Chương 8: Sân bay - Nấm kim châm

Hà Hướng Bắc mà biết nguyên thân từng thay lòng đổi dạ với Thượng Hiên, không chừng trong lòng sẽ lại bịa đặt chuyện xưa gì đó.

Phải tránh để họ gặp nhau và nói chuyện riêng thôi.

Nhưng mà, nguyên thân ngoại trừ phát sóng trực tiếp cho Thượng Hiên, tặng quà nặc danh cũng không có gì khác mà...... Đúng không?

"Hà Hướng Bắc, em muốn làʍ t̠ìиɦ với anh. Có thể làʍ t̠ìиɦ với em không? " Nguyễn Lương trực tiếp hỏi như vậy khiến Hà Hướng Bắc kinh ngạc không thôi.

"Nằm mơ!"

"Em hiện tại đang nằm mơ a."

"Thức dậy."

"Không cho thì không cho, đồ quỷ keo kiệt! " Nguyễn Lương hừ hừ ôm chăn lăn qua lăn lại.

Hà Hướng Bắc khóe miệng co quắp nhìn con sâu lông này, không cho là lỗi của anh sao?

"Sau này quét sạch khu hoang dã của anh! " Nguyễn Lương tức giận nói một câu rồi lại vùi đầu vào chăn nằm thẳng.

Hà Hướng Bắc hừ lạnh một tiếng "Vậy em cũng đừng nghĩ."

Một ngày bắt đầu với việc hai đứa trẻ ngây thơ làm phiền lẫn nhau.

_________

Chạng vạng tối, một cô gái đang ngồi trên sô pha chơi game, thỉnh thoảng đưa tay từ trong túi khoai tây chiên bên cạnh lấy ra ăn, nhìn vào Shrek bên cạnh mà nhai nhai.

Vẻ mặt buồn bực nhìn chằm chằm vào "phao bơi" của mình.

"Lương Lương, ăn nhiều khoai tây chiên sẽ béo."

Không nhìn ánh mắt u oán của Shrek, sau khi Nguyễn Lương giành được thắng lợi trong trò chơi, cầm lấy túi khoai tây chiên trực tiếp đổ vào miệng.

Đồng thời đắc ý nói: "Em ăn không béo, yên tâm đi. Ha ha."

Lời này vừa vặn bị Hà Hướng Bắc đi ngang qua nghe thấy, liếc cô một cái, nhẹ nhàng để lại một câu "Sân bay".

Nguyễn Lương nhìn bộ ngực cup B chứ không phải C của mình, đây là vùng núi nha. Ánh mắt như một con dao nhỏ bay về hướng bắc, âm trầm nói một câu "Nấm Kim Châm"

"Phốc! " Shrek nhịn không được cười phun ra, đôi mắt vốn đã nhỏ khi cười gần như biến mất, cười đến toàn thân không ngừng run rẩy. Đột nhiên sau lưng một trận lạnh lẽo, tựa như có quỷ vậy.

Cố gắng kìm nén lại, hắn lập tức im lặng, nhu thuận ở trên miệng làm một cái động tác kéo khóa .

Mấy ngày nay Nguyễn Lương và Hà Hướng Bắc ngày ngày oán hận lẫn nhau tất cả mọi người đều thấy, một mặt đối với Nguyễn Lương anh dũng không sợ thể hiện sự kính nể, mặt khác đối với Hà Hướng Bắc thế nhưng đối với con gái cũng không hạ thủ lưu tình đều tỏ vẻ phỉ nhổ.

Đương nhiên, phỉ nhổ bọn họ cũng chính là trong lòng thầm phỉ nhổ, trước mắt không ai muốn bị Hà Hướng Bắc hóa Phật Tổ Như Lai hành hạ bọn họ cả trăm lần cả.

Lương Hâm từ phòng đi ra, cầm trên tay một tờ giấy A4, vỗ tay ý bảo mọi người tập hợp. Năm sáu người đều chuyển đến sô pha ngồi.

Nguyễn Lương ngồi trên sô pha đơn, đối diện chính là Hà Hướng Bắc.

Lương Hâm nâng cặp mắt kính gọng vàng lên, mở miệng nói "Qua một tháng nữa giải đấu mùa thu của KPL sẽ bắt đầu, là thời điểm cùng những người khác thi đấu huấn luyện.

Shrek khoa tay múa chân: "Đánh chết bọn họ~"

Lương Hâm trừng mắt liếc hắn một cái "Quản lý Lâm Bằng của chiến đội Star vừa rồi liên lạc với tôi, bọn họ đến Hàng Châu du lịch, vừa vặn có thể cùng các cậu đánh huấn luyện thi đấu, thời gian dự kiến là tối mai. Ngoài ra, Lâm Bằng đề nghị ngày mai có thể cùng ST ra ngoài ăn cơm."

