Chương 3

Cô lần đầu tiên làm chuyện này, còn ngượng ngùng phát ra tiếng kêu, cắn môi nhẹ nhàng mà hừ kêu một tiếng, giống như tiếng mèo con kêu.

"Sơ Nhiên, thật mềm... thật lớn, rất thích..."

Cô nghe Thẩm Tỷ Phong vừa đùa bỡn ngực cô vừa nói những lời khiến người ta mặt đỏ tai hồng, cũng làm cô xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt muốn anh im miệng, ai ngờ tay chàng trai đã chạm vào khe huyệt nhỏ ẩn giữa lòng chân của cô.

Đầu ngón tay tiếp xúc với vải lụa dính đầy da^ʍ thuỷ ẩm ướt, Thẩm Tỳ Phong cảm thấy hơi bất ngờ, sau đó lại dùng ngón tay chạm vào nơi ẩm ướt khiến anh vui mừng không thôi: "Bảo bối, em ướt rồi."

Hạ Sơ Nhiên ôm mặt xấu hổ không thôi, Thẩm Tỳ Phong không có bất kỳ kinh nghiệm gì rất nhanh đã kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, đưa tay sờ soạng khu vực thần bí chưa bao giờ bị ghé thăm kia, quả nhiên sờ được một chút dâʍ ɖị©ɧ ẩm ướt.

Anh nhớ tới bộ phim cấm mình từng xem qua lúc tuổi dậy thì xao động, phía dưới thân thể của nữ tính hình như đều có một âm đế rất nhỏ, liền thử thăm dò tách ra hai mảnh hoa môi khép chặt kia muốn đi tìm, ai ngờ bị Hạ Sơ Nhiên ngăn cản: "Không cho xem!"

Lần đầu Hạ Sơ Nhiên căn bản không muốn Thẩm Tỷ Phong nhìn thân dưới của mình, cái loại cảm giác xấu hổ này khiến cô không thể đối mặt với Thẩm Tỷ Phong.

Thẩm Tỷ Phong thấy cô không cho phép mình nhìn nữa, đành phải thử dùng ngón tay đi tìm.

Mỗi lần tìm được một chỗ anh đều thử ấn một cái, thẳng đến khi ấn đến nơi nào đó, Hạ Sơ Nhiên phát ra tiếng thét chói tai ngắn ngủi.

Anh lập tức hiểu ý, bắt đầu vuốt ve âm đế nhỏ nhắn kia.

Âm đế rất nhanh sung huyết đứng thẳng trở nên càng thêm mẫn cảm, Hạ Sơ Nhiên liều mạng che miệng cũng không ngăn được tiếng rêи ɾỉ thở dốc, sự ma sát nhanh chóng của đầu ngón tay cùng với kɧoáı ©ảʍ xông lêи đỉиɦ đầu khiến cô cảm thấy choáng váng, chỉ mới trôi qua vài phút, Hạ Sơ Nhiên bỗng nhiên cảm thấy thân thể như đang bị co quắp lại, mà tay Thẩm Tỷ Phong cũng bị dòng nước phun ra làm ướt.

Hai người đều ngây ngẩn cả người, Hạ Sơ Nhiên ý thức được mình vừa mới cao trào, càng xấu hổ đến muốn khóc thành tiếng: "Ô ô......"

Thẩm Tỷ Phong luống cuống tay chân hôn lên mặt cô: "Không sao đâu, tôi thích lắm..."

Anh vừa an ủi cô, vừa dọc theo nơi ướt đẫm lầy lội tìm được một khe huyệt nhỏ đang đóng chặt, sau đó lại thăm dò vào trong.

Dù chảy ra rất nhiều nước, Hạ Sơ Nhiên vẫn nhíu mày: "Đau quá …"

Thẩm Tỷ Phong lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, đến lúc cô bị hôn đến động tình mới dám thọc thêm vào một đốt ngón tay, bắt chước phương thức giao hợp mà nhẹ nhàng chen vào.