mặt: "Thế thì tôi là ai?"
Tiểu thuyết đáp: "Cô là ánh trăng sáng của nam chính."
Sở Anh cau mày suy nghĩ cả buổi, sau đó viết một câu: "Một năm sau."
Chỉ trong tích tắc, thời gian cứ như bị ấn nút tua nhanh, chớp mắt đã là một năm sau.
Sở Anh: “… Có cục tẩy không bạn?”
2.
Thương Trú ngồi trên xe lăn, mặt lạnh như tiền nhìn các hiện tượng tự nhiên của thế giới này như mặt trời lên mặt trăng lặn, bốn mùa luân chuyển… xảy ra chỉ trong vòng một giây.
Nhưng chưa đầy một phút sau, tất cả khung cảnh đều bắt đầu tua ngược, mọi thứ lại quay về với điểm khởi đầu.
3.
Sở Anh cảm thấy mình khổ quá, sau khi xuyên vào tiểu thuyết chẳng những phải chăm chỉ học tập để thi đại học mà mỗi ngày còn phải giúp nam chính và nữ chính bù đắp cốt truyện bị thiếu sót.
Cô tủi thân lau nước mắt, nằm bò trên giường suy nghĩ cốt truyện, không rặn ra được một chữ nào.
Đúng lúc này, người đàn ông đằng sau ghé lại gần cô, giọng nói khàn khàn thì thầm bên tai cô: “Anh Anh, để anh dạy em. Em hãy viết…”
Sở Anh gả cho Thương Trú, Thương Trú sẽ yêu cô mãi mãi.
[Hướng dẫn đọc truyện]
1. Nữ chính vừa nhân cách phân liệt vừa vô cớ gây sự.
2. Chân của nam chính có lành lặn hay không còn phải tùy vào tâm trạng của nữ chính.
Lập ý: Chăm chỉ học tập, tiến tới mỗi ngày.