Chương 3: Tiểu sư phụ

Nguyễn Lương đối diện màn hình bị nghẹn một cái, đúng là một người đàn ông vô đạo đức.

Đường tăng giả: Hắc hắc hắc, huynh đệ, ta thấy chiến tích của ngươi rất lợi hại a, Lý Bạch xếp thứ mười ở Hàng Châu! Có thể dẫn ta đi kéo rank không?

Bạn đang đi về phía bắc: Không kéo theo.

Đường tăng giả: Huynh đệ, ngươi không cần lãnh khốc như vậy a, ta thiếu sư phụ, bái ngươi làm sư phụ thế nào?

Hà Hướng Bắc đang đánh hai chữ "không kéo theo", bỗng nhiên nhớ ra, hình như anh chưa có đồ đệ, cũng không có ai nói muốn làm đồ đệ của anh. Ngoại trừ một số người kỳ lạ.

Sinh vật đó nói muốn làm trang sức trên chân anh gì đó......

Anh suy nghĩ một chút, vừa vặn khoảng cách thời gian đến mùa giải mới bắt đầu còn có một hai tháng , thu nhập một đồ đệ cũng không sao.

Bạn đang đi về phía bắc: Cũng có thể, kêu sư phụ nghe một chút.

Đường tăng giả: Tiểu sư phụ~~~o (*  ̄▽ ̄*)

Bạn đang đi về phía bắc: Ngươi nói chuyện như một người "mẹ" vậy sao?

Đường tăng giả:...

Đường tăng giả: Ta là nữ a... (▼-▼)

Lần này Hà Hướng Bắc nghẹn họng, vừa rồi anh không chú ý xem tư liệu về người này, hóa ra là nữ. Phụ nữ là một loài phiền phức, bây giờ muốn mặt dày một chút.

Vô sỉ trở mặt không nhận người.

Ai ngờ, người tên đường tăng giả này hình như đi guốc trong bụng anh.

Đường tăng giả: Tiểu sư phụ~ngươi cũng không thể trở mặt không nhận người nha~

Đường tăng giả: Yên tâm đi. Ta tuyệt đối sẽ không làm ngươi mất mặt. Ta chơi vị trí trợ thủ, tuyệt đối không cướp vị trí C, có thể chạy tuyệt đối không tặng đầu người! Buff là tất cả. Sư phụ, đầu người cũng vậy!

Hà Bắc Bắc nhìn di động mỉm cười. Tiểu đồ đệ này thật đúng là dẻo miệng, vuốt mông ngựa không tệ.

Mà trên thực tế, nguyên chủ Nguyễn Lương bình thường đều đi đường giữa, nhưng để giành được nụ cười của ai đó, chỉ đành lộ ra một ít thực lực, để cho vị kia có thể tự tay dạy dỗ.

Chính là vui vẻ.

Bạn đang đi về phía bắc: Lập đội, mời ta.

Một lời không hợp liền mở hắc...... ồ không, khai chiến.

Đường tăng giả: Được rồi~ đấu trí hay là đấu vô hạn?

Bạn đang đi về phía bắc: Tùy ngươi.

Nguyễn Lương nhanh chóng mở một cái đấu trí, mời 【 bạn đang đi về phía bắc】, một cái avatar toàn màu đen tiến vào. Mà avatar của Đường tăng giả lại là một màu trắng, liền liên tưởng.

Vừa nhìn tên game, vừa nhìn avatar như vậy, rất giống tình nhân.

Trong lòng ôm tính toán nhỏ nhặt, Nguyễn Lương ấn vào bắt đầu trò chơi, lúc lựa chọn tướng quyết đoán chọn một võ sĩ Nhật Bản tang thương râu ria lộn xộn, Cung Bản Vũ Tàng, một nhân vật đầy thăng trầm trong cuộc đời.

Danh tiếng được lưu truyền rộng rãi là "Một đời phiên bản là một đời thần, hết đời này đến đời khác mãi mãi trường tồn", có thể thấy được cường thế của vị tướng này.

Nguyễn Lương rất ít khi sử dụng đấu sĩ, với một tâm trạng cản trở. Dù sao mọi sự để Hà Bắc gánh vác, sư phụ chính là lấy ra mà hố.

*

Nguyễn Lương nằm trên giường ký túc xá của chiến đội Star, sau khi trò chơi bắt đầu, một tay cô trượt màn hình, cố ý làm cho vị tướng dưới tay cô có vẻ rất ngu xuẩn.

Được rồi, phát huy sự khẳng định của người ngoài đối với kỹ thuật nhảy múa của Cung Bản Vũ Tàng, làm cho những người khác trong đội đều chú ý tới sự kỳ lạ khi đi dạo lung tung trong trận đấu này.

Ai trộm lam của ta (Lý Bạch): Cung Bản ngươi làm cái gì vậy?

Đường tăng giả (Cung Bản Vũ Tàng): Ta bị lạc.

Phi Thiên tiểu nữ cảnh (Thái Ất chân nhân):.....

Lão tử điểu nhất (Lỗ Ban số 7):.....

Bạn đang đi về hướng Bắc (Gia Cát Lượng): Quỷ bộ nhảy rất tốt.

Trong khoảng thời gian này trụ trên đã bị xạ thủ và trợ thủ đối diện phá đi một nửa, quỷ bộ của Nguyễn Lương lắc lư trộm gϊếŧ một con quái.

Lặng lẽ, sau đó lên đường.

Yên lặng đợi một đợt lính mới, đi vòng quanh trụ, Lý Bạch cẩn thận từng li từng tí tiến lại.

--