Chương 6: Thua dưới tay anh

Để giải quyết vấn đề tinh thần của Hà Hướng Bắc, đồng thời chào đón người đi đường giữa mới, Lương Hâm con gà sắt hiếm khi chủ động đề nghị ra ngoài liên hoan hát K.

Lương Hâm triệu tập mọi người tại lầu một tuyên bố "Chúng ta cũng lâu rồi không tổ chức liên hoan với nhau, vừa lúc Nguyễn Lương tới, hôm nay chúng ta có thể ra ngoài ăn một bữa. Được rồi, cứ ăn uống thoải mái tùy ý. Hoạt động sau đó xem mọi người quyết định thế nào, tôi chỉ lấy hóa đơn thôi, tận dụng thời cơ hãy nắm chắc cơ hội này đi." Khi nói chuyện vẫn luôn để ý đến vẻ mặt của Hà Hướng Bắc, cũng may vị đại thần này không có ý phản đối gì.

Hà Hướng Bắc đối với Nguyễn Lương lãnh đạm như nào mọi người đều có thể thấy rõ, nhưng vào lúc ăn cơm, người này như thế nào ngược lại lại chủ động ngồi bên cạnh Nguyễn Lương là sao?

Trộm gà nhiều chuyện!

Ăn một bữa lẩu mấy ngàn, tất cả mọi người đều đồng ý với ý kiến của Shrek đi câu lạc bộ cao cấp nổi tiếng Hàng Châu để hát K.

Trong phòng tổng thống, Nguyễn Lương nằm trong góc, nửa nằm nửa ngồi rất thoải mái, sô pha mềm mại cực kỳ dễ chịu. Món lẩu vừa rồi cô ăn rất ngon, đang đợi bụng nhỏ tiêu hóa bớt.

Shrek và Đâu Đâu đang ngồi trước máy chọn nhạc, anh tranh tôi cướp bài hát mình biết hát, cái gì mà Vong Tình Thủy, Ly Ca, chết cũng phải yêu, tình ca độc thân và chia tay vui vẻ...... Đâu Đâu đầy ý tứ liếc mắt nhìn Hà Hướng Bắc nửa bên mặt giấu ở trong bóng tối, nuốt xuống nước miếng, bài hát này vẫn là không nên chọn đi.

Hắn đã cố gắng tránh đi, nhưng trong lúc Đâu Đâu đi vệ sinh, Shrek vô tình chọn bài tình ca độc thân và chia tay vui vẻ.

Khi khúc dạo đầu vang lên trong phòng bao rộng rãi, nhiệt độ bên người Hà Hướng Bắc đột nhiên giảm xuống, biểu tình kia giống như đĩa pha màu của họa sĩ vậy. Đâu Đâu vội vàng đi tắt bài hát, làm cho mọi người không nghĩ tới chính là, Hà Hướng Bắc lại đột nhiên cầm lấy microphone, hơn nữa theo nhạc đệm hát lên bài hát này.

"Chia tay vui vẻ, chúc em vui em, em có thể tìm được người tốt hơn......" Giọng nam trầm thấp ung dung hát, vẻ mặt ngoài ý muốn chuyên chú, Đâu Đâu đang đặt tay ở chỗ tắt nhạc, ngón tay trên phím không biết làm thế nào cho phải, trong mắt là một mảnh vô tội. Đôi mắt không biết để đâu len lén nhìn Nguyễn Lương, phát hiện cô đang cười rất vui vẻ.

Nguyễn Lương có thể không cười được sao, người này nếu không phải đối với tình cũ của mình chưa dứt, sẽ giống như trẻ con bực bội hát chia tay vui vẻ sao?

Đương nhiên là không thể nào.

Bài hát vừa kết thúc, những người ngoài cuộc khác ở đây đều thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng tức giận mắng rốt cuộc ai không có mắt lại chọn loại ca khúc này, quả thực là tìm đường chết.

Hà Hướng Bắc buông microphone, liếc Nguyễn Lương một cái, thấy cô đang cười, trong lòng có một cỗ tức giận khiến anh thập phần không thoải mái.

Anh bắt đầu không ngừng uống rượu, áp suất thấp tỏa ra xung quanh người khiến cho không ai dám khuyên ngăn anh. Nguyễn Lương còn hy vọng anh hãy uống nhiều một chút, uống say mới dễ làm việc.

Thế là trong phòng bao hình thành hai cục diện, một là Hà Hướng Bắc một người ngồi ở trong góc không ngừng rót rượu, một là tổ Mạch Bá do Đâu Đâu và Nguyễn Lương cầm đầu hát đủ thể loại ca khúc, thập phần náo nhiệt.

Mắt thấy trên bàn chỗ Hà Hướng Bắc ngồi đã bày đầy chai rượu trống, Đâu Đâu ngượng ngùng tiến đến bên cạnh Nguyễn Lương nhỏ giọng hỏi, "Chị Lương, A Bắc uống nữa có sao không? Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy uống nhiều rượu như vậy."