Hà Bắc Bắc: "Không thú vị."

Đâu Đâu: "Có thể ăn cá sống!"

Shrek: "Phải đi bộ a, không muốn lắm."

Lão Pháo: "Có thể suy nghĩ một chút, cho họ biết một chút về người đi đường giữa mới của chúng ta"

Lưu Niên: "Nghe nói Trung Đan cũng có người mới, quen biết nhau một chút cũng tốt. Nguyễn Lương không cần xấu hổ, em cúi đầu xuống sắp ngã luôn rồi."

Nguyễn Lương núp mình trong góc: "......"

Cô không muốn gặp người của chiến đội Star chút nào! Trước không nói Tuân Lâm Tĩnh, còn có Thượng Hiên gì đó, cô thật sự không có hứng thú chút nào, một chút cũng không có. Cô cùng Hà Hướng Bắc còn chưa có tiến triển gì, nếu bị Tuân Lâm Tĩnh chặn lại, cô sẽ tức chết mất.

Đúng vậy, dựa theo hướng đi ban đầu của thế giới này, Hà Hướng Bắc đến cuối cùng lại bị mù, mắt chó nhìn trúng Tuân Lâm Tĩnh. Nguyễn Lương nghĩ vậy trong lòng liền tức giận, vội vàng lắc đầu tỏ vẻ không muốn "Cái này...... hay là quên đi! Sau này khi thi đấu có cơ hội gặp mặt, đúng không? Mọi người không nghĩ tôi nên như là vũ khí bí mạt sao? Phải để lại đến cuối cùng sau đó trực tiếp bùng nổ khi thi đấu chính thức, làm cho hai mắt bọn họ sáng ngời, bất kể là kỹ thuật hay là khuôn mặt."

Mọi người: "......"

Hà Hướng Bắc cười không có ý tốt "Tôi đồng ý ngày mai ra ngoài chơi với bọn họ."

Nguyễn Lương: "...!" Cô trừng mắt, không thể tin nổi. Người này chính là cố ý cùng cô đối nghịch a!

Mặc kệ Nguyễn Lương phản đối như thế nào, chuyện Hà Hướng Bắc đồng ý đều là đã đóng đinh trên tấm sắt, sẽ không thay đổi... Vì thế, Nguyễn Lương lăn lộn bán manh cũng không có bất cứ thứ gì thay đổi.

Mười giờ sáng hôm sau, mọi người ở SG đều rời giường, mặc quần áo ra ngoài.

Bảy người chia làm hai chiếc xe, đi đến Tây Hồ, đây là địa điểm là chiến đội Star đã chọn lựa kỹ lưỡng. Nhưng người của Star cũng thật không may.

Hôm nay lại là thứ bảy, bởi vì đám quỷ ngủ nướng rời giường quá muộn, lúc này trên đường đã xếp thành hàng dài.

Giao thông ở Hàng Châu đặc biệt tốt, người đi đường ưu tiên tấp vào lề.

Nguyễn Lương người được cho phép ngồi ở ghế lái phụ sau khi đợi vài cái đèn xanh đèn đỏ, cuối cùng đã hoàn toàn tỉnh lại, rung đùi đắc ý nhìn bốn phía... Đều là xe.

Nhìn hai người ngủ như chết ở ghế sau, Lão Pháo và Hà Hướng Bắc. Hai người mỗi người chiếm một bên, một cái đầu bên trái, một cái bên phải, không ai kề sát với ai.

Nguyễn Lương nghiêng đầu nhìn Hà Hướng Bắc, anh vẫn bình thản như trước, nhưng có phong độ khác. T - shirt trắng đơn giản, quần kaki anh mặc vào liền có cảm giác đó chính là thời trang cao cấp

Tuy nhiên, bộ quần áo này đúng thật là của một thương hiệu lớn, chỉ là Nguyễn Lương không biết.

Cửa sổ xe được hạ một nửa, gió nhẹ từ từ thổi vào, thổi đến sợi tóc trước trán anh, trên khuôn mặt tuấn mỹ thâm thúy không có bất kỳ biểu tình gì, lông hàng mi dài đổ bóng, môi mỏng khẽ nhếch giống như không quá thoải mái lại cau mày lại.

Có lẽ Nguyễn Lương nhìn quá chăm chú, muốn khắc sâu trong lòng hình ảnh người đàn ông này, ánh nhìn chăm chú này trực tiếp khiến Hà Bắc đang ngủ mở mắt ra, nhìn về phía ghế phụ đang có tên cuồng nhìn trộm kia.

"A......"

Hà Hướng Bắc cười khẽ gọi ý thức Nguyễn Lương trở về, cô lập tức phát hiện không đúng bèn quay đầu lại, lỗ tai khẽ động.

--