Chương 16: Không mang theo cậu đi chơi

"Tàn phế cũng không cần chị nuôi." Phó Dụ nhàn nhạt nói một câu.

"..." Thông minh là ghê gớm sao? "Hừ! Biết em muốn học đại học H rồi, về sau chúng ta đường ai nấy đi, chị không bao giờ mang em đi chơi nữa, chỉ chơi cùng Hạ Hạ bảo bối thôi!"

Trình độ của Phó Dụ, Phó Nhụy hiểu rõ trong lòng, không cần có điểm thi cũng có thể đoán được, đại học H là trong tầm tay cậu.

Cô dưới sự phụ đạo của Diệp Hâm và Phó Dụ, tiến bộ thế nào cũng không thể vào được một trường đại học top đầu, chỉ cần vào trường bình thường thôi cô cũng rất vừa lòng.

Kể cả Hạ Quý, Phó Nhụy cũng cho rằng cô có lẽ cũng chỉ chọn một trường đại học bình thường, bọn họ vẫn có cơ hội học đại học cùng nhau!

Phó Dụ nghe lời nói Phó Nhụy, động tác ăn cơm ngừng lại, "Hai người muốn học trường nào?"

"Chị không biết!" Phó Nhụy nhún vai, chuyện này cô cũng chưa từng nghĩ tới! "Mặc kệ bọn chị học trường nào, từ nay trở đi, bọn chị đi đâu cũng không mang hai người theo!"

Phó Nhụy hừ lạnh một tiếng, cũng không ăn nữa quay về phòng.

Phó Dụ ngồi trên ghế, vẻ mặt suy tư.

Hai ngày nay Hạ Quý dọn dẹp phòng mình, lại dành một ngày dọn dẹp cả nhà, sau đó cũng không có việc gì để làm.

Thành tích thi đại học cũng không có nhanh như vậy, ít nhất cũng phải tới tháng sáu mới có, nửa tháng này cô nên làm gì chứ? Cũng không thể rảnh rỗi mà ở nhà được!

Hạ Quý nói với bố mẹ suy nghĩ của mình, hôm sau mẹ Hạ về nhà, nói cho Hạ Quý một tin tốt.

"Đồng nghiệp chỗ mẹ nói, gần đây có một bể bơi trong nhà mới mở, cô ấy nói là đang tuyển nhân viên soát vé, con cảm thấy sao?"

Hạ Quý cảm thấy ở nhà nhàm chán, bố mẹ Hạ lập tức hỗ trợ hỏi thăm, tìm cho cô một công việc nhẹ nhàng.

"Trong nhà sao? Vậy thì tốt quá, không cần dãi nắng dầm mưa, công việc cũng nhẹ nhàng đơn giản!" Hạ Quý vừa lòng, hôm sau lập tức đi phỏng vấn.

Ở bể bơi có tổng cộng năm người làm thêm nghỉ hè, Hạ Quý phụ trách soát vé, bốn người khác phụ trách quản lý đồ đạc trong bể bơi ví dụ như phao bơi, đồ chơi trẻ em,...; Còn phải để ý tình huống, phòng ngừa việc chết đuối phát sinh.

Nơi đó cách nhà Hạ Quý 20 phút, mỗi ngày cô đi xe buýt tới đó rất tiện.

Năm người cùng làm với nhau đều là học sinh cao trung vừa mới tốt nghiệp, rất nhanh đã quen biết, thậm chí còn trao đổi chuyện trường đại học với nhau.

Ngày thứ hai Hạ Quý đi làm, Phó Nhụy gọi điện thoại tới cho cô, "Hạ Hạ, chúng ta đi nước ngoài chơi đi!"

"Không được, tớ phải làm thêm."

"Hả? Sao lại làm thêm? Thừa dịp tuổi trẻ phải đi chơi chứ, già rồi còn đi được sao?"

"Mấy cậu cứ đi đi, chơi vui vẻ nha!"

"Được rồi."

Tuy rằng Hạ Quý không đi cùng nhưng tâm tình Phó Nhụy vẫn rất tốt.

Ngày đó sau khi Phó Nhụy tức giận về nhà, buổi chiều Diệp Hâm đã tìm tới, trong tay còn mang theo một bó hoa hồng màu vàng.

Ôn Phó Nhụy năn nỉ rất lâu, lại lấy ra bông tai thiết kế đưa cho cô mới được tha thứ.

Vốn dĩ Diệp Hâm không làm gì sai, chỉ là làm chuyện không đạt tới yêu cầu của Phó Nhụy đại tiểu thư thôi.

Bông tai thiết kế khắc lên tên của hai người, coi như lễ vật đính ước.