Nguyễn Lương cười cười, "Không có việc gì, tửu lượng của anh ấy tự anh ấy biết rõ, sẽ không uống đến ngốc đâu."

Đâu Đâu vẫn lo lắng nhìn về phía Hà Hướng Bắc vài lần, thấy tốc độ uống rượu của anh đã chậm lại, trong lòng mới yên tâm một chút. Chị Lương nói hẳn là đúng.

Được rồi. Cũng đúng, A Bắc người này vẫn là rất tự kiềm chế hẳn là sẽ không say rượu đâu.

Nhưng Đâu Đâu yên tâm quá sớm, Hà Hướng Bắc đích thực tính tự kiềm chế rất mạnh, nhưng trước thứ tình yêu này, nào có thể tự kiềm chế được chứ.

Trí nhớ của cô về tửu lương của Hà Hướng Bắc đã dừng lại ở ba năm trước, đối với anh bây giờ thật sự không hiểu rõ lắm.

Chẳng qua cô đang bận tính toán trong lòng, thầm cầu nguyện Hà Hướng Bắc nhanh chóng say rượu.

Khi mọi người chơi đủ rồi, đã là một giờ khuya, kéo lê những thân thể mệt mỏi, một đám người đỡ lẫn nhau bước ra khỏi câu lạc bộ, kêu hai chiếc xe trở về biệt thự.

Nguyễn Lương xung phong nhận việc giúp đỡ Hà Hướng Bắc, dưới ánh mắt hồ nghi của mọi người kéo Hà Bắc vào phòng.

"Ai u, mệt muốn chết, anh cũng thật là quá nặng đi."

Nguyễn Lương đem người đàn ông đang say như chết ném ở trên sô pha, xoa xoa bả vai đau nhức, sau đó, bắt đầu cởϊ qυầи áo của anh, hiện tại quá muộn không thích hợp làm cái kia.

Vận động cái gì tính sau, hiện tại cô cần phải làm chút động tác nhỏ, để Hà Hướng Bắc hiểu lầm một chút bọn họ đã làm cái gì đó.

Đem người đàn ông trần trụi kéo vào trong bồn tắm, sau đó cũng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào, hai người dán cùng một chỗ, Nguyễn Lương vuốt ve thân thể rắn chắc của người đàn ông trước mặt.

Rửa sạch mùi rượu trên người anh. Ngón tay đưa xuống phía dưới sờ tới thứ đồ to lớn kia, quả nhiên bởi vì uống nhiều rượu, không có phản ứng gì.

"Chậc, uống nhiều như vậy làm gì? Đến mức này nhét cũng không nhét vào được."

Nguyễn Lương bất bình lập tức nhéo cục thịt nhỏ đang ngủ say, đại khái là bị bóp đau, Hà Hướng Bắc nhíu mày "Tê" một tiếng, làm cô có tật giật mình sợ tới mức lập tức buông tay.

Cô nhỏ giọng thăm dò: "Bắc Bắc?"

Không có trả lời, hẳn là không có tỉnh.

Lại mất bao nhiêu công sức để đem hai người trên dưới tắm rửa cho sạch sẽ, xác nhận không có mùi rượu nữa, cô mới kéo Hà Hướng Bắc lên giường, hai người trần trụi đối mặt, Nguyễn Lương thở hổn hển, giúp Hà Hướng Bắc tắm rửa thiếu chút nữa làm cô mệt chết.

Hà Hướng Bắc năm nay 21 tuổi, vẫn chỉ là một cậu bé mới lớn, hiện tại đã trải qua nhiều vinh quang và thăng trầm như vậy, trưởng thành hơn so với bạn cùng lứa tuổi không ít, lông mày luôn mang theo vẻ ảm đạm, Nguyễn Lương vuốt ve lông mày anh, muốn xóa đi những điều không vui kia.

"Ai, thật sự là thua dưới tay anh."

Cô thở dài, kéo chăn lên che đi cơ thể cả hai người, sau đó chui vào vòng tay nóng hổi của Hà Hướng Bắc, đặt một tay của anh lên eo cô. Gần quá.... đã lâu rồi không tiếp xúc với nhau.

Nguyễn Lương nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh rơi vào giấc ngủ.

"Ngủ ngon mơ đẹp, Hướng Bắc."

Tuy nhiên đêm nay Hà Hướng Bắc không có bất kỳ giấc mộng nào, bởi vì say rượu khiến cho đầu anh rất đau, còn có chính là cảm giác thân thể bị cái gì quấn lấy, khiến cho anh cảm thấy rất khó chịu.

Trong nháy mắt, Hà Hướng Bắc dần dần tỉnh táo lại, phát hiện anh không phải đang ở trong phòng ngủ của mình, sau đó liền phát hiện trên người còn có một cơ thể mềm mại đang cùng với anh thịt dán thịt

Anh say rượu nên làm loạn? Hà Hướng Bắc theo bản năng liền phủ định.

Thân thể cứng ngắc đẩy người trên người ra, sau khi nhìn thấy khuôn mặt kia không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.

--