Chương 4

Tôi trợn mắt nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, ngã phịch xuống ghế, cả văn phòng xúm lại, ai ai cũng nhốn nháo.

Người véo, người quạt, người rót nước cho tôi, ….

“Cô Lê? Cô Lê? Cô không sao chứ?”

Tôi nhìn những khuôn mặt đầy lo lắng kia, mặt tái mét, thở hổn hển nói:

“Tôi ổn …. “

Kỳ Dã hẳn đến là để cùng tôi trao đổi vấn đề học tập của em gái mình, nhất định không phải gây sự.

Nhất định là như vậy!

Tôi uống chút nước để bình tĩnh lại rồi kéo Kỳ Dã ra ngoài:

“Kỳ Dã, sao cậu lại ở đây?”

Tôi mở miệng với chút hy vọng duy nhất còn sót lại: “Hẳn là trao đổi về vấn đề học tập của em gái?”

Kết quả là, trong giây tiếp theo, chút hy vọng nhỏ nhoi của tôi đã bị đè bẹp một cách tàn nhẫn

“KHÔNG"

“Nghe nói bông hoa xinh đẹp độc thân nào đó đang bị thúc giục kết hôn.”

Anh ấy khoanh tay trước ngực, nhướng mày cười nói:

“Tôi đặc biệt tới đây để xem náo nhiệt — “

Cụm từ “bông hoa xinh đẹp độc thân" kia đâm thẳng vào tim đen của tôi, suýt thì nôn ra máu ngay tại chỗ, làm sao những câu từ lạnh lùng đó lại có thể thốt ra từ cái miệng 37 độ của anh ta vậy ??!!!

Khỏi phải nói lý do vì sao 3 năm trung học tôi vẫn còn ế ….

Vào đại học, đều dành hết 4 năm ấy để tập trung cho sự nghiệp, học tập, nghiên cứu và làm gia sư, lấy đâu thời gian quan tâm đến chuyện yêu đương.

Đến lúc đi làm, lại bị gia đình thúc giục kết hôn, ngày ngày đi xem mắt, kết quả đều là những buổi hẹn hò mù quáng, không đáng tin cậy.

Như tháng trước, một người họ hàng xa tự xưng là dì hai của tôi nói rằng bà ấy muốn giới thiệu cho tội một “người đàn ông trưởng thành và chín chắn".

Ờ thì, người đó đúng là đàn ông trưởng thành, … 40 tuổi ?!

Lần khác, một hàng xóm đã giới thiệu một người đàn ông phong độ, có nhà, có xe, có tiền nhưng … đã ly hôn và có con nhỏ.

Tôi chưa muốn làm mẹ đâu —

Thái quá, thật sự thái quá!!!

Thần sắc không thay đổi, tôi gượng cười hai tiếng:

“Đúng vậy a, cha mẹ tôi nhìn thấy mấy người đồng trang lứa tôi đều đã đã lập gia đình nên có chút lo lắng, mỗi ngày đều thúc giục tôi kết hôn, thật sự rất phiền phức … “

Kỳ Dã chắp tay sau lưng, đi đi lại lại, cuối cùng đứng yên trước mặt tôi, nói một câu khiến tôi vô cùng sốc.

Anh ấy bảo dạo này mình cũng bị gia đình giục cưới, chi bằng “tương thân tương ái", giúp đỡ lẫn nhau để qua mắt gia đình.

Tôi thầm khinh thường anh ấy

Kỳ Dã rõ ràng không thích con gái nhưng lại không dám thú nhận với gia đình mà lại tìm tôi để cùng anh ta qua mắt người nhà, đúng thật là hại người hại mình

Nếu tôi đồng ý với anh ấy thì có khác gì tự bán mình??

Vì thế —

Phải bắt anh ta trả tiền hahahaha …

“Được thôi", tôi đồng ý, “nhưng phải trả tiền cát - xê cho tôi.”

“Mỗi lần diễn — từng này, được không?”

Tôi gia hai tay ngón tay ra, ý chỉ 200 tệ.

Anh gật đầu: “Được …”. Sau đó cúi đầu nghịch nghịch điện thoại.

Giây tiếp theo

“Đinh —”

Alipay thông báo nhận 1 vạn tệ.

Số dư của tôi từ hai con số lên năm con số chỉ trong nháy mắt !!

!!!!

Tôi thở hổn hển

Tự thấy mình không khác gì con lừa trong chuồng, hồng hộc làm một tháng cũng chỉ được 1 vạn tệ!!

“Gì đây??”

Trong mắt anh ấy hiện lên vẻ thấu hiểu tất cả …

“Mỗi lần diễn 2000 tệ, tôi ứng trước năm lần, không đủ thì tiếp tục, có vấn đề gì sao?”

Từ vẻ mặt của anh ấy, tôi không tìm thấy một chút sự đau “ví" nào

À, quên mất, vừa rồi ở văn phòng, chẳng phải Tư Hân có nói anh trai của cô bé là người cao ráo, vừa giàu vừa đẹp trai sao …..

“Không, không, không!” Tôi lập tức cười tươi như hoa “Hợp tác vui vẻ a !!!”

Khuôn mặt anh ấy vô cùng ôn nhu:

“Ừm, hợp tác vui vẻ.”